Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 198

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:40:03
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Bà thoáng cau mày, ánh mắt liếc qua Diêm Vương gia, sang Tần Vũ Niết. Những hành động của Diêm Vương gia rõ ràng cho thấy ngài quan tâm đến Tần Vũ Niết. Thế nhưng... vì cớ gì đến giờ vẫn bất kỳ hành động rõ ràng nào?

Diêm Vương gia vốn chẳng kiểu chần chừ, kéo dài chuyện như . Chẳng lẽ là... do Tần Vũ Niết đồng ý?

Ánh mắt Mạnh Bà liên tục đảo qua đảo giữa hai họ, cố gắng tìm kiếm manh mối. lạ , thứ quá bình thường. Bình thường đến mức Nàng thể nào phát hiện chút dấu hiệu nào của thứ gọi là "mập mờ tình ái" "tình ý lén lút" giữa hai .

Điều khiến Mạnh Bà bối rối. Hai rốt cuộc đang trong mối quan hệ gì ?

Bất lực mãi chẳng manh mối, Mạnh Bà chỉ lắc đầu, thầm nhủ: [Thôi, xem hiểu thì xem nữa. ]

Đông Nhạc Đại Đế lúc lười biếng duỗi một cái, ngáp dài, buông một câu uể oải:

"Được , lăn lộn mãi cũng mệt. Ta ở đây chướng mắt nữa, xin phép một bước."

Nói xong, Đông Nhạc Đại Đế liếc qua hai một lượt. Ánh mắt lướt qua Diêm Vương gia, hừ nhẹ một tiếng, cuối cùng dừng ở Tần Vũ Niết.

Với nụ nửa miệng, Đông Nhạc Đại Đế thong thả :

"Tiểu Vũ Niết, cũng nhớ món ăn của cô đấy."

Trước hành động của Đông Nhạc Đại Đế, Diêm Vương gia vẫn giữ nguyên nét mặt bình thản, mảy may biểu lộ cảm xúc. Ánh mắt rũ xuống, im lặng như thể chẳng hề để tâm.

Tần Vũ Niết thoáng sững lời nhắc nhở bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng đáp lời:

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Ngày mai sẽ nấu xong mang qua cho ngài."

Đông Nhạc Đại Đế phất tay một cách đầy phấn khích, giọng điệu hào hứng:

"Được ! Ngày mai gặp nhé-"

Dứt lời, nghênh ngang rời , trông vẻ hài lòng với lời hứa nhận .

Khi bóng Đông Nhạc Đại Đế khuất hẳn, Mạnh Bà đảo mắt quanh đám huyền sư đang la liệt khắp nơi. Đang định hỏi Tần Vũ Niết xem xử lý bọn họ thế nào thì bất chợt phát hiện một bóng quen quen đang trốn gốc cây gần đó.

Mạnh Bà híp mắt, lên tiếng hỏi:

"Tiểu Vũ Niết, cô thấy đang nấp gốc cây trông quen quen ?"

Tần Vũ Niết theo hướng Mạnh Bà chỉ, khẽ gật đầu, nhẹ giọng đáp:

"Mạnh tỷ, đó chẳng là kẻ hôm đó chúng quỷ thị gặp , tỷ dạy dỗ một trận nhớ đời ?"

Nghe , Mạnh Bà lập tức nhíu chặt mày, giọng đầy cảnh giác:

"Bọn họ nhắm ?"

Diêm Vương gia một bên, thấy câu đó, ánh mắt sắc bén thoáng quét qua Mạnh Bà, trong đáy mắt lóe lên tia vui khó nhận .

Mạnh Bà vẫn đang chăm chú trò chuyện với Tần Vũ Niết, bỗng nhiên cảm nhận một luồng áp lực lạnh lẽo, như thể ánh mãnh liệt đang xuyên thẳng . Bản năng khiến nàng lập tức cảnh giác, đảo mắt khắp nơi nhưng phát hiện điều gì bất thường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/198.html.]

Tần Vũ Niết tiếp tục gật đầu xác nhận:

"Không, là nhắm ."

Tần Vũ Niết ngừng một chút giải thích thêm:

"Lúc nãy dùng phù lục mua từ chỗ Lâm thúc, một lá công thủ, khiến sư của bọn chúng phế mất công lực. Vì thế mới kéo cả đám đến gây sự."

Nghe xong, trong mắt Mạnh Bà thoáng hiện vẻ kinh ngạc nhưng ngay lập tức nàng hỏi dứt khoát:

"Tiểu Vũ Niết, ngươi định xử lý bọn chúng thế nào?"

Chưa kịp để Tần Vũ Niết lên tiếng, Mạnh Bà đầu về phía Diêm Vương gia. Thấy gương mặt lạnh lùng như tạc của , dù vẫn về phía Tần Vũ Niết nhưng chẳng hề động thái nào, nàng liền hiểu ngay—Diêm Vương gia rõ ràng giao quyền xử lý cho Tần Vũ Niết.

Có điều, trông Diêm Vương gia hôm nay hình như tâm trạng lắm?

Nghĩ thì, Diêm Vương gia lúc nào cũng giữ nguyên cái biểu cảm băng sương , chẳng bao nhiêu đổi, thế nên Mạnh Bà cũng quá để ý.

nghĩ tới đám huyền sư , ánh mắt Mạnh Bà bỗng trở nên hung ác, giọng đầy sát khí:

"Nếu cô nghĩ cách gì, giao cho tỷ xử lý. Dám chọn lúc mặt mà mò đến gây sự ? Không lột một tầng da của bọn chúng thì còn họ Mạnh."

Tần Vũ Niết , nghĩ đến cái tường vây nhà phá tan tành, chút buồn rầu :

"Đương nhiên thể nhưng mà ở phía ... liệu thể nhờ bọn họ sửa tường vây giúp ?"

Mạnh bà , ngạc nhiên một chút bật ha hả:

"Ha ha ha, chuyện dễ thôi mà."

Nói , Mạnh Bà vươn tay, trong tay xuất hiện một cái bình nhỏ, Nàng cầm nó về phía đám huyền sư "đang dài". Một loạt viên t.h.u.ố.c Mạnh Bà nhanh chóng đưa miệng mỗi trong họ.

Tần Vũ Niết tò mò hỏi:

"Mạnh tỷ, tỷ cho bọn họ uống cái gì ?"

Mạnh bà , thoải mái ném cái bình tay và thần bí trả lời:

"À, cái ? Cấm dược."

Tần Vũ Niết trợn mắt kinh ngạc:

"Cấm dược??"

Mạnh bà nhướng mày, hất cằm về phía đám huyền sư đang đó, nham hiểm:

"Ừ, cứ đợi mà xem."

Không lâu , Tần Vũ Niết thấy những mới còn thẳng cẳng, đột nhiên dậy, tay chân bắt đầu sờ soạng khắp , như thể đang kiểm tra tình trạng cơ thể của .

Loading...