Mạnh Bà khẽ gật đầu, giọng điệu thản nhiên như về một việc đỗi bình thường:
" thế, đấu giá hội ở đây dành cho kẻ ít tiền. Đồ đem đấu giá ít nhất cũng cỡ vài chục triệu, món còn lên tới cả trăm triệu. Nếu trong túi rủng rỉnh đó chỉ tổ mất mặt."
Nghe đến đây, Tần Vũ Niết trầm ngâm một lát tò mò hỏi:
"Quỷ thị chỉ nhận mỗi Minh tệ thôi ?"
Mạnh Bà nhoẻn miệng , nhẹ nhàng đáp:
– "Ừ, Minh tệ là loại tiền thông dụng nhất ở đây. Nếu cô dùng loại tiền khác, đến quầy đổi tiền ở quỷ thị mà đổi lấy Minh tệ. Không Minh tệ, cô chẳng ăn gì ."
Nói đến đây, Mạnh Bà thoáng ngừng , như thể nhớ điều gì, tiếp tục giới thiệu chi tiết hơn:
– "Ở quỷ thị, nổi tiếng nhất là phù lục, vũ khí, đan d.ư.ợ.c và tình báo. Nếu cô mua phù lục thì đến Liễu Ấm Các ở phía nam, ở đó bán đủ loại phù từ cấp thấp đến cao. Còn nếu mua vũ khí, hãy ghé qua Kiếm Vũ Các – nơi cái gì cũng , từ kiếm, đao cho đến những món kỳ lạ hiếm gặp, chất lượng đều thuộc hàng thượng phẩm."
– "Còn nếu chắc mua gì thì cứ ghé Bách Bảo Các dạo một vòng. Ở đó bán đủ loại kỳ trân dị bảo, tuy chất lượng nhất nhưng cũng ngon hơn nhiều so với mấy món lặt vặt ngoài chợ. Đan d.ư.ợ.c thì thể mua ở các hiệu t.h.u.ố.c rải rác trong quỷ thị, chỉ điều chất lượng lộn xộn. Nếu mua loại đan d.ư.ợ.c cao cấp, cô chờ đến đấu giá hội mới ."
Mạnh Bà tiếp tục giải thích, giọng điệu đầy vẻ am hiểu, xen lẫn chút trêu chọc:
– "Mấy thứ chính là hàng bán chạy nhất ở quỷ thị đấy. Bất kể là thường, huyền sư thậm chí cả tiên nhân từ Thần giới, ai ai cũng cần mua phù lục. Đặc biệt là đám huyền sư, khi nhận nhiệm vụ nguy hiểm, nếu tự vẽ phù nổi vì linh lực yếu, họ đến đây mua sẵn vài lá phù để phòng . À, nhớ lá phù đưa cho cô ? Cũng là mua ở Bách Bảo Các đấy. Ở đây, phù lục sư giỏi thì ở cũng tiếng."
Nghe nhắc đến lá phù đó, Tần Vũ Niết lập tức nhớ . Đó là đầu tiên cô nhận một món đồ từ thế giới bên ngoài, cũng là món quà đặc biệt nhất cô từng .
Mạnh Bà biểu cảm của cô, nhẹ nhàng tiếp:
– " học vẽ phù lục thì còn tùy thiên phú. Người thiên phú cao chỉ cần qua vài là hiểu, còn kém thiên phú thì dù luyện cả chục năm cũng chỉ miễn cưỡng vẽ loại phù thấp nhất."
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Nói đến đây, Mạnh Bà thoáng ngừng , như sực nhớ điều gì, nghiêng ghé sát tai Tần Vũ Niết, hạ giọng:
– "Nhắc đến tình báo, ở quỷ thị một cửa hàng đặc biệt tên là CIA. Đây là nơi chuyên bán tin tức. Dù là chuyện ở dương gian, âm phủ Thần giới, chỉ cần tiền, bọn họ đều thể bán thông tin chính xác. Tuy nhiên, giá cả ở đây khá đắt đỏ, mà quan trọng nhất là... họ bán còn phụ thuộc tâm trạng. Nếu chọc giận họ, quỷ thị cũng dễ ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/153.html.]
Tần Vũ Niết , giật thốt lên:
– "Hả? Vậy họ buôn bán kiểu gì mà khó tính thế?"
Mạnh Bà mỉm thần bí, tiếp tục giải thích:
– "Cửa hàng đó chỉ duy nhất một nhân viên phục vụ. Khi khách đến mua tin tức, khách sẽ nội dung cần hỏi giấy đưa cho nhân viên. Sau đó, nhân viên mang tờ giấy bên trong. Nếu trong thời gian một nén nhang mà nhân viên , mang theo một chiếc hộp gỗ thì nghĩa là giao dịch thành công. Còn nếu họ trở tay thì nghĩa là ông chủ phía bán tin tức đó."
Nghe đến đây, Tần Vũ Niết nhịn , tò mò hỏi:
"Ông chủ cũng... ngầu ghê nhỉ! nếu đối phương tức quá loạn thì ? Không sợ kẻ đập luôn cửa hàng ?"
Mạnh Bà bật khẽ, nét mặt như thể đoán câu hỏi :
"Đương nhiên là từng . Trước đây cũng kẻ vì bất mãn mà gây náo loạn, suýt chút nữa còn g.i.ế.c cả nhân viên cửa hàng. kỳ lạ là... bước chân khỏi CIA, lập tức biến mất dấu vết. Ngay cả khi kịp khỏi quỷ thị bốc như từng tồn tại. Nhà cũng hạng xoàng, nhờ khắp nơi tìm kiếm, lật tung cả quỷ giới lẫn dương gian nhưng chẳng tìm chút manh mối nào."
Nghe đến đây, Tần Vũ Niết kinh ngạc đến mức mắt mở trừng trừng:
"Biến mất dấu vết luôn? Thế chẳng quá kỳ bí ?"
Mạnh Bà khẽ nhún vai, như thể chuyện thành giai thoại quen thuộc:
"Ừ, quái lạ thật đấy chứ. Mà càng kỳ lạ hơn là suốt hơn trăm năm qua, ông chủ cửa hàng vẫn giữ nguyên tính nết, hề đổi. Có còn suy đoán rằng lão thể là Ma tộc, chứ thường sống lâu như mà già?"
Tần Vũ Niết càng càng tò mò, vội hỏi tiếp:
"Nếu ai rõ ông là Ma tộc?"
Mạnh Bà giải thích thêm, giọng nhẹ nhàng mà đầy bí ẩn:
"Bởi vì những cửa hàng lớn nhất ở quỷ thị đều do Thần tộc mở và bọn họ quyền lực nhất định ở đây. Mà Thần tộc và Ma tộc như nước với lửa, chẳng thể nào để Ma tộc xâm nhập đây. Chính vì thế, nhiều vẫn suy đoán ông chủ đó là , dù ông kỳ lạ thế nào nữa."