Từ Tần Hạo rời , cô xóa hết phương thức liên lạc với , chẳng những , cô cũng cắt đứt liên lạc với Tần gia.
Thật , vô tình Tần Niệm qua về một chuyện nhưng cô cũng nghĩ đó là sự thật.
Vương Dương, kiên nhẫn nổi nữa, lên tiếng khuyên:
"Tần tiểu thư, cô thử giúp đỡ xem , bất kể là cách gì, chỉ cần thể liên hệ ."
Tần Vũ Niết thở dài:
"Không giúp, mà là thật sự cách nào liên lạc với ."
Ngay lúc họ đang tiếp tục ép Tần Vũ Niết, cửa bỗng nhiên phát một tiếng động lớn.
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Tần Vũ Niết! Cô gì mà tụ tập cả đám ở đây ? Mới mấy lãnh đạo đến, thêm nữa?"
"Lại thêm một chiếc xe nữa! Hôm nay là ngày gì mà đến đông ? Tính cả lẫn cũng ba bốn chiếc ."
Một tò mò quan sát, ánh mắt đầy vẻ nghi hoặc, lên tiếng:
"Chiếc xe phía , trông quen quen, ... cảnh sát ? Hay là con bé Vũ Niết gây chuyện gì ? mà nghĩ thì đúng lắm. Một cô gái nhỏ, ngoan ngoãn, dịu dàng như con bé, ngày thường chẳng thấy điều gì khác , cảnh sát tìm tới cửa chứ?"
Nghe , bên cạnh cũng nhanh chóng nhướn cổ ngó. Sau khi xem xét, lắc đầu, tỏ vẻ tin hẳn:
"Cảnh sát? Anh chắc ? Có khẳng định là cảnh sát thật ? Theo thì chắc là tới tìm Vũ Niết , khi đến tìm nhà ai khác trong thôn thì ."
Hai vẫn tiếp tục lẩm bẩm, bàn tán suy đoán đủ điều, cho đến khi lớn tiếng reo lên:
"Mau kìa! Họ đang xuống xe! Trong tay hình như còn cầm thứ gì đó!"
Nghe , cả đám vội vàng vươn cổ . Ở cách xa xa, họ thấy một mặc bộ cảnh phục màu đen, dáng vẻ nghiêm túc bước xuống từ chiếc xe phía .
Người đó mở cửa xe với động tác chậm rãi nhưng dứt khoát, cẩn thận lấy một tấm biển từ bên trong. Do cách quá xa, dân trong thôn chỉ lờ mờ thấy bóng dáng một tấm biển gỡ xuống từ chiếc xe. Cả đám tò mò bàn tán xôn xao. Một kiềm chế , cất tiếng hỏi:
"Có là một tấm bảng ? Hình dáng và kích thước trông giống thật đấy!"
Tin tức cảnh sát xuất hiện lan nhanh như gió thổi khắp thôn. Những đang bận rộn công việc thường ngày cũng thể để tâm. Trong đầu ai nấy đều lóe lên cùng một câu hỏi: "Nhà ai gây chuyện cảnh sát để ý ?"
Không chần chừ, hối hả kéo về hướng chiếc xe, hy vọng tận mắt chứng kiến chuyện gì đang diễn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/305.html.]
Một nhanh nhảu chạy đến nhà Vương thẩm, vốn mối quan hệ thiết với Tần Vũ Niết, báo tin:
"Thẩm ơi, cảnh sát tới tìm Tần Vũ Niết ! Họ đang kéo đến nhà cô kìa. Thẩm qua xem ? Không cô phạm chuyện gì ."
Vương thẩm xong thì giật nảy , mắt mở to kinh ngạc:
"Cái gì?! Cảnh sát tìm Vũ Niết ?"
Bà lập tức vứt hết công việc trong tay, chân thoăn thoắt chạy theo báo tin, gấp gáp hỏi:
"Biết chuyện gì ? Con bé Vũ Niết ngày thường chỉ bán mấy hộp cơm, gì chuyện phạm pháp chứ!"
Người cùng đáp , giọng pha chút tò mò:
"Biết , cũng chỉ loáng thoáng thôi. Đi xem thử là rõ ngay!"
Cả nhóm chần chừ, rảo bước hướng về nhà Tần Vũ Niết.
Chỉ trong chớp mắt, ngôi nhà nhỏ vốn yên ắng giờ bao vây bởi một biển . Bên ngoài chật cứng thôn dân, , , chen chúc đến mức thể nhích nổi. Trong ngoài ba tầng lớp , tiếng bàn tán dậy lên như ong vỡ tổ. Ai cũng tò mò đoán già đoán non, đến mức từ trong nhà cũng đôi ba câu loáng thoáng.
Lúc , một nhóm mặc áo khoác lịch sự bước xuống từ xe. Dẫn đầu là vài đàn ông mặc cảnh phục đen bóng, đội mũ cảnh sát uy nghiêm. Họ trao đổi điều gì đó với những cùng, đó dứt khoát tiến về phía nhà Tần Vũ Niết.
Tới gần đám đông, nhóm cảnh sát dừng . Một đầu, ánh mắt sắc bén lướt qua từng gương mặt, cuối cùng dừng ở một bác lớn tuổi phía . Vị cảnh sát lịch sự cúi chào nhẹ nhàng hỏi:
"Chào bác, cho hỏi đây là nhà của Tần Vũ Niết ạ?"
Bác lớn tuổi ban đầu trố mắt , rõ ràng bất ngờ việc cảnh sát gọi tới. Bác lắp bắp vài giây gật đầu liên tục, :
"Dạ... đúng . Đây là nhà cô ."
Ánh mắt của đổ dồn về nhóm cảnh sát. Họ nhận vài gương mặt quen thuộc – chính là những lãnh đạo ở trấn . Thậm chí vài còn nghĩ rằng lẽ đây là lãnh đạo cấp huyện. Không khí vốn náo nhiệt giờ càng căng thẳng và trầm mặc hơn.
Bác khỏi lo lắng, thầm nghĩ: "Tần Vũ Niết, cô bé , rốt cuộc chuyện gì mà kéo đến cả đoàn cảnh sát và lãnh đạo thế ?"
Sự lo lắng lộ rõ mặt bác. Sau một hồi cân nhắc, bác kiềm mà hỏi:
"Các đồng chí cảnh sát ơi, các đến tìm cô chuyện gì ? Con bé Vũ Niết ngày thường ngoan ngoãn lắm, lẽ... chuyện gì ?"
Nghe , một bà thím khác cũng sốt sắng tiếp lời:
" , đúng ! Tần Vũ Niết là một cô gái , hiền lành chăm chỉ. Cả nhà chỉ còn mỗi nó là niềm hy vọng. Nếu thực sự chuyện gì, các nhất định điều tra kỹ lưỡng. Đừng để oan ức cô bé đáng thương !"