Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 265

Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:16:07
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết lấy tấm thẻ phòng thuê, từ trong túi rút một nụ hương, đốt lên nhẹ nhàng cắm quả táo. Cô từ từ đưa hộp cơm làn khói hương đang bốc lên, tạo nên một gian huyền bí thanh thoát.

Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu mỗi cầm một hộp cơm, ăn trò chuyện.

Sau một lúc, Phạm Vô Cữu chợt như nhớ điều gì, liền ngừng , mắt lóe lên và : "Tần cô nương, , hai trong phòng , nếu cô , thể ghé thử, sẽ thú vị đấy."

Tần Vũ Niết ngẩn , tò mò hỏi: "Thú vị ? Chuyện gì ?"

Phạm Vô Cữu khẽ mỉm , ánh mắt trở nên thần bí: "Cái đó, chính là..."

Tần Vũ Niết vẫn hiểu, ngạc nhiên hỏi: "Cái gì? Các vị ?"

Phạm Vô Cữu thấy Tần Vũ Niết vẫn đoán , liền thở dài, vẻ mặt như thể chẳng gì to tát: "Cũng gì ghê gớm , chỉ là... cho vị nam nhân một chút sương đen, khiến trong chốc lát thể sử dụng thôi."

Tần Vũ Niết , một ngụm cơm suýt chút nữa thì sặc , cô ho sù sụ, mặt đỏ bừng như quả cà chua.

"Phốc... khụ khụ khụ..."

Nào ngờ, Phạm Vô Cữu thể chuyện tổn hại thế ! Cứ nghĩ hai họ đang vui vẻ cao hứng, ai ngờ đến khi đến lúc quan trọng, phát hiện chẳng thể dùng gì hết. là khiến bối rối!

Tần Vũ Niết tưởng tượng đến biểu cảm của hai , từ cửa thang máy thể thấy tiếng thở dài não nề, cứ như thể đang tiếc nuối và bực bội. Đến khi phòng , mới phát hiện thể , đúng là một cú sốc!

Chỉ nghĩ đến cảnh tượng đó, Tần Vũ Niết nhịn bật thành tiếng: "Phạm đại ca đúng là vô đối mà."

Phạm Vô Cữu thì càng thêm phấn khích, liền mặt quỷ, trêu chọc: "Cô xem ? Nếu thì bảo , thể đưa điện thoại trong, cho cô phát sóng trực tiếp luôn!"

Tần Vũ Niết vội vàng xua tay, khẽ: "Không , cảnh đó quá, dám !"

Tạ Tất An nhịn , liền lên tiếng, tặng cho Phạm Vô Cữu một cái "vỗ" nhẹ, tức giận : "Ngươi bậy bạ cái gì thế? Đừng bẩn đôi mắt và tai của Tần cô nương!"

Phạm Vô Cữu bỗng nhiên giật , nghĩ đến hai đó, giờ họ đang bộ dạng gì, nếu may thoát kịp...

Mà nếu Diêm Vương mà chuyện , sẽ thể tưởng tượng nổi cảnh Tần cô nương thấy thể nam nhân khác...

Nhớ đến những thủ đoạn của Diêm Vương, Phạm Vô Cữu bỗng dưng rùng một cái. Hắn xong !

Phạm Vô Cữu vội vàng lắc đầu, vẻ mặt kiên quyết : "Không thể thể! Cái thứ đó !"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/265.html.]

Phạm Vô Cữu chỉ định khiến Tần Vũ Niết xem một màn kịch vui nhưng quên mất một điều quan trọng. May mắn là Diêm Vương mặt ở đây, nếu xúi giục Tần cô nương xem thứ , thật sự dám tưởng tượng Diêm Vương sẽ xử lý .

Tần Vũ Niết Phạm Vô Cữu với ánh mắt khó hiểu. Dù Tần Vũ Niết ý định xem nhưng phản ứng của thực sự quá khả nghi.

Tạ Tất An một câu thôi, còn Phạm Vô Cữu thì lúc rõ ràng hưng phấn, giờ bỗng nhiên im bặt, như thể ai đó dội một gáo nước lạnh . Lạ thật!

Tần Vũ Niết định định hỏi rõ nhưng Phạm Vô Cữu nhanh chóng chuyển sang chủ đề khác, vội vã : "Món ăn tuy mùi hành một chút nhưng so với món ăn của Tần cô nương, vẫn kém xa. Tổng thể cảm giác thiếu thiếu cái gì đó."

Tạ Tất An cũng gật đầu đồng tình," , thiếu thiếu một chút hương vị."

Tần Vũ Niết tiếp tục nghĩ đến câu chuyện lúc nãy, mà cảm thấy chút kỳ lạ. Cô lên tiếng: "Nghe quán là một trong những nhà hàng nổi tiếng ở thành phố A, hương vị ... như kỳ vọng nhỉ?"

Cũng đúng như Tần Vũ Niết đoán, bên tình hình chẳng mấy suôn sẻ.

Vừa phòng, hai chẳng thể chờ đợi nổi, lập tức lột bỏ quần áo. Đến mức Bàn Long còn ngại vướng víu, ngần ngại x.é to.ạc chiếc áo .

Hai phòng, chẳng thể kìm nén sự vội vã, ngay lập tức tháo bỏ quần áo. Thậm chí, Bàn Long còn ngại áo vướng víu, chút do dự x.é to.ạc chiếc áo .

Đang trong lúc nóng vội, thần sắc Bàn Long bỗng nhiên trở nên khó coi, dừng đột ngột.

"Ư?" Tần Niệm thấy , đôi mắt đầy thắc mắc, giọng mềm mại, ngọt ngào vang lên,"Sao dừng ?"

Sắc mặt của Bàn Long tối sầm, u ám đến mức như thể nhỏ nước.

Tần Niệm mơ hồ cảm nhận điều gì đó . Cô bật dậy giường, làn da trắng mịn như men sứ, ánh lên một lớp hồng nhạt tự nhiên. Cô Bàn Long, đôi mắt thoáng lo lắng:

"Chuyện gì ?"

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Câu hỏi kịp tan trong khí, ánh mắt Tần Niệm chậm rãi lia xuống theo ánh của Bàn Long.

Căn phòng đột nhiên trở nên yên tĩnh đến mức cả tiếng kim rơi.

Bàn Long lập tức kéo chăn lên, che kín mít cơ thể của . Sắc mặt ngày càng u ám, như một đám mây đen sắp nổ tung. Hắn nghiến răng, dùng tay đ.ấ.m mạnh giường, giọng đầy tức giận pha chút bất lực:

"Vừa ... chỉ là kỹ thuật! Trạng thái đúng! Làm từ đầu!"

Tần Niệm bên , tay vẫn ôm chăn, Bàn Long với ánh mắt khó tả, biểu cảm như đang trải qua một cơn bão cảm xúc.

Loading...