Không khí trong sân yên tĩnh đến lạ, ngoài tiếng "khuấy soạt soạt" của Mạnh Bà là thỉnh thoảng xen lẫn tiếng thở dài thoải mái của Tiểu Mao Đoàn, bầu khí lười biếng dễ chịu.
Mạnh Bà đó, chăm chú khuấy đều nồi canh khổng lồ lửa lớn suốt hơn mười phút. Sau đó, nàng khéo léo hạ lửa thành một ngọn nhỏ, bắt đầu giai đoạn hầm nấu chậm rãi.
Tần Vũ Niết nồi canh sôi sục, tò mò hỏi:
"Mạnh tỷ, nồi canh nấu bao lâu mới xong ?"
Mạnh Bà ngẩng đầu, tay vẫn đều đặn khuấy:
"Cỡ một tiếng."
Câu trả lời khiến Tần Vũ Niết kinh ngạc trợn tròn mắt. Cô thẳng lưng, rũ bỏ dáng vẻ lười biếng nãy:
"Hả? Vậy chẳng ngài khuấy liên tục suốt một tiếng đồng hồ ?"
Mạnh Bà , khẽ liếc mắt, vẻ mặt đầy bất mãn:
"Chứ cô tưởng ngao một nồi canh Mạnh Bà dễ dàng lắm hả? Đám quỷ sai lúc nào cũng kêu ca đủ thứ, trong khi lão nương khổ cực cả ngày nấu cho một nồi canh, chúng nó vẫn ngại cái chê cái ."
Nghe đến đây, Tần Vũ Niết liền tự giác thu , cố gắng nhỏ bé nhất thể, sợ rằng Mạnh Bà nổi nóng lôi cô mắng một trận. Dù , nãy cô cũng chút ý ghét bỏ nồi canh .
Hương thơm từ nồi canh bắt đầu lan tỏa khắp sân, nhàn nhạt nhưng dễ chịu, gì đó dịu dàng hơn so với , càng hít hà thêm.
Cuối cùng, một giờ đồng hồ bền bỉ, nồi canh cũng tất. Mạnh Bà dẫn đầu, lấy muỗng thử nếm một ngụm nhỏ. Vừa mới chạm lưỡi, đôi mắt xinh của nàng trợn lên, giấu nổi vẻ kinh ngạc.
"Đây... đây thật sự là canh Mạnh Bà do nấu ?"
Tần Vũ Niết phản ứng của Mạnh Bà, cẩn thận dò hỏi:
"Khó uống lắm hả?"
Mạnh Bà đầu, cô đầy thâm ý:
"Nói đúng ... cũng tệ lắm."
Nghe , Tần Vũ Niết nhịn cũng múc thử một ngụm. Kết quả, cô nếm phun ngay lập tức:
"Phụt..."
Nét mặt cô như nuốt khổ qua:
"Cái mà gọi là tệ lắm ?."
Mạnh Bà nghiêm túc đáp :
"Đã hơn nhiều so với đây ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/116.html.]
Tần Vũ Niết ngẩn . Cô tự hỏi đây Mạnh Bà cải tiến kiểu gì mà hương vị thế . Dẫu , đây cũng là đầu tiên cô nếm thử và mùi vị đúng là gì đáng để khen cả.
Suy nghĩ một lúc, cô cẩn thận nhổ bỏ phần hương vị còn sót trong miệng, đó bắt đầu chỉnh sửa công thức. Cô quyết định giảm bớt một phần ba một loại nguyên liệu, cắt giảm một nửa với nguyên liệu mùi nồng, đồng thời thêm một loại mới. dù , tất cả vẫn chỉ bằng một phần tư so với nồi .
Lặp lặp quá trình , hai nồi canh tiếp theo lượt nấu. Mỗi thử , hương vị càng ngày càng cải thiện.
Bầu trời dần tối sầm, Tần Vũ Niết còn cẩn thận nhà lấy một chiếc đèn lớn sân, để ánh sáng chiếu rõ bộ khu vực. Cả hai miệt mài nấu nướng, ai để ý thời gian trôi qua.
Đến khi nồi canh cuối cùng lò, hương thơm trong khí đổi . Mùi vị còn nồng gắt khó chịu mà trở nên dịu nhẹ, hòa quyện với một chút mùi mới lạ, phức tạp nhưng đầy hấp dẫn.
Mạnh Bà múc thử một muỗng. Dù chuẩn tinh thần rằng nồi canh sẽ ngon hơn nhưng ngay khi chất lỏng chạm đầu lưỡi, đôi mắt bà sáng rực như ngọn đèn trong đêm.
"Đây... chỉ là cải thiện." Bà cảm thán, giọng đầy kinh ngạc.
"Đây chính là tuyệt phẩm."
Uống cạn ngụm đầu tiên, Mạnh Bà sang Tần Vũ Niết, giơ ngón tay cái, giọng đầy hứng khởi:
"Thành công ."
Nghe âm điệu phấn khích , Tần Vũ Niết cần nếm thêm cũng nồi canh thực sự đạt chuẩn. Trên môi cô nở một nụ hài lòng.
Mạnh Bà, kiềm chế nổi niềm vui, húp liền mấy chén, mỗi đều lộ vẻ mặt đầy thỏa mãn. Cuối cùng, khi thở một khoan khoái, nàng tự hào tuyên bố:
"Ngày mai nhất định đem nồi canh cho đám quỷ sai uống. Để bọn chúng thèm c.h.ế.t cho ."
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Tần Vũ Niết bật nhưng nhanh chóng nhắc nhở:
" mà... dựa mức độ ghét bỏ của họ đây, e rằng chẳng ai chủ động thử ."
Cô nhớ những lời than phiền đó của Mạnh Bà, liền bồi thêm:
"Với , họ đầu thai, thì tự nhiên nghĩ tới việc uống canh Mạnh Bà chứ?"
Mạnh Bà im lặng vài giây, vẻ mặt như nghĩ một kế sách. Bà nhếch mép đầy toan tính:
"Thế thì ép họ uống thử một ngụm! Chờ khi họ uống thêm... ồ, lúc đó hết sạch! Ai bảo bọn họ ghét bỏ, giờ thì thế nào là giá trị của canh Mạnh Bà phiên bản nâng cấp."
Tần Vũ Niết dở dở , ngờ Mạnh Bà mang thù dai đến thế.
Sau khi nồi canh Mạnh Bà cải tiến thành công, tâm trạng của Mạnh Bà hơn hẳn. Nhìn Tần Vũ Niết, nàng càng lúc càng cảm thấy hài lòng. Có điều, nàng thầm nghĩ, cô gái quả thật... quá dễ bắt nạt!!!
Mạnh Bà chống nạnh, khí thế ngút trời, hào sảng bảo vệ:
"Ta , chỉ cần cô giúp cải tiến canh Mạnh Bà, từ giờ trở cô chính là t.ử của . Về , chuyện của cô cũng là chuyện của . Nếu ai dám bắt nạt cô, ngươi cứ với , sẽ cô xử lý bọn họ."