Một trong họ lẩm bẩm, giọng đầy cảm thán:
"Nếu một bạn gái như , dù c.h.ế.t cũng đáng."
Người khác tiếp lời, giấu sự phẫn nộ:
"Thật đấy, Lâm Dương đúng là gì. Có một cô bạn gái xinh như Tần tiểu thư mà còn lăng nhăng, chân đạp bao nhiêu thuyền như thế. Đã phát hiện mà Tần tiểu thư vẫn ầm lên, tính tình cô đúng là quá ."
Những lời bàn tán càng khiến khí xung quanh thêm phần bức bối. Ánh mắt đều hướng về phía Lâm Dương, đầy sự khinh miệt và chê trách. Trong khi đó, Tần Niệm vẫn lặng lẽ đó, đôi mắt đỏ hoe đầy tổn thương, như một bông hoa mỏng manh đang hứng chịu giông bão.
"Nghe Tần gia một khoản bồi thường xa xỉ, chắc là vì tiền? Những tiền mà, luôn coi lợi ích là hết, chỉ cần tiền đến đúng chỗ là gì cũng dễ dàng giải quyết. Chắc là Tần tiểu thư sớm phát hiện chuyện, mấy tin tức đó chắc chắn dấu ấn của cô . bộ dạng , vẻ như ."
"Nhìn cô chân thành như , thật sự cảm động, giống như giả vờ chút nào."
Tần Niệm cảm nhận những ánh đầy thiện chí từ các cô gái xung quanh nhưng khi thấy những lời bàn tán, cảm xúc trong cô thể kìm nén nổi nữa. Cô bật , tiếng như xé lòng, như tuôn trào hết tất cả những nỗi đau, uất ức mà cô gánh chịu trong suốt thời gian qua.
Từ khi phát hiện là con gái ruột của Tần gia, nỗi lo sợ và bất an bủa vây lấy cô . Khi Tần Vũ Niết nhận gia đình, khi vị hôn phu Lâm Dương phát hiện đang chân đạp bao nhiêu thuyền, những cú sốc liên tiếp khiến cô rơi một vực thẳm tuyệt vọng lối thoát.
Cả đời Tần Niệm luôn cẩn trọng, sống trong lo âu và sợ hãi, dám buông lỏng một chút, sợ rằng một sai lầm sẽ khiến Tần gia ruồng bỏ, Lâm gia ghét bỏ, khiến cô chẳng còn chỗ dung . Chính vì mà cô luôn tự tạo áp lực cho bản , cố gắng hài lòng tất cả .
Ngay từ đầu, Tần Niệm chỉ đơn giản nghĩ rằng thể dùng diễn kịch để bảo vệ thanh danh, để những chuyện gây ảnh hưởng quá lớn đối với bản .
khi cô gái lạ tiến ôm lấy cô , Tần Niệm thể kiềm chế nỗi bi thương đang dâng trào trong lòng, cuối cùng gục nhắn.
Cả đời Tần Niệm từ nhỏ đến lớn, luôn Cha Tần gia và ba trai cưng chiều, bao giờ chịu đựng những uất ức như . Vì thế, sự quan tâm từ một xa lạ, giống như một cơn mưa rào vỡ tung bờ đê cảm xúc của Tần Niệm, khiến đau khổ dồn nén bấy lâu nay bỗng nhiên bùng nổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/225.html.]
Tần Hoài thấy tiếng nức nở của Tần Niệm, lòng như xé nát. Đôi mắt đỏ ngầu, thể kìm nén cảm giác bất lực, cảm giác là trai vô dụng, thể bảo vệ em gái, để em chịu đựng những tổn thương đau đớn như .
Niệm Niệm, quả thật vẫn là đứa trẻ nhỏ nhắn mà từng , vì cô trưởng thành, mà vì suốt bao năm qua, cô chịu đựng quá nhiều biến cố, khiến cô học cách giấu kín nỗi đau và tự ép .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Ánh mắt của Tần Hoài dần trở nên sắc bén và lạnh lùng, như biến Lâm Dương thành bữa ăn của .
Lâm Dương gân cổ cãi . Hắn sai, nhưng tại chuyện thành thế ? , , nhưng Tần Niệm cũng chẳng kẻ vô tội! Sao bây giờ cô khoác lên vẻ yếu đuối, như một chú thỏ nhỏ thương, như cả thế giới nợ cô ? Hắn nghiến răng, uất ức nhưng chẳng thể lời nào.
, thật sự đau, đau đến mức thể thốt lên lời, ngay cả thở cũng giấu kín nỗi đau đớn .
Chẳng bao lâu , xe cứu thương cuối cùng cũng đến nơi.
Nhân viên y tế vội vàng đưa Lâm Dương lên xe, hướng bệnh viện mà phóng , đoàn xung quanh dần dần giải tán, chỉ còn sự yên tĩnh và những mảnh hỗn độn của hiện trường.
Tần Niệm nức nở một hồi, dần dần ngừng . Cô từ từ ngẩng đầu khỏi vòng tay của cô gái, ánh mắt xuống chiếc áo ướt đẫm của cô . là một cảnh dễ gặp, còn là màn kịch diễn nữa, mà là sự bối rối thật sự, khuôn mặt đỏ bừng vì ngượng ngùng. Tần Niệm vội vàng : "Xin , dơ áo của cô , để đền bù cho cô."
Nói , Tần Niệm định đưa tay lấy tiền.
cô gái là cá tính, thấy lập tức chạy nhanh, ngăn chặn tay của Tần Niệm, mặt quỷ : "Không cần , đừng vì một thằng đàn ông mà khổ sở. Nếu cô nghĩ như , bỏ qua một cây thụ thì cô thể cả một cánh rừng, thể chỉ treo cổ một cành cây yếu ớt như ? Nhất là cái cây còn lệch nữa cơ."
Tần Niệm , nhịn mà bật thành tiếng. Câu so sánh quả thực quá chuẩn, đúng là hình tượng đến từng chi tiết.
Tần Niệm mỉm cô gái, nhẹ nhàng : "Cảm ơn cô an ủi , chúng kết bạn nhé."
Tần Hoài vẫn lặng lẽ từ xa quan sát Tần Niệm, thấy Tần Niệm cuối cùng cũng nở một nụ , trong lòng cũng khỏi nhẹ nhõm một .