Sau khi dạo một vòng khu đan d.ư.ợ.c và một phen "sốc giá." Tần Vũ Niết càng hiểu rõ giá trị của hai món quà mà Mạnh Bà tặng nàng . Không hề rẻ chút nào.
Dẫu , cô cũng chẳng định bỏ tiền mua mấy thứ "xa xỉ phẩm" , bởi chúng thực sự hữu dụng với cô lúc . Chỉ cần nghĩ đến tiền chi, Tần Vũ Niết quyết định nhấc chân thẳng, hướng về khu vực tiếp theo: phù lục khu.
Khu Phù Lục như phát ánh sáng kỳ ảo, Tần Vũ Niết tò mò bước tới gần. Không là ánh sáng từ đèn do thứ gì khác, cô bỗng cảm nhận một luồng năng lượng mơ hồ đang lưu động quanh những lá phù.
"Chắc hoa mắt ." Tần Vũ Niết lẩm bẩm, dụi mắt . cảm giác vẫn còn, như thể những lá phù đang sống động và phát một loại khí tức đặc biệt.
Tần Vũ Niết liếc nhân viên cửa hàng, định hỏi cho rõ ngọn ngành. trông thấy họ đang dựa ghế, bộ dạng uể oải, chút hứng thú tiếp khách, nàng đành thở dài.
"Thôi, tự tìm hiểu . Đằng nào thì bọn họ cũng định bán hàng mà."
Cẩn thận quan sát, nàng thấy khu vực đúng là "đại tiệc phù lục" với đủ loại đa dạng:
Mưa Gió Phù.
Lôi Điện Phù
Công Kích Phù.
Đuổi Quỷ Phù.
Và cả cái gì đó tên kỳ lạ: Xuân Về Phù.
Công dụng thì như tên gọi: từ tấn công, phòng thủ cho đến giúp cây cỏ xanh tươi trở .
đến giá cả, Tần Vũ Niết ngất:
Xuân Về Phù: 8 vạn một tấm.
Ngũ Lôi Phù: 12 vạn một tấm.
Tần Vũ Niết lướt qua phần mô tả, thấy ghi rằng Ngũ Lôi Phù uy lực tương đương một đòn của tu sĩ Trúc Cơ kỳ. Thế là đủ hiểu vì giá của nó cao ngất ngưởng như .
Tần Vũ Niết lặng lẽ nuốt nước bọt, ánh mắt tràn ngập cảm giác bất lực. nghĩ đến tiền mấy trăm vạn đang trong tài khoản, cô bỗng thấy lòng dịu .
"May mà chút tiền phòng . Nghèo quá thì chắc chỉ đây mà thôi..."
Cảm giác giống như uống một viên t.h.u.ố.c an thần, Tần Vũ Niết mỉm tự trấn an và tiếp tục hành trình khám phá bí ẩn của Bách Bảo Các.
Đang lúc cô định tiếp, một âm thanh "chi chi chi" khe khẽ vang lên cô chú ý. Nhìn theo hướng âm thanh, Tần Vũ Niết phát hiện xa chỗ một con hồ ly nhỏ thuần trắng đang quắp móng lồng sắt.
Đôi mắt của nó trong veo, lấp lánh, tựa như hai viên ngọc nước, chăm chú cô chớp.
Tần Vũ Niết chỉ liếc mắt một cái cảm thấy trái tim tan chảy.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Đáng yêu quá."
Không cần suy nghĩ nhiều, Tần Vũ Niết lập tức quyết định mua con hồ ly . Quay sang nhân viên cửa hàng, cô hỏi:
"Con hồ ly nhỏ giá bao nhiêu?"
Nhân viên cửa hàng lười biếng liếc qua đáp gọn lỏn: "50 vạn."
Tần Vũ Niết hình: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/155.html.]
50 vạn?! Cô ngờ một con hồ ly nhỏ bé thế đắt đỏ đến .
Con tiểu bạch hồ như thể suy nghĩ của cô, lập tức "chi chi chi" kêu lên, đôi mắt long lanh nũng. Bộ dáng của nó khiến cảm giác như đang cầu xin:
"Đừng vì đắt mà bỏ rơi nha."
Nếu cái lồng sắt đang ngăn , Tần Vũ Niết tin chắc con hồ ly nhào thẳng lòng nàng để nũng .
lúc , một giọng quen thuộc vang lên phía :
"Cô định mua con hồ ly ?"
Tần Vũ Niết đầu, thấy Mạnh Bà đang bước đến. Cô gật đầu, ánh mắt vẫn dính chặt con hồ ly:
"Vâng."
Mạnh Bà qua con hồ ly, đ.á.n.h giá một hồi nhận xét:
"Màu lông đấy, đúng là bắt mắt. xét về cấp bậc thì nó khá thấp. Tuy miễn cưỡng coi là linh hồ nhưng công dụng nhiều, cùng lắm cũng chỉ nuôi thú cưng thôi."
Mạnh Bà dừng một chút, bổ sung thêm:
" nếu cô thích thì cứ mua, bạn cũng tệ. Hồ ly vốn thông minh, nó linh trí, hiểu lời cô . Chẳng hợp để bầu bạn, giải sầu ?"
Nghe , Tần Vũ Niết chút do dự, bước thẳng đến quầy để trả tiền.
Nhân viên cửa hàng thấy cô thực sự mua con hồ ly, khuôn mặt bỗng đổi hẳn. Nếu lúc là lười biếng lì một chỗ, thì giờ nụ tươi rói xuất hiện, nhiệt tình hẳn lên.
Hắn chỉ với Tần Vũ Niết một tràng dài những điều cần chú ý khi nuôi linh hồ, mà còn cẩn thận dùng một lá "thanh khiết phù" để thanh tẩy linh hồ, tặng thêm một ít thức ăn dành riêng cho nó.
Tần Vũ Niết ôm con hồ ly nhỏ trong tay, mãn nguyện rời khỏi Bách Bảo Các.
Vừa bước khỏi cửa hàng, Mạnh Bà liền lên tiếng:
"Cô đặt cho con linh hồ một cái tên . Có tên nó mới chính thức nhận chủ."
Tần Vũ Niết nghĩ ngợi một chút, :
"Lông nó trắng thế , gọi là Tiểu Hồng thì kỳ quá... Hay là gọi Tiểu Bạch ."
Con hồ ly: "..."
Các đặt tên cũng tùy ý quá đấy!
Tần Vũ Niết phát hiện Tiểu Bạch bỗng trở nên trầm mặc hẳn, liền vuốt ve nó, dịu dàng hỏi:
"Sao thế, thích cái tên ?"
Con hồ ly kêu "chi chi chi" liên hồi, rõ ý tứ.
Tần Vũ Niết liền tự kết luận:
"Vậy là thích ."
Tần Vũ Niết xoa lông Tiểu Bạch, lông nó mềm mịn như nhung, khiến cô mê mẩn rời tay.
"Tiểu Bạch- Tiểu Bạch-"