Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 214

Cập nhật lúc: 2025-12-09 13:08:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Liễu Mị mỉm đầy duyên dáng, giọng nhẹ nhàng nhưng câu từ như sét đ.á.n.h ngang tai:

"Lần đầu gặp mặt, coi như ưu đãi, giảm giá 20% nhé. Chỉ còn 68 vạn thôi."

Mạnh Bà đang bên cạnh, xong lập tức cau mày, giọng chút nể nang:

"Gọi là lễ gặp mặt mà chỉ giảm 20%? Giảm hẳn 50% ."

Liễu Mị sang, đôi mày lá liễu nhíu , vẻ mặt rõ ràng hài lòng:

"50% thì ! Tơ vàng tuyến của tốn tận 10 vạn lận đó! Nể tình cô, giảm 40% là hết mức."

Mạnh Bà , nở nụ rạng rỡ, đôi mắt ánh lên vẻ giảo hoạt:

"Được, giảm 40% cũng . Tiểu Vũ Niết, thanh toán ."

Liễu Mị hình, vẻ mặt như : "Lại nữa hả?"

Tần Vũ Niết chút do dự, móc túi thanh toán ngay. Sau đó, cô cúi đầu cảm tạ, giọng điệu đầy thành ý:

"Cảm ơn Mị tỷ, thật sự ơn tỷ."

Khi cả hai rời khỏi cửa hàng, bước ngoài, Tần Vũ Niết đột nhiên sang với Mạnh Bà:

"Mạnh tỷ, ghé qua Bách Bảo Các một chút. Có thứ cần mua."

Mạnh Bà hào phóng vỗ vai, lớn:

"Cứ tự nhiên! Hôm nay Mạnh tỷ đây dẫn cô chơi mà, thích gì cứ mua, cần lo."

Tần Vũ Niết khẽ lắc đầu, nhẹ giọng đáp:

"Không . Thứ cũng là để tặng khác nên tự trả tiền."

Mạnh Bà nhướn mày, tò mò hỏi:

"Lại là quà cho Diêm Vương gia ?"

Tần Vũ Niết nở nụ bí ẩn, đôi mắt ánh lên vẻ thần bí:

"Không . Tạm thời thể tiết lộ."

Khi bước Bách Bảo Các, Tần Vũ Niết nhanh chóng hướng thẳng tới một khu vực, chần chừ dù chỉ một giây.

Hôm , cô vô tình lướt qua nơi , đôi mắt chỉ kịp thoáng bắt gặp một góc trưng bày vũ khí. Lúc đó vì mải chú ý đến thứ khác, cô dừng lâu. về nghĩ , cảm giác như món gì đó ở đây cực kỳ phù hợp với Mạnh tỷ nên quyết định mua.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/214.html.]

Tần Vũ Niết bước nhanh, ánh mắt quét một lượt qua khu vũ khí. Chẳng mấy chốc, cô tìm thấy món đồ thu hút sự chú ý của , một cây thương với phần đầu hình thoi, đặt ngay ngắn trong một chiếc hộp phủ lớp vải đỏ rực.

Lớp vải đỏ trông mềm mại bắt mắt, nổi bật sự sắc bén của mũi thương mài giũa cẩn thận. Bên cạnh đó, còn một món phụ kiện nhỏ kèm, trông như phần đầu thương thu nhỏ nhưng chế tác vô cùng tinh xảo.

Đôi mắt Tần Vũ Niết sáng lên, cô chỉ tay chiếc hộp, dòng chữ bên cạnh với giọng đầy thích thú:

"Hồng Anh Thương... Xin hỏi, thể xem qua món ?"

"Đương nhiên là ! Đây chính là Hồng Anh Thương. cô đừng nhầm, nó loại Hồng Anh Thương thông thường . Đây là phiên bản đặc biệt thiết kế dành riêng cho nữ giới, thể đeo gọn gàng bên hông." bán hàng giải thích cẩn thận lấy cây thương khỏi hộp.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Chỉ đến khi cây thương trưng mắt, Tần Vũ Niết mới nhận điểm đặc biệt của nó. Trên thương còn một vòng tròn bằng kim loại trông lạ mắt.

"Phần lụa đỏ bọc quanh cây thương." bán hàng tiếp tục, giọng đầy tự hào," từ chất liệu đặc biệt, sợ lửa thiêu, đao kiếm cũng thể rách. điểm thú vị nhất là nó thể hấp thụ các đòn tấn công linh khí cấp thấp. Còn phần đầu thương thì khỏi bàn – sắc bén đến mức gì cản nổi. Cây thương là tác phẩm của một Thất Phẩm Đoán Tạo Sư, mất hẳn 48 giờ ngủ để rèn nên nó."

Ánh mắt bán hàng sáng rực khi thao thao bất tuyệt về cây thương, vẻ mặt ngập tràn sự kiêu hãnh.

Anh khéo léo gỡ cây thương xuống khỏi giá, nhẹ nhàng cầm tay và đưa cho Tần Vũ Niết xem. Dưới ánh sáng, Hồng Anh Thương như bừng lên một thứ ánh sáng rực rỡ, huyền bí sắc sảo.

Tần Vũ Niết phấn khích sang vẫy tay gọi:

"Mạnh tỷ, mau đây! Nhìn cây Hồng Anh Thương xem, thấy thế nào?"

Mạnh Bà bước đến, ánh mắt sắc sảo quét qua cây thương. Bà cầm nó lên một cách đầy uy quyền, đầu ngón tay khẽ lướt dọc theo thương. Chạm đầu thương sắc bén tỏa ánh sáng lạnh lẽo, bà thể cảm nhận sự băng giá và cứng rắn lan tỏa từ nó.

Nhẹ nhàng xoay cổ tay, Mạnh Bà thử một động tác. Cây thương trong tay bà như hóa thành một con rắn sống, uốn lượn mềm mại mà uyển chuyển. Chỉ trong tích tắc, bà vung mạnh tay, mũi thương lao vút như tia chớp, xuyên thẳng về phía mục tiêu phía .

"Ầm."

Một tiếng nổ trầm vang phá tan khí. Nơi mũi thương chạm đến ngay lập tức vỡ nát, đất đá bay tung tóe, bụi mù che phủ cả một góc nhỏ.

Tần Vũ Niết trơ , mắt mở to như rớt khỏi tròng, miệng khép nổi:

"Trời ơi! Không thể tin ! Cây thương mềm mại thế mà uy lực kinh khủng như ."

Điều khiến cô ngạc nhiên hơn nữa chính là... nó quá hợp với Mạnh Bà!

Cái động tác , cái tư thế !

Chắc hẳn chỉ màn ảnh mới thể thấy sự hiên ngang đến .

Mạnh Bà đống đất đá vỡ vụn xung quanh, đáy mắt chứa đầy vẻ hài lòng, miệng khẽ nở nụ : "Cũng tệ lắm."

Tần Vũ Niết thấy thể kìm lòng, cô vươn tay , định thử chạm đầu thương sắc bén.

Mạnh Bà thấy , cũng gì, trực tiếp trao cây thương cho Tần Vũ Niết.

 

Loading...