Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 156

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:43:24
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cách đó xa, Tiểu Hồng – con linh thú khác của Tần Vũ Niết – thấy cái tên , lập tức chạy . khi ló mặt , nó sững sờ.

Trước mặt nó là cảnh tượng Tần Vũ Niết đang âu yếm một con linh hồ lạ hoắc, bộ lông trắng toát như tuyết.

Tiểu Hồng ngay lập tức vui, nhảy phắt lên, hướng về phía Tiểu Bạch mà kêu gào đầy giận dữ:

"Òm ọp òm ọp! Xuống ngay! Đó là chỗ của ."

Tiểu Bạch dạng , khí thế ngút trời, cất giọng phản kháng:

"Chi chi chi! Dựa chứ? Đây là chủ nhân của bây giờ."

Thấy đối thủ mới quá kiêu ngạo, Tiểu Hồng nhịn , hai bàn tay nhỏ nhanh như chớp vươn , chộp lấy Tiểu Bạch:

"Òm ọp òm ọp! Xuống mau."

Tiểu Bạch chẳng ngờ rằng Tiểu Hồng kỹ năng , liền tung nhảy vọt lên. Chỉ trong chớp mắt, nó chiếm lĩnh bờ vai của Tần Vũ Niết, cuộn tròn cái đuôi lông trắng mềm mượt quanh cổ cô, chẳng khác nào một chiếc khăn quàng cổ sống động.

Mạnh Bà thấy , nhanh chóng can thiệp. Bà túm lấy Tiểu Hồng, nhấc bổng nó lên và đặt lên vai , giọng nhẹ nhàng trách:

"Tiểu Hồng, quậy nữa."

Tiểu Hồng , đôi mắt tròn long lanh lập tức đỏ hoe. Những giọt nước mắt bắt đầu chực chờ rơi xuống, ánh mắt đầy uất ức về phía Tần Vũ Niết, như hỏi:

"Tại chị mang về một con hồ khác? Chẳng em là duy nhất ?"

Tần Vũ Niết cũng ngẩn , ngờ rằng việc mua Tiểu Bạch kích thích Tiểu Hồng đến mức . Cảnh hai con linh thú đấu đá , một trắng một đỏ, khiến cô nên .

"Òm ọp òm ọp."

Tiểu Hồng tức tối Tần Vũ Niết. Sau một lúc lâu thấy cô đuổi con hồ ly trắng đáng ghét , nó liền bực bội xoay lưng, m.ô.n.g về phía cô, như thể tỏ rõ sự khinh thường.

Mạnh Bà bên cạnh lắc đầu, tay vô thức xoa xoa đầu Tiểu Hồng, với Tần Vũ Niết:

"Đừng để ý đến nó. Gần đây chiều quá đ.â.m hư. Đã đến lúc dạy dỗ một chút."

Bị xoa đến mức ngã bên nọ nghiêng bên , Tiểu Hồng chịu nổi, liền cất tiếng kêu oang oang, phảng phất như đang phản đối:

"Òm ọp òm ọp kỉ ngao! Đừng chạm ."

Thấy , Mạnh Bà chẳng thêm lời nào, thẳng tay nhấc nó lên, thu ống tay áo.

"Đi thôi."

"Chi-"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/156.html.]

Tiểu Bạch thấy đối thủ "trừng trị", lập tức ngẩng cao đầu, cái đuôi lông xù trắng muốt phe phẩy đầy đắc ý.

Nhìn bộ dạng kiêu ngạo của nó, Tần Vũ Niết bật bất đắc dĩ, nhẹ nhàng vuốt ve bộ lông mềm mại, dịu giọng:

"Ngươi ngoan ngoãn một chút, đừng gây thêm rắc rối."

"Chi chi chi-"

Nghe , Tiểu Bạch lập tức xẹp bớt tinh thần. Nó ngoan ngoãn rúc cổ Tần Vũ Niết, nhẹ nhàng cọ cọ như nũng nịu. Cái đầu nhỏ gối lên vai Tần Vũ Niết, chỉ còn cái đuôi phe phẩy đôi chút để chứng tỏ rằng nó vẫn còn sống, chứ một chiếc khăn choàng cổ từ da hồ thật.

Quỷ Thị tấp nập, và quỷ qua đông đúc. mỗi khi thấy Mạnh Bà, phần lớn đều nghiêm cẩn cúi đầu chào, thái độ hết sức cung kính.

Mạnh Bà chỉ khẽ gật đầu đáp , vẻ mặt bình thản nhưng toát lên một uy nghiêm khó tả.

Tần Vũ Niết bước theo Mạnh Bà, con đường phía dần thưa thớt những bán rong. Đến khi sâu khu vực trung tâm, ánh mắt cô liền thu hút bởi một cửa hàng đặc biệt với tấm biển gỗ khắc hai chữ lớn: "Liễu Ấm".

Nếu so với vẻ xa hoa, lộng lẫy của Bách Bảo Các, thì Liễu Ấm Cửa Hàng mang đến một cảm giác khác biệt. Nó đơn giản, mộc mạc, như thể hòa với thiên nhiên.

Ngay khi bước cửa hàng, Tần Vũ Niết lập tức choáng ngợp bởi khung cảnh xung quanh. Tầng một trưng bày vô những tác phẩm điêu khắc từ gỗ, tất cả đều sinh động đến mức cô gần như tin rằng chúng là vật thật.

Tần Vũ Niết tò mò tiến gần một bức tượng khắc hình một chú chim nhỏ, ngón tay chạm nhẹ. Cảm giác thô ráp của thớ gỗ khiến Cô bừng tỉnh.

"Tất cả đều là gỗ ư?"

Tần Vũ Niết ngạc nhiên cảm thán. Cô đảo mắt khắp cửa hàng nhưng hề thấy bóng dáng lá bùa nào. Cuối cùng, kiềm thắc mắc, cô hỏi:

"Cửa hàng thật sự là bán phù lục ? mãi chỉ thấy điêu khắc gỗ, chẳng thấy bùa cả."

Mạnh Bà khẽ , dẫn nàng sâu trong.

"Phù lục để . Lên lầu hai ."

Vừa bước lên cầu thang, Mạnh Bà giải thích:

"Chủ tiệm chỉ vẽ bùa cực giỏi, mà kỹ năng điêu khắc của cũng xuất thần nhập hóa. Toàn bộ những món cô thấy lầu đều là tác phẩm của ."

Nghe Mạnh Bà nhắc đến những tác phẩm điêu khắc lầu, Tần Vũ Niết giấu nổi kinh ngạc. Nàng bật thốt lên:

"Toàn bộ đều là do lão bản tự tay điêu khắc ? Chẳng lẽ ông là một nghệ nhân truyền kỳ?"

Mạnh Bà mỉm đầy hàm ý, giọng phần úp mở:

"Hắn truyền kỳ, chỉ là yêu thích điêu khắc. Đi sẽ rõ."

Sự tò mò càng thúc đẩy Tần Vũ Niết bước theo Mạnh Bà lên lầu hai. Khi đặt chân lên bậc cuối cùng, nàng liền thấy một đàn ông trung niên, hơn 50 tuổi, đang chăm chú vuốt ve một khối gỗ kỳ lạ trong tay.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Khối gỗ đó trông như một sinh vật sắp sửa bước từ một thế giới khác, bí ẩn độc đáo.

Loading...