Kỳ lạ hơn nữa, chẳng hề tin đồn nào từ nhà họ Tiền lọt ngoài. Không còn cách nào khác, Thượng Minh Nguyệt buộc dẫn theo đại sư đích đến điều tra.
Nếu Lý thái thái c.h.ế.t, dù nhà họ Tiền trả thù, cùng lắm cũng chỉ là một màn giãy c.h.ế.t. Thượng Minh Nguyệt tính toán: Chỉ cần nhà cầm cự thêm một tháng, Tiền Duệ Trạch mà xảy chuyện, cả gia tài nhà họ Tiền sẽ là của !
Thế nhưng, kế hoạch mới bắt đầu, bà ngờ chạm mặt Tiền Duệ Trạch ngay tại cửa.
Vừa thấy Thượng Minh Nguyệt, sắc mặt Tiền Duệ Trạch lập tức trở nên lạnh lẽo như băng:
"Các đang gì ở đây?"
"..."
Thượng Minh Nguyệt định mở miệng giải thích, nhưng khi thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tiền Duệ Trạch, bà lập tức cảm nhận điều bất . Rõ ràng, chuyện xảy với nhà .
Nếu Tiền Duệ Trạch về, Lý thái thái khi c.h.ế.t hẳn, nhưng chắc chắn cũng sống lâu. Ý nghĩ khiến Thượng Minh Nguyệt âm thầm đắc ý.
niềm vui ngắn chẳng tày gang.
Đột nhiên, đại sư bên cạnh mặt cắt còn giọt máu, bất ngờ quỳ sụp xuống hướng về phía Tần Vũ Niết, run rẩy van xin:
"Đừng, xin đừng đến đây! chỉ là nhận tiền , mời đến để đối phó nhà họ. ngài ở đây! sai , sai thật , xin tha mạng!"
Tần Vũ Niết hình, ngơ ngác đàn ông mặt. Cô lắp bắp:
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Ông... đang cái gì thế??"
Cảnh tượng quái lạ khiến cô khỏi rùng . Theo bản năng, Tần Vũ Niết dịch sang một bên, thầm nghĩ: [Mình còn trẻ, ai quỳ lạy giảm tuổi thọ . ]
Tiền Duệ Trạch cũng ngờ xảy tình huống . Khi Tần Vũ Niết tránh qua một bên, vị đại sư nọ cúi lạy đúng .
Cùng lúc đó, ánh mắt Thượng Minh Nguyệt vô tình dừng Tần Vũ Niết. Bà nhận cô gái trẻ mà thấy buổi sáng nay chỉ đang ở đây, mà còn cạnh Tiền Duệ Trạch.
Sợ rằng Thượng Minh Nguyệt sẽ nổi điên vì kế hoạch thất bại và trút giận lên Tần Vũ Niết, Tiền Duệ Trạch lập tức tiến một bước, dùng hình cao lớn của chắn cô.
"Đừng hòng động cô ," ánh mắt như xuyên thủng Thượng Minh Nguyệt.
Tần Vũ Niết thấy mắt tối sầm , lập tức hiểu Tiền Duệ Trạch đang bảo vệ . Cô ngoan ngoãn lưng , dám nhúc nhích, lòng thầm nghĩ: Mình chỉ cần yên lặng là .
Thượng Minh Nguyệt cách đó xa, Tiền Duệ Trạch che chắn cho cô gái nhỏ , ánh mắt lóe lên vẻ ngạc nhiên. Trong lòng bà xoáy lên một cơn sóng dữ: [Không ngờ đến cả đại sư mà mời đến quỳ lạy cô gái ! Hóa sáng nay, khi thoáng thấy cô , chuyện xui xẻo bắt đầu từ đó ?]
[Chẳng lẽ tất cả những tính toán tỉ mỉ của một cô gái trẻ con như phá hỏng?]
Nghĩ đến đây, sắc mặt Thượng Minh Nguyệt trở nên khó coi hơn bao giờ hết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/134.html.]
Người đàn ông mặc áo đen quỳ đất hồi lâu, phát hiện chuyện vẫn yên ắng, điều gì bất thường xảy . Hắn len lén ngẩng đầu, chỉ thấy một cô gái trẻ trung và vẻ vô hại. dù , vẫn cảm nhận một luồng khí tức mạnh mẽ quanh cô.
Luồng khí tuy của cô gái , nhưng sự hiện diện của nó cũng đủ chứng minh cô mối liên hệ sâu sắc với sở hữu khí tức đó. Nghĩ đến đây, dám manh động thêm nữa.
Người đàn ông áo đen từ từ dậy, vẻ mặt đầy kính cẩn. Hắn cúi đầu Tần Vũ Niết và với giọng đầy tôn trọng:
"Xin thứ , quý danh của ngài là gì?"
Ngay khi hỏi xong, lập tức tự tát một cái thật mạnh, rũ đầu nhận :
"Là sai! xứng hỏi đến tên của ngài! Ngài yên tâm, sẽ rời ngay bây giờ và từ nay bao giờ dám xuất hiện mặt ngài nữa."
Lúc , Tiền Duệ Trạch hiểu rõ tình hình. Hóa đàn ông áo đen sợ ai khác, mà là sợ chính Tần Vũ Niết. Tất cả hành động quỳ lạy, cúi đầu, đều xuất phát từ nỗi khiếp sợ mà dành cho cô.
Hắn cúi , hạ giọng thì thầm tai cô:
"Em quen ?"
Tần Vũ Niết lập tức trợn tròn mắt, đáy mắt đầy vẻ bối rối:
"Em gì quen ?"
Chính cô còn đang rối như tơ vò. [Chuyện là ? Tại tự dưng quỳ mặt chứ?]
Người đàn ông áo đen , cung kính đáp lời:
"Ngài tất nhiên cần đến tiểu nhân, nhưng tiểu nhân nhận luồng khí tức ngài—cực kỳ cường đại."
Tần Vũ Niết ngẩn , khó hiểu . Khí tức? Khí tức gì?
Sau một lúc suy nghĩ, cô đoán: [Chẳng lẽ vì qua địa phủ, nên mang theo mùi gì đó từ nơi ?]
Có lẽ thôi, chứ còn gì nữa mà gọi là khí tức?
Tiền Duệ Trạch bên cạnh, đôi mắt thoáng hiện nét trêu chọc, khẽ nhếch môi :
"Không ngờ em gái là một cao nhân ẩn đấy nhỉ?"
Câu của kéo theo vẻ mặt nửa nghiêm túc, nửa trêu ghẹo, khiến Tần Vũ Niết càng thêm lúng túng. [Cao nhân gì chứ? Em còn hiểu đang cuốn chuyện gì đây. ]
Tần Vũ Niết lời đàn ông áo đen, cố giữ vẻ nghiêm túc nhưng trong lòng khỏi chột . Cô ho khan hai tiếng, đó bộ nghiêm trang:
"Ngươi nhanh lên, đừng để phát hiện ngươi bắt nạt thường đấy!"