Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 265: Mặc Thiên: Hung thủ? Tự mình dâng tới cửa!

Cập nhật lúc: 2025-04-09 05:18:19
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , Cố Nam Cảnh thật sự hỏi Tiểu Thất nhà một câu:

Hôm nay là cái ngày gì mà xui tận mạng

Kiểu như “uống nước thể sặc chết, ăn cơm thể nghẹn chết, ợ cũng thể ngạt mà chết” — kiểu đen đủi đỉnh cao…

Mà khéo thế chứ, hôm nay thật sự đúng là cái ngày đó!

Ba vị lãnh đạo mặt mày đen như đ.í.t nồi.

Bọn họ xem xong đoạn video mà Ngô Chí Thành gửi đến từ , cũng tra xét kỹ về Mặc Thiên — cô em gái “đạo sĩ” nhà họ Cố.

Quả thật, đúng như lời Ngô Chí Thành báo cáo, Cố Nam Cảnh lợi dụng chức vụ, cho em gái bệnh viện phép trừ tà.

Việc là vi phạm nghiêm trọng nội quy và kỷ luật bệnh viện.

Một trong ba lãnh đạo bước lên, mặt mũi nghiêm nghị, thẳng:

“Viện trưởng Cố, giờ lẽ tạm thời đình chức để phối hợp điều tra, chắc vấn đề gì chứ?

Anh nhanh chóng bàn giao công việc, mai đến Cục Y Tế trình diện.”

Nghe thì khách sáo thôi, nhưng rõ ràng là: Cố Nam Cảnh quyền từ chối.

Phó viện trưởng bên cạnh coi kịch , ngẩng đầu trần nhà, vẻ mặt kiêu căng như con công đang xòe đuôi.

Ngô Chí Thành và Cố Nam Cảnh xưa nay vốn hiềm khích.

Hồi viện trưởng cũ nghỉ hưu, ông nghĩ chắc chắn vị trí đó sẽ về tay .

Ai ngờ thằng nhãi họ Cố mới bệnh viện hai năm, dựa thế lực nhà họ Cố, nhảy dù lên viện trưởng.

Ngô Chí Thành trong lòng uất ức nhưng dám , chịu nhịn, khúm núm Cố Nam Cảnh suốt ba năm.

Cuối cùng thì, ông cũng đợi cơ hội!

Nhìn thấy cô em gái điên điên khùng khùng của Cố viện trưởng tự dâng chứng cứ đến tận cửa, Ngô Chí Thành cảm động suýt rơi nước mắt.

Ông lập tức báo cáo cấp , rằng tình huống cực kỳ nghiêm trọng, nếu lãnh đạo đến xử lý ngay, sẽ ảnh hưởng lớn đến hình ảnh của bệnh viện.

Thế nên, mới chuyện giữa trưa thế , ba vị lãnh đạo còn kịp ăn cơm lao thẳng đến bệnh viện.

Sau khi sắp xếp xong xuôi, ba lãnh đạo bước phòng bệnh, chuẩn chặn ngay hành vi mê tín của Mặc Thiên.

tôn trọng tự do tín ngưỡng, nhưng bệnh viện mà đầu tuyên truyền mê tín dị đoan thì tuyệt đối thể chấp nhận.

Phòng bệnh vốn chen chúc gần chục .

Giờ thêm ba lãnh đạo cùng phó viện trưởng theo lách , gian nhỏ hẹp càng trở nên chật ních.

Phó viện trưởng thấy thời cơ thể hiện tới, liền cố chen qua đám , len giữa phòng.

Ông mặt Mặc Thiên, chỉ tay về phía cô, sang giới thiệu với ba vị lãnh đạo:

“Lãnh đạo, đây chính là em gái của giáo sư Cố, tên là Cố Mặc Thiên.”

“Không họ Cố.” — Mặc Thiên thong thả đính chính.

Ngô Chí Thành thèm để tâm lời cô , cứ tiếp tục lải nhải:

“Con bé là đạo sĩ núi, từ núi xuống thì suốt ngày mấy chuyện thần thần quỷ quỷ.

Viện trưởng Cố từng đưa cô đến bệnh viện kiểm tra , nghi ngờ vấn đề về thần kinh.”

Lời dứt, ông liền nhận về một loạt ánh mắt khinh bỉ.

Cố Thiếu Đình lập tức bước lên, mặt lạnh tanh, chằm chằm ông :

“Phó viện trưởng Ngô, ông đang tiết lộ thông tin riêng tư của bệnh nhân, thể kiện ông đấy.”

“Đấy, thấy , nhảy dựng lên kìa!” — Ngô Chí Thành vẻ như nắm bằng chứng quyết định.

Với ông , chuyện liên quan trực tiếp đến tiền đồ.

Chẳng cần khác bằng ánh mắt gì, ông chỉ quan tâm bám chặt lấy cái “đòn bẩy” để lật đổ Cố Nam Cảnh.

Hắn tranh thủ thời cơ, tiếp tục báo cáo:

“Còn hai bệnh nhân nữa, họ đích chỉ rằng vết thương là do Viện trưởng Cố gây !

