Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 264

Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:14:59
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phạm Vô Cữu nheo mắt, vẻ mặt nửa ngờ vực nửa cảm thán, cất giọng đầy ẩn ý:

" ngờ cô lý tưởng cao như . , cô chắc chắn chỉ đất nước sạch sẽ thôi chứ ý định quản lý quỷ nhỉ?"

Tần Vũ Niết liếc xéo một cái, gì nhưng sự im lặng đó khiến căn phòng trầm xuống, tựa hồ mang theo cả uy áp của Hắc Bạch Vô Thường còn lẩn khuất trong bóng tối.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Tạ Tất An ngay lập tức nắm bắt trọng điểm, nghiêng đầu hỏi đầy vẻ tò mò:

"Cô sai một đám quỷ đến cái tòa nhà đang sửa chữa đúng ? Cái tòa nhà đó là của công ty ? Cô tính biến nơi đó thành quỷ lâu ?"

Tần Vũ Niết khẽ chỉnh chiếc chăn đang khoác vai, ánh mắt lóe lên chút ý bí hiểm:

"Ừ, bọn họ ăn bớt ăn xén vật liệu xây dựng, việc thì theo quy định. Chỉ là "gửi lời nhắc nhở nhẹ nhàng" để họ suy nghĩ thôi."

Tạ Tất An gật gù, vẻ mặt như hiểu rõ:

"Được, ý cô hiểu. Để giúp truyền đạt ."

Trong lúc đó, Tần Vũ Niết rút điện thoại , mở ứng dụng đặt đồ ăn, lướt danh sách các quán ăn gần đây hỏi:

" đang định gọi ít đồ ăn. Các vị ăn gì ? đặt luôn cho."

Nói xong, cô lấy từ trong túi hai bó hương lớn, giơ lên đầy tự hào như khoe một báu vật:

"Yên tâm, chuẩn cả hương đây !"

Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu liếc , ánh mắt thoáng ngạc nhiên. Lần đầu tiên bọn họ thấy một chuẩn đồ cúng chu đáo như , mà là để "nuôi" quỷ.

"Dù gì bọn họ cũng sức việc giúp , thể để họ đói bụng . Không cho ăn cơm đành, ít nhất cũng hương cho bọn họ hưởng chứ!" Tần Vũ Niết nhẹ, giọng điệu nửa đùa nửa thật nhưng đầy tự tin.

Mà Tần Vũ Niết thì... thật chính cô cũng đang bán hương cơ mà!

Chưa kịp Tạ Tất An trả lời, Phạm Vô Cữu bật , đôi mắt lóe lên như thể tìm thấy món đồ yêu thích, hào hứng : "Tốt lắm!"

Tần Vũ Niết nhanh chóng theo danh sách mà Tạ Tất An cùng Phạm Vô Cữu chọn, tổng cộng gọi ba phần đồ ăn. Do khách sạn cho phép giao hàng mang đồ lên phòng, cô đành tự xuống lấy cơm hộp.

Ra khỏi thang máy, Tần Vũ Niết ngờ gặp một tình huống ngoài dự đoán.

Lúc đó, ngoài cửa thang máy, hai quen đang đợi, bọn họ dường như thể rời xa . Tình huống khiến cho ánh mắt của Tần Vũ Niết chợt lóe lên vì đôi tay của một lén lút dò hông chiếc áo của .

Hai đợi thang máy, ánh mắt dường như thể rời , cả hai đều khó khăn để chia tay. Bàn Long còn lén lút đưa tay dò trong hông áo .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/264.html.]

Tần Vũ Niết: "..."

Thế ?

Cứ thế mà ở đây ? Không thể đợi phòng mà ai để ý ?

Lúc , Bàn Long và Tần Niệm chú ý đến xung quanh. Khi tiếng thang máy mở, cả hai chuẩn bước , thì Tần Niệm mới mơ hồ nhận đang ở đó. Tuy nhiên vì tầm che khuất, cô nhận trong thang máy là Tần Vũ Niết.

Cô nhẹ nhàng vỗ vỗ vai Bàn Long và nhắc nhở: "Này, đó..."

Bàn Long thèm ngẩng đầu lên, đáp lời với giọng dửng dưng: "Mặc kệ ."

Tần Vũ Niết hai đó, chỉ thấy họ cứ quấn quýt lấy , tình cờ gặp cô như thế.

Nếu nhớ nhầm, Tần Niệm và Lâm Dương mới gặp thời điểm , ngờ giờ đây cô hăng hái đến mức quấn quýt với Bàn Long như .

Tuy nhiên, Tần Vũ Niết chẳng ý định xen chuyện khác, liền đại sảnh khách sạn để lấy cơm hộp của . Cô quyết định lên thẳng thang máy mà bận tâm thêm nữa.

Khi thang máy dừng, Tần Vũ Niết ngờ bắt gặp cảnh hai đang loay hoay cửa phòng. Tần Niệm lúc cả như dính chặt Bàn Long, trong khi Bàn Long đang mò mẫm tìm chìa khóa mở cửa. Hắn sờ soạng một hồi lâu nhưng vẫn tìm .

Tần Niệm với ánh mắt mơ màng, nhẹ giọng hỏi: "Sao ?"

Bàn Long chỉ đáp qua loa: "Không gì, tìm ."

Chỉ chốc lát , một tiếng "tích" vang lên, cửa phòng mở .

Lúc , Tần Vũ Niết thấy Phạm Vô Cữu từ trong phòng bước , tươi rói, vẫy tay chào cô. Ngay đó, Tạ Tất An cũng lấp ló từ trong phòng bước .

Tần Vũ Niết hạ giọng hỏi: "Hai đang ? Sao từ trong phòng bọn họ ?"

Phạm Vô Cữu hề hề, : "Bọn thấy tiếng động, liền tò mò xem thử, ai ngờ gặp đúng lúc một trong đó, thế là mới nghĩ chút chiêu trò."

Tần Vũ Niết xong, ánh mắt cô liền dừng cửa phòng mà họ , đó sang Tạ Tất An. Không ngờ, Tạ Tất An cũng thể dính líu đến loại chuyện .

Tạ Tất An dường như suy nghĩ của cô, vội vàng giải thích: "Hắn nhanh quá, kịp để ý."

Nếu Tạ Tất An cuối cùng mới bước , lẽ Tần Vũ Niết sẽ tin lời giải thích .

Phạm Vô Cữu hít một thật sâu, mùi hương từ hộp cơm trong tay Tần Vũ Niết lan tỏa,"Ngửi thơm quá!"

Tần Vũ Niết thèm bận tâm đến bọn họ, chỉ nhẹ nhàng giơ hộp cơm lên và : "Đi thôi, về phòng ăn thôi."

Loading...