Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 285

Cập nhật lúc: 2025-12-11 11:31:48
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong khí hỗn loạn , chẳng liệu Trung Xa sẽ gượng dậy tiếp tục chìm sâu nhưng một điều chắc chắn, ai nấy đều đang chạy thật nhanh khi con tàu thực sự chìm xuống!

Khi Bàn Đình Sinh – đầu tập đoàn Trung Xa – mệt mỏi lê bước tới văn phòng, cảnh tượng mắt khiến như bốc hỏa, nửa nhân viên bỏ của chạy lấy !

"Lũ vô dụng!" Hắn gầm lên, quăng cả đống giấy tờ và đồ đạc bàn xuống đất. Tiếng đập phá vọng khắp tòa nhà vốn vắng hoe.

Cùng lúc đó, ở một nơi khác, một cũng đang bốc khói trong lòng - Tần Niệm.

ngờ rằng, chỉ một giấc ngủ, thế giới của cô đảo lộn như !"Chuyện quái gì đang xảy thế ?!"

Từ tới nay, Tần Niệm cũng mơ hồ đoán gia đình Bàn Long "chân trong chân ngoài" giữa hai giới hắc bạch nhưng cô chẳng thể ngờ rằng Bàn Long gan to bằng trời, dám dính thứ nguy hiểm đó – bán loại hàng c.h.ế.t !

Chưa kể, tay tóm gọn. Nhanh như ? Hắn mang tới 200kg hàng cấm – con khiến lạnh gáy.

200kg!

Đây chỉ là con đường phạm tội, mà là vé một chiều ngày trở . Với khối lượng , gần như cách nào cứu vãn!

Hậu quả? Trung Xa giờ đây đang chìm dần như Titanic. Mọi hoạt động gần như đóng băng.

Tần Niệm bần thần, trái tim thắt ."Vậy ngày hôm qua, chẳng hiến ... một cách vô ích ?!"

Nghĩ đến đây, Tần Niệm siết chặt tay, ánh mắt đầy oán giận: "Bàn Long! Anh đúng là kẻ đáng c.h.ế.t!"

Nghĩ tới đây, Tần Niệm cảm thấy cả lạnh toát, mặt mũi trắng bệch như tờ giấy.

Bàn Long bắt, nghĩa là tất cả những gì cô cố gắng đầu tư mối quan hệ đều trôi sông trôi biển.

Những món quà từng tặng cô – từ mỹ phẩm đắt tiền đến trang sức thời thượng – giờ nghĩ chẳng còn chút giá trị nào. Tần Niệm tự mua ! Tiền tiêu vặt cô tích góp bấy lâu cũng đủ để sắm những món đồ , chẳng cần trông chờ Bàn Long.

điều khiến cô rùng nhất mấy món quà, mà là những gì suýt xảy nếu cô nhận sự thật sớm hơn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/285.html.]

Giả sử cô và Bàn Long tiến xa hơn trong mối quan hệ hoặc tệ hơn, kéo những chuyện mờ ám... Tần Niệm dám tưởng tượng tương lai sẽ .

"Vạn nhất, dụ dỗ thử một chút..."

Chỉ cần nghĩ tới cảnh bản kiềm chế mà sa chân con đường đó, Tần Niệm toát mồ hôi lạnh. Nếu điều đó xảy , khi giờ đây cô cũng cảnh sát dẫn hoặc tệ hơn, còn lối thoát để .

Nghĩ tới đây, Tần Niệm khỏi thở phào nhẹ nhõm. Cô cảm thấy thật sự may mắn khi chuyện quá xa, may mắn Bàn Long từng gì quá rõ ràng lôi kéo cô mấy trò đen tối đó. Nếu , dù cô thanh minh, cũng khó mà !

Sau khi suy nghĩ thấu đáo, Tần Niệm dứt khoát ném cái tên Bàn Long khỏi đầu."Được , tù thì tìm khác, chẳng chuyện gì ghê gớm. Cùng lắm là tốn chút thời gian để từ đầu."

Tần Niệm thả xuống giường, định tranh thủ ngủ nướng thêm chút nữa. đầy hai phút, cô bật dậy như lò xo, nhanh chóng rửa mặt, chải đầu và trang điểm kỹ càng."Hẹn lốp dự phòng 2 ngoài thôi!"

Thực tế, từ lâu Tần Niệm vẫn còn lăn tăn giữa Bàn Long và dự phòng 2. vì Bàn gia quyền lực hơn, thêm Bàn Long theo đuổi cô nhiệt tình suốt thời gian đó nên cuối cùng cô chọn .

Ai ngờ " " nhanh đến thế! Tình hình chỉ còn nước phương án B – lốp dự phòng 2, xem như "phòng cháy chữa cháy."

Khi bước cửa với diện mạo hảo như một bông hoa nở rộ, Tần Niệm bất ngờ chạm mặt một mà cô gặp nhất.

Tần Niệm lập tức cứng đờ , tay siết chặt chiếc túi xách như bóp nát nó. Gương mặt cô lạnh tanh nhưng trong lòng chút hoảng loạn. Tần Niệm hạ giọng hỏi, giọng lẫn chút khó chịu:

"Anh đến đây gì?"

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Đứng mặt Tần Niệm là Lâm Dương, khuôn mặt âm trầm như thể nhỏ nước, khóe miệng nhếch lên thành một nụ lạnh lẽo đến rợn .

Anh nhấn từng chữ, giọng thấp nhưng đầy uy hiếp:

" đến đây gì? Cô còn hỏi ? Đương nhiên là... tìm cô ."

Nghe xong lời , Tần Niệm siết chặt chiếc túi trong tay, ngón tay cô dường như đ.â.m thủng cả vải. Sức mạnh trong tay tăng lên, khiến các khớp xương bắt đầu trở nên trắng bệch. Tần Niệm trừng mắt Lâm Dương, ánh mắt đầy đề phòng, cơ thể tự chủ lùi hai bước, giọng chút run rẩy:

"Anh... gì?"

Lâm Dương đó, gương mặt vẫn hết dấu vết thâm tím. Khuôn mặt vốn điển trai giờ đây che phủ bởi những vết bầm tím, đan xen giữa màu xanh và tím, dù trải qua một thời gian hồi phục, phần lớn hết sưng nhưng vẫn còn những dấu vết vĩnh viễn thể xóa bỏ. Những vết thương đó như một lời nhắc nhở đối với Tần Niệm, khiến cô khỏi lo lắng, sợ rằng sẽ tìm cách trả thù.

Loading...