Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 223: Mệnh Cô Tinh, Ai Cưới Người Đó Chết
Cập nhật lúc: 2025-04-06 15:35:33
Lượt xem: 253
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khoảnh khắc , bầu trời như sụp đổ mắt Giang Chi Vân.
Cô thà dùng mạng sống của để đổi lấy mạng con trai!
Từ nhỏ, Kiều Hạc xuất sắc, hiểu chuyện, ngoài chuyện thích quản lý công ty thì bất kỳ khuyết điểm nào khác.
Thằng bé chính là đứa trẻ mà thường , sinh để báo đáp ân nghĩa.
tại , một đứa con ngoan ngoãn như , c.h.ế.t chứ…?
Giang Chi Vân thể chấp nhận nổi.
Cô trừng mắt chằm chằm Mặc Thiên, như thể cô đang dối.
cô gái chỉ im lặng.
Nhìn thẳng mắt cô , hề chớp mắt.
Hai cứ thế , ai mở miệng .
Cuối cùng, Giang Chi Vân là chịu nổi mà sụp đổ .
Cô đột ngột nắm c.h.ặ.t t.a.y Mặc Thiên, cầu xin:
“Thất tiểu thư, xin cô hãy cứu Kiều Hạc! Chỉ cần thể cứu sống con , thể cho cô thứ, thể giao cả nhà họ Kiều cho cô!”
“Nhà họ Kiều?” Mặc Thiên nhướng mày.
đợi Giang Chi Vân trả lời, một tiếng gọi lớn từ chân núi vang lên, cắt ngang cuộc trò chuyện của họ.
“Mẹ!”
Theo tiếng gọi, Kiều Hạc chạy vội lên núi.
Vừa , phát hiện xuống cùng , liền đoán bà đến tìm Mặc Thiên.
Quả nhiên, mới mấy bước, thấy tiếng cầu xin cô .
Kiều Hạc vội vàng chạy đến, đỡ lấy .
Chỉ cần sắc mặt của , Mặc Thiên mở miệng…
Cô gái , xảy chuyện thì thôi, nếu lên tiếng, chắc chắn sẽ dọa khác đến c.h.ế.t khiếp.
Kiều Hạc liền kéo tay áo, lau nước mắt cho :
“Mẹ, đừng lo, con c.h.ế.t . Mặc Thiên sẽ cứu con, tin thì hỏi cô .”
Giang Chi Vân , nước mắt như bóp phanh, còn lưng chừng mặt.
Cô ngẩng đầu, chằm chằm Mặc Thiên:
“Thất tiểu thư, Kiều Hạc thật chứ? Cô thật sự sẽ cứu nó?”
Mặc Thiên gật đầu.
“Ừ.”
Giang Chi Vân: “……”
còn kịp thở phào, Mặc Thiên thản nhiên bổ sung:
“ chắc cứu .”
Giang Chi Vân: “……”
…
c.h.ế.t tại đây cho …
Kiều Hạc vội vỗ vai , vẽ một viễn cảnh đẽ:
“Mặc Thiên sẽ nghĩ cách, chắc chắn thể cứu .”
Giang Chi Vân thế, cuối cùng cũng bình tâm .
, Mặc Thiên lên tiếng .
Cô Kiều Hạc, nghiêm túc hỏi:
“Mẹ , nếu cứu khỏi chết, bà sẽ giao cả nhà họ Kiều cho . Ban đầu định cứu miễn phí, nhưng gia đình cứ đòi trả tiền, ừm, cảm ơn nhà hảo tâm.”
Giang Chi Vân: “……”
Kiều Hạc: “……”
Cô gái … quả thực tính toán…
Nếu cô chủ nhà họ Cố, chắc chắn sẽ khiến Cố gia giàu đến mức trở thành một con Tỳ Hưu vàng…
Xuống đến chân núi, chào tạm biệt.
Vạn Hưng Đức nhất quyết chịu , ông túm chặt vạt áo của Cố Hoằng Thâm, sống c.h.ế.t buông tay.
