Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 373: Tuyết Nhi, em muốn mượn con của chị một chút!
Cập nhật lúc: 2025-04-18 13:12:59
Lượt xem: 153
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc Thiên suy nghĩ một lúc.
Cô sang La Dương hỏi:
“Pháp thuật hộ hồn thể giữ hồn phách bao lâu?”
Lúc La Dương vẫn còn ngơ ngác, trong lòng đang cảm thán sự bất công của ông trời.
99% nỗ lực cũng bằng 1% thiên phú.
Giọng của Mặc Thiên kéo về thực tại.
La Dương giật , lắc đầu:
“Không chắc . Trong sách ghi , chậm thì ba đến năm ngày, nhanh thì chỉ một canh giờ.”
“Một canh giờ?”
Mặc Thiên xong câu thì thể bình tĩnh nổi.
Cô còn thời gian để bận tâm đến việc lão yêu bà còn sống chết.
Hai ngón tay cô hợp , chỉ thẳng Vương Thiên Huy:
“Đồ súc sinh, để hồn phi phách tán là còn nhẹ cho ngươi đấy!”
Nói xong, cô xoay tay vẽ một vòng trong trung, trực tiếp rút hồn khỏi thể.
Lúc còn lão yêu bà ở đây trấn giữ nữa, Mặc Thiên dễ dàng kéo hồn , thu nhẫn.
Thân thể mất linh hồn, lập tức ngã gục, giờ thì thực sự trở thành một cái xác hồn.
Trong chiếc nhẫn thêm một — là một tên sát nhân.
Người bên trong, Cố Tư Niên, lập tức nhốn nháo.
“Tiểu tổ tông ơi, cháu ông cố của cháu xem! Cháu đưa một tên sát nhân đây ? Cháu trong nhẫn , ngoài già thì trẻ nhỏ, nếu g.i.ế.c thì đây?!”
Cố Tư Niên chạy loạn trong nhẫn, mười bảy đứa trẻ đang bám ông cứ tưởng là trò chơi rượt đuổi, khanh khách vui vẻ.
Mặc Thiên cảnh tượng lộn xộn trong nhẫn, khẽ gõ lên mặt nhẫn:
“Ông là c.h.ế.t , g.i.ế.c ông . Trông chừng giúp cháu, nếu thấy hồn sắp tan thì gõ nhẫn gọi cháu.”
Vịt Bay Lạc Bầy
“Ta là tổ tiên của cháu, đầy tớ!” — Cố Tư Niên la lên trong nhẫn.
Mặc Thiên thản nhiên :
“Tên sát nhân ăn con trai của chắt chắt nội của ông. Nếu hồn tan, thì chắt chắt nội của ông sẽ con nữa.”
Câu như trò chơi chữ khiến Cố Tư Niên ngẩn .
Phải mất một lúc lâu, ông mới hỏi một câu:
“Hắn ăn kiểu gì ?”
Mặc Thiên đáp:
“Như cái nhẫn của ông ‘ăn’ linh hồn , cũng y như thế.”
Cố Tư Niên: “……”
Ông bắt đầu nghi ngờ chắt gái đang chửi , nhưng bằng chứng…
Mặc Thiên và La Dương chuẩn rời .
Trước khi , cô còn căn phòng bán búp bê cổ độc, lấy thêm bốn con mới rời khỏi Vân Hoa Ốc.
Ngồi xe, Mặc Thiên đầu biệt thự cuối.
Rồi sang với Kiều Hạc:
“Lão yêu bà đó c.h.ế.t , báo cảnh sát .”
Kiều Hạc: “?”
Anh cau mày, nghĩ nhầm .
Cái bà già mà Mặc Thiên định xử lý… c.h.ế.t ?
Ai ?
Trong lòng Kiều Hạc đầy nghi hoặc nhưng hỏi gì thêm.
Ngược , Diệp Phi dọa sợ hết hồn.
Mắt tròn như chuông đồng, đầu Mặc Thiên tin nổi:
“Đại sư, cô… cô… cô…”
“Cậu lái xe .” — Kiều Hạc chặn lời Diệp Phi.
Anh , Diệp Phi nhất định định câu “Cô g.i.ế.c .”
Tên sắc mặt Mặc Thiên ? Lúc mà còn dám !
Bị Kiều Hạc ngăn , Diệp Phi mới hồn.
Anh nuốt nước bọt, nghĩ bụng:
Dù Mặc đại sư g.i.ế.c cũng ai tra , thì… g.i.ế.c thì g.i.ế.c thôi…
Nghĩ đến đây, cả nổi da gà, lông tóc dựng .
Không dám thêm lời nào, vội vàng lái xe rời khỏi Vân Hoa Ốc.
Kế hoạch ban đầu của Mặc Thiên là:
Chờ lão yêu bà pháp, dùng linh hồn thai nhi để kéo dài mạng sống, thì nhân lúc lối hang nạp linh mở , cứu đám linh nhi bên trong .
giờ thì hết cơ hội .
