Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 339: Mặc Thiên: Ông còn một đứa cháu gái

Cập nhật lúc: 2025-04-13 11:47:13
Lượt xem: 172

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dân làng đến, .

Lúc cửa nhà họ Kiều, vẫn tụ tập đến cả trăm .

Ai nấy đều dáng vẻ kỳ quái, thì kẹp chặt hai chân, ôm bụng, cắn chặt môi…

Mỗi đều mang gương mặt đau khổ.

Cuộc sống khó khăn thế

Vậy mà còn gặp ma quỷ…

Dân làng, từng tốp một, đều cảm nhận từng luồng gió lạnh thổi dọc cổ, mang theo cái lạnh buốt xương…

Họ vốn cố nhịn đến giới hạn cuối cùng.

Luồng gió ma quái , như thể giọt nước tràn ly, đè bẹp lạc đà bằng cọng rơm cuối cùng…

Mọi như phát điên, lao ngoài.

“Cứu mạng với, nhà vệ sinh !”

“Mẹ ơi, nhịn nổi nữa !”

“Chạy mau! Có ma đó!”

Họ tán loạn chạy khắp nơi tìm nhà xí.

chẳng hiểu

Vừa chạy vài bước, liền thứ gì đó vàng vàng bay qua mắt họ.

Rồi… bụng hết đau???

Dân làng , mặt đầy dấu hỏi.

Cả đám chạy , chỗ ban đầu lập tức trống trơn.

Chỉ còn năm dân, cộng thêm ba là trưởng thôn và hai cùng.

Tám chôn chân tại chỗ.

Họ ngơ ngác , hiểu chuyện gì.

, lập tức c.h.ế.t lặng…

Tám sợ tái mặt.

Vừa định nhấc chân bỏ chạy.

Mặc Thiên mỗi ban cho một lá bùa.

Cả tám cố định tại chỗ, nhúc nhích .

Năm lẫn trong đám dân làng hoảng loạn, lập tức òa cầu xin tha mạng.

“Mặc tiên nữ, sai ! Trưởng thôn nợ tiền mãi trả, bảo hôm nay giúp ông cho tí thuốc xổ thôi, ngày mai sẽ trả đủ, còn gấp đôi nữa!”

cũng ! Cả ba bọn họ đều nợ suốt ba năm ! định dùng tiền đó cưới vợ! Họ chỉ trả tiền, còn kiếm thêm nữa! tham tiền, sai !”

“Thuốc là họ bỏ, chỉ là đưa! đụng đến cái thứ đó! Tiểu tiên nữ, xin tha mạng!”

Năm quỳ gối xin .

Dân làng , mặt mày tức đến xanh lè.

Họ vớ lấy cành cây, nhặt đá đất, ném thẳng năm .

“Vì tiền mà các dám hại cả làng chúng !”

“Mặc Thiên giúp làng bao nhiêu chuyện, giờ trong nhà ai cũng đèn buổi tối , các ơn báo đáp?”

“Đáng đời! Chọc giận thần tiên, chắc chắn gặp báo ứng!”

Dân làng mắng chửi giận dữ.

lúc đó, Cố Bạch Dã xách cổ tên streamer trở .

Trên đầu dính một cục phân lừa.

Miệng cũng đầy mùi phân lừa.

Vừa thấy trưởng thôn, lập tức mắng toáng, “Tao bảo mày hạ độc chó, ai cho mày hạ độc ! Giờ thì , tiêu hết cả lũ!”

Thì là tên streamer nuốt trôi cơn tức, định trả thù nhà họ Cố.

Tiện thể mở livestream kiếm chút tiền.

Hiện tại “Thất tiểu thư nhà họ Cố” chính là từ khóa hot.

Ai mà thích hóng chuyện cô chứ?

Tên streamer ở làng hai ngày, thấy trưởng thôn nợ nần chồng chất, nên chọn đồng bọn.

Kết quả, tên trưởng thôn gan to bằng trời…

Thôi thì, cả ổ bắt…

Cảnh sát nhanh mặt.

Cả nhóm chín , nhận “quà Tết” mới – còng tay bạc.

Mọi về nhà họ Kiều.

Sau một trận hỗn loạn, trời về khuya.

May mà còn bữa tiệc quốc yến do Vinh sư phụ chuẩn , đang chờ thưởng thức.

