Không từ , một cú đá cực mạnh trúng Lâm Dương, ngay đó là tiếng "Rắc rắc" lạnh cả sống lưng.
Lâm Dương mặt mày tái mét, đau đớn kêu lên t.h.ả.m thiết:
"Á—!!."
Tần Niệm thoáng giật vì tiếng hét , hàng chân mày nhíu đầy khó chịu. nhanh, cô lấy vẻ lạnh lùng, bình thản Lâm Dương lăn lộn đất, ôm bụng quằn quại.
Một gần đó, gương mặt lộ vẻ lúng túng, ngập ngừng sang hỏi Tần Niệm:
"Tần tiểu thư, cần tiếp tục nữa ạ?"
Xung quanh, những chứng kiến cảnh tượng đều khỏi xì xào, đồng loạt lên tiếng khuyên nhủ:
"Tần tiểu thư, tuy rằng Lâm Dương đây tổn thương cô nhưng giờ cũng dạy dỗ thê t.h.ả.m , dừng ở đây thôi."
Một khác vội vàng gật đầu phụ họa:
" đó, đàn ông ai mà chẳng chút tật , trộm hoa bắt bướm cũng thường thôi. giờ đ.á.n.h đến mức , coi chừng gây án mạng."
Người khác sốt sắng góp lời:
"Hay là gọi xe cứu thương . Nhìn như , chắc chắn nội tạng cũng tổn thương, kể xương sườn khi gãy vài chiếc. Tần tiểu thư, giáo huấn cũng đủ, khoan dung chút, tha cũng là tha cho ."
Tần Niệm những lời khuyên răn xung quanh mà tức đến thốt nổi lời. Rõ ràng sai là Lâm Dương, mà giờ như cô mới là kẻ quá đáng!
Hắn những chuyện ghê tởm đó lưng cô, khiến cô ăn ngon, ngủ yên, mà giờ vẻ bênh vực ? Chẳng lẽ một kẻ bắt cá nhiều tay như Lâm Dương còn đáng bảo vệ hơn cô ?
Huống hồ, đúng là cô tay nhưng cũng chỉ vì bất bình cô ! Nói gì thì , cô cũng thương nhẹ, chẳng lẽ chuyện đó ai thấy ?
Tần Niệm chỉ nhờ hỗ trợ để "đáp lễ" một chút, mà giờ biến thành kẻ khoan dung? Rốt cuộc công lý ở ?
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/224.html.]
Tần Niệm c.ắ.n chặt môi, những uất ức trong lòng như nổ tung nhưng cô lúc thể phản ứng bộc phát. Cô nhanh chóng lấy bình tĩnh, hít một sâu, ép tỉnh táo.
Không thể tranh cãi lúc , giữ vững hình tượng, cô tự nhủ.
Tần Niệm ngẩng đầu lên, đôi mắt ngân ngấn nước, ánh như một em gái yếu đuối đang đau lòng vì trai . Giọng cô nhẹ nhàng nhưng từng chữ đều trật tự, rõ ràng:
"Thôi, dừng tay . cũng chỉ vì thấy trai thương, lúc đó lo quá nên mới hành động bồng bột. hề ý gì quá đáng với cả."
Lời Tần Niệm dứt, đám đông lập tức ngừng hành động. Từng một lui xa, để Lâm Dương co quắp nền đất, ôm bụng rên rỉ đau đớn.
Xung quanh vài nhanh tay gọi cấp cứu. Không khí trở nên ngột ngạt, ánh mắt đều đổ dồn Tần Niệm và Lâm Dương, chờ xem chuyện gì sẽ xảy tiếp theo.
Tần Niệm chậm rãi bước tới, ngay bên cạnh Lâm Dương. Trong đôi mắt cô lúc chất chứa cả nỗi uất ức lẫn căm phẫn, ánh như một mũi d.a.o đ.â.m thẳng kẻ mặt. Giọng cô nhẹ nhàng nhưng từng chữ thốt mang theo sự nghẹn ngào đầy cay đắng:
" tận mắt thấy cái cô minh tinh bụng to đó ở trong biệt thự của , nuôi nấng như bà hoàng. Lúc đó, lòng đau lắm nhưng gì quá đáng cả. Anh chân đạp nhiều thuyền, tin tức rùm beng đầy mạng, chỉ nhốt trong phòng, chịu đựng sự nhục nhã mà chẳng dám trách ai. cố gắng bình tâm , cũng chẳng tìm gây phiền phức. , ngàn nên, vạn nên, sai còn dám tay đ.á.n.h trai ! , đ.á.n.h nhưng đó là vì bảo vệ . Chẳng lẽ như cũng sai ?"
Giọng Tần Niệm mỗi lúc một run rẩy nhưng ánh mắt cô càng thêm sắc bén. Nước mắt bắt đầu chảy dài, như dòng lũ cuốn trôi kìm nén bấy lâu nay.
Cô tiếp tục, giọng giờ đây đầy cay đắng và bất lực:
" từng nghĩ, yêu là quyết định đúng đắn nhất đời . giờ đây, chỉ thấy hối hận! Nếu vì , trai hôm nay thương, cũng gánh chịu ánh mắt chế giễu của đời. Tần Niệm gì sai để chịu đựng những chuyện ?"
Cuối cùng, cô bật nức nở, sự tổn thương dồn nén bấy lâu nay vỡ òa thành tiếng hét đầy bi thương:
"Chẳng lẽ yêu , đó cũng là của ?"
Lời như xé tan bầu khí im lặng, khiến xung quanh khỏi lặng . Ai nấy đều cảm thấy thương xót, khó xử, trong khi Lâm Dương chỉ câm nín, đó chịu đựng ánh mắt đầy khinh miệt của đám đông.
Xung quanh, các cô gái nhanh chóng nhập tâm, đồng cảm như chính đang trải qua nỗi đau và uất ức mà Tần Niệm đang gánh chịu. Trong lòng họ dấy lên một cảm giác thương xót mãnh liệt. Một vài thậm chí bước tới ôm lấy Tần Niệm, cố gắng mang đến chút an ủi và ấm áp. Họ nhẹ nhàng vỗ về lưng cô , dịu dàng thì thầm:
"Đừng buồn nữa, chuyện sẽ thôi."
Ngay cả những trai đó chỉ ngoài cuộc xem như trò vui hoặc thậm chí bào chữa cho Lâm Dương, giờ đây cũng thể xúc động khi thấy bộ dạng đầy tổn thương của Tần Niệm và những lời cô .