“ về! theo thằng nhãi ! Nhỡ nó chạy mất thì tìm nó ở !”
Cố Hoằng Thâm: “……”
Khoảnh khắc , thậm chí nghi ngờ, khi nào nhạc phụ đại nhân đang tiếp tay cho …?
Ông cụ mà theo về nhà.
Chẳng đồng nghĩa với việc Vạn Kiều cũng về theo …?
dù Vạn Hưng Đức thấu mưu đồ , thì Vạn Kiều cũng sẽ mắc bẫy.
Cô kéo tay ba, nhẹ nhàng dỗ dành:
“Ba , cái tên chạy thoát . Lúc nào ba đánh , con sẽ dẫn ba đến công ty của . Lúc đó, ba thể đánh ngay mặt nhân viên, đánh cho mặt mũi bầm dập, ạ?”
Vạn Kiều chuyện với ba chẳng khác gì dỗ trẻ con.
Vừa , cô bẻ khớp tay lưng Cố Hoằng Thâm.
Ý cảnh cáo vô cùng rõ ràng.
Đừng Nói Chuyện, Đừng Chọc Bố , Nếu Không Sẽ Liều Mạng Với Anh!
Vạn Kiều tay chút nương tình.
Cô để ý đến sống c.h.ế.t của chồng cũ.
Cố Hoằng Thâm đau điếng, nhưng vẫn kêu tiếng nào.
Sắc mặt lạnh tanh, lặng lẽ hai cha con họ Vạn phối hợp mắng chửi .
Anh chỉ thể nhẫn nhịn.
Bây giờ mà Vạn Hưng Đức tức giận đến đổ bệnh, chắc chắn Vạn Kiều sẽ kéo c.h.ế.t chung.
May mắn là, sự “hy sinh” của Cố Hoằng Thâm cũng uổng phí.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-223-menh-co-tinh-ai-cuoi-nguoi-do-chet.html.]
Nhờ việc trút giận lên , Vạn Kiều thành công kéo cha mất trí nhớ của về phía cô.
Toàn bộ ký ức ít ỏi của Vạn Hưng Đức lúc chỉ còn một câu: “Họ Cố ai tử tế!”
Bây giờ, đột nhiên một đồng chí cùng chiến tuyến với ông, cũng xử lý tên họ Cố !
Vạn Hưng Đức lập tức cảm thấy cô con gái thật đáng yêu và thiết.
Cuối cùng, hai cha con tìm tình .
Mà tất cả là nhờ … Cố Hoằng Thâm.
Hôm nay, thật hiếm khi Cố Hoằng Thâm thông minh một .
Biết rằng thể phá hỏng khí đoàn tụ của hai cha con họ, đành chấp nhận bia đỡ đạn.
Cuối cùng, Vạn Hưng Đức cũng đồng ý cùng Vạn Kiều về nhà.
khi về, ông nhất định từ biệt một bạn cũ.
Hai ông già gầy đét, mỗi cưỡi lưng khác, đưa tay nắm chặt lấy .
Vạn Hưng Đức nghiêm túc tuyên bố:
“Lão Kiều, con trai ông mang họ Cố, ủng hộ ân nhân cứu mạng của gả cho con trai ông!”
Kiều An Khang: “……”
Sao gì đó sai sai thế nhỉ…?
nếu là ủng hộ Mặc Thiên gả cho Kiều Hạc, thì là cùng chiến tuyến với ông .
“Lão Vạn, chỉ ông là hiểu ! Đến lúc đó nhất định mời ông uống rượu mừng!”
Hai ông cụ thậm chí còn thèm hỏi ý kiến của Kiều Hạc và Mặc Thiên, cứ thế mà tự ý ghép đôi.
Mọi xung quanh gì hơn.
Bây giờ hai ông lão là bảo bối, ai dám phản đối chọc giận họ chứ…?
vẫn thể nhịn .
Không sai, chính là Cố Hoằng Thâm.