Sở Dương dìu ông nội phòng ăn.

Lúc , điện thoại đột nhiên đổ chuông.

Sở Dương cúi đầu , là một lạ. Anh liền buông tay, để ông ăn .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-339-mac-thien-ong-con-mot-dua-chau-gai.html.]

Anh phòng khách, bấm .

rõ ràng là mạng bình thường…

Mà lúc chẳng gì, như thể mất sóng .

Sở Dương khựng .

Lập tức hiểu là ai gọi đến.

Bởi vì từ khi đeo lá bùa phòng nam sắc, liên lạc với Tề An liền khó khăn…

Tay cầm điện thoại của khựng .

Tim cũng như chậm nửa nhịp.

Trong điện thoại yên lặng, tĩnh đến mức khiến lòng trống rỗng…

Thật lâu , Sở Dương mới cúp máy.

Sau đó nhỏ giọng bốn chữ: “Chúc mừng năm mới…”

Sở Dương hít sâu một .

Anh vỗ mặt vài cái, gượng bước về bàn ăn.

“Lúc nãy gọi điện thôi mà ngửi thấy mùi thịt viên cua của chú Vinh, nước miếng chảy ròng ròng!”

Anh vẻ hài hước, cạnh ông nội Sở Hằng Phú.

Ông cụ sâu xa.

Sở Dương thật sự vui giả vờ vui, khác , ông thì rõ như lòng bàn tay.

Sở Hằng Phú nhẹ nhàng đặt đũa xuống.

Trầm ngâm một lát.

Khẽ ho một tiếng, cất giọng.

“Sở Dương, hôm nay mặt bao nhiêu , ông nội một chuyện .”

Sở Dương thì sững .

Không hiểu ông nội nghiêm túc như thế…

Anh vội vàng đặt đũa xuống, ông.

Cả bàn ăn lập tức yên lặng.

Mọi ánh mắt đều dồn về phía hai ông cháu.

Chỉ Mặc Thiên và Tiểu Hắc vẫn tiếp tục ăn.

Dĩ nhiên, cũng chẳng ai dám cản hai đó.

Sở Hằng Phú chỉ Sở Dương.

“Cháu nghĩ ông nội . Lần cháu và Tề An gặp đạo sĩ , chia rẽ hai đứa, ông lâu . Chắc mấy chú bác bên nhà họ Cố cũng cả.”

Sở Dương, “……” Trời ơi ông nội, ông công khai cho cháu come out luôn hả…

Sở Hằng Phú tiếp tục,

“Hôm nay ông mặt , ông quan tâm cháu ở bên ai. Là đàn ông thì , gì to tát .

Nhà họ Sở con cháu cũng chẳng cả, tiền mang theo khi chết, dùng để xây dựng đất nước, chẳng càng hơn !”

Sở Hằng Phú nghiêm túc dạy dỗ.

Sở Dương lúc cảm động ngượng ngùng…

Ông nội thật sự cởi mở.

Anh vô cùng cảm kích ông.

thể đừng mấy chuyện nhạy cảm như mặt bao nhiêu

Sở Dương cúi đầu, hổ dám ngẩng mặt.

Anh gọi nhỏ: “Ông nội…”

“Không cần cảm ơn ông quá .” Sở Hằng Phú rộng lượng phất tay.

Rồi gõ lên đầu Sở Dương mấy cái,

“Ông cảnh cáo cháu, nhà họ Sở thể cháu đích tôn, nhưng tuyệt đối dùng tà đạo để sinh con! Cũng hại con gái nhà ! Nếu , ông sẽ đánh gãy chân cháu !”

Sở Dương, “……” Ông nội ơi, cháu chút

Hai ông cháu ai nấy .

Vịt Bay Lạc Bầy

Cả phòng ăn lúng túng theo.

Không khí chút… khựng

lúc .

Mặc Thiên – bận suốt cả buổi –

Nuốt miếng thịt viên cuối cùng trong miệng,

Chậm rãi ngẩng đầu.

Sau đó, sang hai ông cháu, :

“Nhà họ Sở sẽ tuyệt hậu , ông nội vẫn còn một đứa cháu gái.”

Sở Hằng Phú, “???”

Sở Dương, “???”

?

Loading...