Lão yêu bà đó còn phép nữa…
Mặc Thiên đầu óc vận chuyển nhanh như gió, nghĩ cách mở cửa hang nạp linh.
Cô ở ghế , cằm chống tay.
Trong xe ai lên tiếng, đều đang chờ cô hành động.
Diệp Phi cũng chẳng nên lái xe , cứ thế chạy lòng vòng đường.
Rất lâu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-373-tuyet-nhi-em-muon-muon-con-cua-chi-mot-chut.html.]
Mặc Thiên bỗng bật dậy, hét to:
“Vũ Tuyết! tìm Vũ Tuyết!”
Nghe , lưng Kiều Hạc đột nhiên lạnh toát mồ hôi.
Dù Mặc Thiên định gì, nhưng trong đầu bỗng vang lên một câu:
“Không bỏ con thì bắt sói…”
Xe chạy tới viện điều dưỡng.
Vì sức khỏe của cha Vũ Tuyết yếu, nên Cố Bạch Dã sắp xếp hai kỳ điều dưỡng ở đây.
Vũ Tuyết tối nào cũng ở chăm sóc cha .
Tuy là viện điều dưỡng, nhưng điều kiện chẳng khác gì khách sạn cao cấp, thứ đều đầy đủ.
Khi Mặc Thiên tới, Vũ Tuyết chờ sẵn ở tầng .
Cô nhận cuộc gọi của Mặc Thiên là lập tức xuống ngay.
Cố Bạch Dã cũng cùng.
Mặc Thiên xuống xe, Cố Bạch Dã còn ngáp ngắn ngáp dài bước :
“Tiểu tổ tông, trễ thế ngủ còn ?”
Mặc Thiên thèm để ý tới , thẳng tới mặt Vũ Tuyết.
Không vòng vo, thẳng vấn đề:
“Tuyết Nhi, em mượn con của chị dùng một chút.”
“???”
Câu khiến Vũ Tuyết và Cố Bạch Dã như sét đánh.
So với sét thật đánh xuống còn chấn động hơn.
Ba đàn ông theo Mặc Thiên xuống xe cũng đều cứng mặt .
Mặc Thiên luôn một bản lĩnh — khiến khác như c.h.é.m tơi bời, nhưng vẫn cam tâm tình nguyện c.h.é.m tiếp…
Một lúc lâu .
Vũ Tuyết mới phản ứng , vẻ mặt vô cùng căng thẳng:
“Thiên Thiên, em định gì?”
Mặc Thiên đáp:
“Em để đứa bé c.h.ế.t một chút.”
“……”
Không khí rơi im lặng.
Kiều Hạc ôm trán.
Mặc Thiên hình như học văn phong ‘giật gân’ từ nhỏ…
Câu nào kinh dị nhất là …
Quả nhiên, mặt Vũ Tuyết và Cố Bạch Dã lúc đúng kiểu “biểu cảm meme”.
Cố Bạch Dã bước nhanh tới, đưa tay xoa đầu Mặc Thiên:
“Tiểu tổ tông, em chứ?”
Mặc Thiên gạt tay , ánh mắt vẫn chằm chằm Vũ Tuyết:
“Em cứu linh nhi, con của Kiều Kiều và Đồng Đồng. Em dùng con của chị để cứu tụi nhỏ về.”
Nói xong, cô nghiêm túc bổ sung thêm:
“Con của chị, em nhất định sẽ trả nguyên vẹn.”
Mặc Thiên lời .
, cô nghiêm túc.
Là cái nghiêm túc khác đây.
Cô Vũ Tuyết, đôi mắt đen láy đầy chân thành và kiên định.
với Vũ Tuyết mà .
Không gì quan trọng bằng đứa con trong bụng cô cả.
Vẻ mặt Vũ Tuyết dần trở nên nặng nề.
Cố Bạch Dã bên cạnh hai họ, cũng khỏi lo lắng.
Mọi ngoài trời giữa đêm khuya, gió lạnh thổi lồng lộng.
Dường như ai cũng cấm lời.
Một lúc lâu .
Lâu đến mức tay chân đều tê cóng.
Vũ Tuyết cuối cùng cũng phá vỡ sự im lặng.
Cô nắm lấy tay Mặc Thiên, gật đầu như giao cả tính mạng cho cô:
“Chị tin em, Thiên Thiên.”
Mặc Thiên đang chuẩn pháp lên đứa trẻ trong bụng Vũ Tuyết.
Thì bất ngờ nhận một cuộc gọi lạ.
Lúc là ba giờ sáng.
Ai gọi giờ ?
Cô nghi ngờ bắt máy.
Bên vang lên giọng của Cố Thiếu Đình:
“Thiên Thiên, Tào Vân Hoa c.h.ế.t . Cảnh sát đang truy bắt . Cả xe các em, cùng với Cố Hương Vi đều là nghi phạm từng xuất hiện tại hiện trường.”
Mặc Thiên: “?”