Bị nhạc phụ và vợ cũ mắng, thể nhịn.
bây giờ còn định sắp xếp hôn sự cho Tiểu Thất của ?
Chuyện nhịn nổi!
Cố Hoằng Thâm sát bên Kiều An Khang, giọng điệu khách sáo nhưng vẻ mặt vô cùng dứt khoát:
“Chú Kiều, hôn ước giữa nhà họ Cố và nhà họ Kiều hủy bỏ. Sau , chuyện cưới gả tùy duyên, chú cũng cần bận tâm đến hôn sự của Tiểu Thất nhà cháu nữa.”
Vừa dứt lời, ngay lập tức, “đoàng” một tiếng— nhạc phụ đại nhân tát cho một cú đầu.
“Đừng đổ oan cho ! Ân nhân cứu mạng của mang họ Cố!”
Cố Hoằng Thâm: “……”
Cô mang họ Cố!
cô vẫn là nhà họ Cố mà!
Bị đánh đến mức răng hàm nghiến chặt, Cố Hoằng Thâm một bụng tức giận, nhưng nhịn nhịn, cuối cùng vẫn nuốt cục tức xuống.
Giữa lúc hai bên đang căng thẳng.
Đột nhiên, từ trong đám đông vang lên một tiếng hét lớn:
“Vạn vạn thể !!!”
Mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về phía phát tiếng kêu.
Chỉ thấy một mặc đạo bào màu vàng, vung phất trần, chạy hùng hổ đến—chính là Pháp Hải!
Với lòng từ bi, Pháp Hải thể trơ mắt thiếu gia nhà họ Kiều nhảy hố lửa.
Ông mặt , hít sâu một .
Ánh mắt rơi Mặc Thiên, cẩn thận quan sát một lượt.
Sau khi xác nhận suy đoán của , ông vuốt râu, trịnh trọng :
“Cô gái mang mệnh Cô Tinh! Ai cưới cô , đó sẽ chết!”
Vừa dứt lời.
Ba con quạ đen chợt bay ngang qua bầu trời đêm, kêu lên mấy tiếng “quạ quạ quạ”—
Hiện trường chìm trong một lặng đầy lúng túng.
Rõ ràng, ai tin cái lời nhảm của ông .
Dù gì thì ông cũng Mặc Thiên mất mặt xong, bây giờ sang bêu cô, thế nào cũng giống như đang tức tối đến mức mất lý trí.
Sau một hồi im lặng, Kiều An Khang nhướng mày, lên tiếng phá vỡ bầu khí gượng gạo:
“Bảo ông đạo hiệu là Pháp Hải. Cái tên đúng là ý nghĩa sâu xa.”
Pháp Hải: “……”
Tên đạo hiệu là sư phụ đặt cho ông mà!
Sao mỉa mai thế ?
Hơn nữa, ông thật mà!
Tin tức Kiều An Khang và Vạn Hưng Đức cùng lúc tỉnh chấn động chỉ mạng, chỉ ở Kinh Đô, chỉ trong cả nước…
Mà là cầu.
Từ khóa liên quan đến họ leo thẳng lên top 1 tìm kiếm ở các quốc gia.
Dù thì, hai đều tên trong danh sách những tỷ phú giàu nhất thế giới.
Lúc hôn mê, chỉ là một tin tức nhỏ.
bây giờ đồng loạt tỉnh , chẳng quá kỳ diệu ?
Điều càng kinh ngạc hơn là— cứu sống họ, chỉ là một cô gái trẻ tuổi bình thường…
Cái tên Mặc Thiên, lập tức xuất hiện mắt .
Khắp nơi cả nước, ai nấy đều bàn tán về vị “thần y kỳ tài” .
ai rằng.
Vịt Bay Lạc Bầy
Tại một tòa nhà cổ kính nào đó.
Một đôi tay đang cẩn thận dùng bút lông từng nét lên một mảnh vải vàng.
Sau đó, dán nó lên một ngôi mộ…