Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 200

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:41:43
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ý nghĩ lóe lên, liền ngẩng đầu. Ánh mắt ngay lập tức chạm một đàn ông với khí thế lạnh lùng, cường đại. Gã đàn ông đang , ánh mắt sắc bén như lưỡi dao, đầy vẻ khinh thường, tựa như đang một kẻ c.h.ế.t nhưng vẫn c.h.ế.t.

Cảm giác khiến khỏi rùng , sống lưng lạnh toát.

Định bụng sang hỏi sư đó là ai nhưng thấy sư nhanh chân túm mấy đồng môn dậy.

Lời dặn đó của sư vang lên trong đầu: "Những đó hạng chúng thể động ." Nghĩ , tức thì im bặt, dám hé răng thêm nửa câu, chỉ cúi đầu kéo những sư khác còn bẹp đất.

Cả đám , ai nấy đều ngơ ngác, mặt mày lờ đờ, miễn cưỡng chống đỡ dậy. Từ một đội khí phách ngút trời, giờ trông chẳng khác nào một bầy gà rụng lông, lê lết mà .

Về tới nhà, Tần Vũ Niết sân trống trơn, bức tường vây còn in hằn dấu vết oanh tạc. Cô khỏi thở dài, trong lòng cảm thán: Có thực lực đúng là sướng thật.

Nếu cô cũng mạnh mẽ như Mạnh Bà, thể động đến mức .

Nhớ quyển công pháp mà Diêm Vương gia từng đưa, cô đều đặn luyện tập mỗi ngày. Thế nhưng thời gian tu luyện còn quá ngắn, cô chỉ nhận một chút đổi nho nhỏ: cơ thể dồi dào năng lượng hơn hẳn nhưng cũng vì thế mà nhanh đói lạ thường.

Hơn nữa, vùng bụng thỉnh thoảng ấm áp kỳ lạ, như thể một luồng năng lượng bí ẩn đang tồn tại ở đó, en lỏi trong cơ thể.

Nhìn khung cảnh hỗn độn mắt, Mạnh Bà nhíu mày, gương mặt kiều diễm trở nên lạnh lùng. Mạnh Bà xoay , lớn tiếng quát:

"Đừng lề mề nữa! Làm nhanh lên! Bằng bất kỳ cách nào, đêm nay thấy bức tường xây chỉnh."

Tần Vũ Niết ban đầu còn nghi ngờ liệu khả thi nhưng trố mắt đám huyền sư phát huy đủ loại kỹ năng kỳ diệu. Có dùng linh lực tạo những giấy nhỏ, khéo léo sắp xếp từng viên gạch. Người khác thì triệu hồi linh thú với đủ hình dạng để vận chuyển vật liệu. Thậm chí, kẻ giao nhiệm vụ chạy ngoài mua thêm đồ cần thiết. Ai nấy đều bận rộn, chẳng ai dám lười biếng.

Mạnh Bà hài lòng quan sát công việc tiến triển trơn tru. Đôi mắt sắc bén thu , Nàng thả lỏng cơ thể, mềm như bông mà rúc Tần Vũ Niết, nũng nịu:

"Tiểu Vũ Niết, đói quá . Ta ăn món ngon do cô ."

Tần Vũ Niết , dịu dàng gật đầu:

"Được, để chuẩn ."

định về phía nhà bếp thì chợt nhớ điều gì. Đột nhiên đầu, cô hướng về phía Diêm Vương gia, cất tiếng hỏi:

"Diêm Vương gia, ngài ăn gì ?"

khi ngoảnh , phía trống rỗng, bóng dáng Diêm Vương gia cả. Nàng khẽ sững , đôi mắt lộ vẻ ngạc nhiên:

"Diêm Vương gia ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/200.html.]

Mạnh Bà, vốn quen với những "bốc " bất thình lình của Diêm Vương gia, hờ hững đáp:

"Chắc bận việc gì đó nên ."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Tần Vũ Niết gật đầu:

"À, ."

hỏi thêm, chỉ nhẹ nhàng tới mở cửa. Thế nhưng, đẩy cánh cửa , một mùi m.á.u tanh nhàn nhạt xộc mũi khiến cô giật . Trước mắt cô là Tiểu Bạch, bê bết máu, bất động mặt đất.

Cô hoảng hốt thét lên, giọng đầy sợ hãi:

"Tiểu Bạch."

Nghe tiếng hét, Mạnh Bà vội chạy tới, thấy cảnh tượng mắt. Ánh mắt Mạnh Bà lướt qua Tiểu Bạch dừng những vệt m.á.u loang lổ gần cửa, đôi mày thanh tú nhíu . Với giọng điềm tĩnh nhưng phần nghiêm nghị, bà :

"Nó lẽ cảm nhận cô gặp nguy hiểm nên lao cứu. Chắc vì nôn nóng phá cửa mà tự thương. là một con thú trung thành."

Thấy Tần Vũ Niết quỳ xuống, định bế Tiểu Bạch lên, Mạnh Bà vội ngăn :

"Đừng lo, nó . Chỉ là tự va đập đến mức ngất thôi. Cô lấy cái đắp lên miệng vết thương của nó, đảm bảo chỉ lát nữa nó sẽ chạy nhảy bình thường."

Vừa , Mạnh Bà đưa cho cô một gói t.h.u.ố.c nhỏ, ánh mắt nghiêm nghị an ủi.

Nghe , Tần Vũ Niết nhẹ nhõm hơn, nhanh tay nhận lấy lọ t.h.u.ố.c từ tay Mạnh Bà. Cô cẩn thận bôi t.h.u.ố.c lên vết thương cho Tiểu Bạch, từng động tác nhẹ nhàng, như sợ đau nó thêm. Sau đó, cô ôm Tiểu Bạch ổ của nó, kiểm tra kỹ từng nhịp thở và trạng thái của nó. Đến khi chắc chắn rằng thứ vẫn , cô mới dậy, yên tâm bước bếp.

Trong bếp, khi chuẩn bữa tối, Tần Vũ Niết quên nấu thêm phần của Diêm Vương gia. Nghĩ , nếu nhờ Diêm Vương gia, hôm nay chắc cô khó mà giữ mạng. Vì , cô cố ý thêm vài món cầu kỳ hơn thường ngày, để cảm ơn, để bày tỏ lòng kính trọng.

Cô cũng mệt một ngày dài, bụng sôi réo từ lâu.

Khi bưng các món ăn , mùi thơm lan tỏa khắp phòng khiến Mạnh Bà lập tức ngẩng đầu. Đôi mắt của Mạnh Bà sáng lên rạng rỡ:

"Hôm nay... thịnh soạn thế ?"

Tần Vũ Niết mỉm đáp:

"Ưm, để cảm ơn nên chút gì đó đặc biệt."

Nghe , Mạnh Bà thoáng trầm ngâm. Ánh mắt Nàng thoáng chút day dứt, giọng thấp xuống khi :

"Chuyện hôm nay... vốn là do . Tất cả tổn thất cô chịu, cứ tính hết . Nếu dứt khoát nhổ cỏ tận gốc, chẳng xảy chuyện ."

Loading...