Lãnh đạo, các ngài thể hỏi mấy vị cảnh sát đây, họ đang định đưa Viện trưởng Cố về đồn để điều tra xem rốt cuộc ai gây thương tích đó!”

Ngô Chí Thành hăng say, nước miếng văng tứ phía, như thể sắp lập công lớn.

Mặc Thiên cách xa ông , ánh mắt dán chặt mặt ông.

Một lúc , cô đột nhiên lên tiếng:

“Nhà ông chắc giàu lắm nhỉ? Loại tiền bất chính, chắc cũng thu ít .”

Nghe , sắc mặt Ngô Chí Thành lập tức đen kịt.

Câu đúng kiểu vả thẳng mặt ngấm ngầm chỉ trích, mặt ba vị lãnh đạo mà kiểu đó, chẳng khác nào công khai chửi ông tham ô.

Tội danh to như cái núi , Ngô Chí Thành thể để yên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-265-mac-thien-hung-thu-tu-minh-dang-toi-cua.html.]

Ông lập tức phản bác:

“Cô đúng là thứ lừa đảo giang hồ, ăn linh tinh! cho cô , thể kiện cô tội phỉ báng đấy!

Vịt Bay Lạc Bầy

việc quang minh chính đại, từng lấy đồng nào bất chính!

Còn cô hả, cái tướng là chẳng gì, là đạo sĩ mà mặt mũi còn chẳng chuẩn, đúng là đồ giả mạo!”

câu của ông , đạp đúng mìn.

Chê Mặc Thiên , chê cô nghèo, cô thiếu não — mấy cái đó cô còn nhịn .

mà dám cô đạo pháp gì?

Một câu đó, cô nổi.

Mắt Mặc Thiên híp , ánh lạnh tanh như băng.

Cô đánh giá ông vài , chậm rãi hỏi:

“Dám gọi vợ ông tới ?”

Ngô Chí Thành khựng .

Vợ ông đúng là cũng trong bệnh viện tâm thần, ở phòng tài vụ.

Không rõ cô gái định giở trò gì, đột nhiên đòi gặp vợ ông.

Ông nhíu mày, giọng đầy khó chịu, hừ một tiếng:

“Đừng giả thần giả quỷ ở đây! Tìm bằng chứng tội của , lôi vợ !

Giờ là vấn đề, !

Đừng hòng chuyển chủ đề! Lãnh đạo đang ở đây, cảnh sát cũng ở đây, cô bao che cho ?”

thế!”

Vừa dứt lời, bỗng một giọng phụ nữ chen phụ họa.

“Cô gái , cô gây họa còn đổ cho khác! Cô chẳng gặp ? tới đây!

Muốn xem gì thì cứ xem!

Đừng đổ oan cho chồng ! Nhà trong sạch lắm, tin thì cứ điều tra !”

Mọi cùng về phía cửa.

Chỉ thấy một phụ nữ trung niên ăn mặc bóng bẩy, chặn ngay lối phòng bệnh, nét mặt sắc bén đầy chua ngoa.

Chính là vợ của Ngô Chí Thành.

Ánh mắt Mặc Thiên dừng mặt bà chỉ đúng nửa giây, khóe miệng lập tức cong lên một nụ thú vị.

Cô chen qua đám đông, thẳng đến mặt phụ nữ, duỗi tay :

“Đưa thuốc trong bà cho .”

Nghe , phụ nữ run lên.

Tay bà giấu trong túi áo blouse trắng, nắm chặt một lọ thuốc nhỏ, ngờ cô gái hỏi thẳng đúng chỗ hiểm.

Ánh mắt bà bắt đầu hoảng loạn, ngó , miệng lắp bắp:

“Cô, cô gì thế? Toàn nhăng cuội, lúc thì tiền, lúc thuốc…

Lãnh đạo , con bé điên ! Không thể để nó phá rối trong bệnh viện nữa!

Nếu lộ ngoài sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến danh tiếng của chúng !”

Cuối cùng bà cũng cố lảng sang chuyện khác, vì quá sợ chuyện cái lọ thuốc bới .

Mặc Thiên nghiêng đầu .

Ánh mắt như mèo vờn chuột, vội, nóng, tràn đầy vẻ trêu chọc.

Lúc cô mới hiểu câu “mèo khôn gặp chuột chết” là thế nào.

Quả nhiên vẫn những kẻ ngu đến mức tự đ.â.m đầu bẫy.

Ban đầu cô chỉ cảm thấy trong nhà lão Ngô tiền bất chính, hoặc là chồng tham, hoặc là vợ nhận hối lộ.

Không ngờ, bà vợ còn “ chuyện” hơn cô tưởng.

Thứ khí âm tà chất lượng kém xuất hiện một nhân viên phòng tài vụ?

Mặc Thiên nhạt, đưa tay , vẫn kiên quyết:

là cảnh sát, , đưa xem cái lọ đó.”

là cảnh sát xong, ba vị lãnh đạo lập tức mặt mày nhăn nhó, rối rắm.

Con bé thần thần quỷ quỷ rốt cuộc là ai đây?

Nên đuổi khỏi bệnh viện?

Hay là nên… cho nhập viện luôn thì hơn?

Loading...