Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 354

Cập nhật lúc: 2025-12-14 08:15:34
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết cầm điện thoại, chờ một lát, thấy Diêm Vương Gia nhắn , cô tính buông điện thoại ngủ.

mới đặt điện thoại xuống, Diêm Văn Cảnh gửi một tin nữa: "Nghe quỷ sai hôm nay sinh ý của cô ở tửu lâu ."

Tần Vũ Niết đáp : "Cảm ơn Diêm Vương Gia, hôm nay sinh ý thật sự ."

Tần Vũ Niết khách sáo vài câu, Diêm Văn Cảnh khỏi nắm chặt điện thoại, thầm thở dài.

Nhớ những lời đây , giờ như kiếm sắc ngược, đ.â.m trúng chính . là tự tự chịu mà!

Diêm Văn Cảnh nhắn : "Là tại vì tài nghệ nấu ăn của cô quá, tích góp ít khách quen ."

Tần Vũ Niết tiếng "leng keng" báo tin nhắn đến, mở xem thì nhíu mày, biểu cảm chút khó hiểu.

"Diêm Vương gia gì thế ? Sao giọng điệu chút kỳ lạ thế nhỉ?"

Cô lịch sự nhắn : "Diêm Vương gia, ngài còn chuyện gì ? Nếu , ngủ đây."

Diêm Văn Cảnh nghĩ đến chuyện Tần Vũ Niết hai ngày nay bận rộn khai trương tiệm mới, chắc hẳn mệt mỏi. Hắn trả lời: "Ngủ , ngủ ngon."

Nhận tin nhắn, Tần Vũ Niết nhanh chóng nhắn : "Ngủ ngon." Sau đó cô tắt điện thoại, vùi giấc ngủ.

Sáng sớm hôm , Tần Vũ Niết nhanh chóng vận chuyển nguyên liệu nấu ăn đến tiệm, sắp xếp gọn gàng thứ. Xong xuôi, cô lập tức lên đường đến Điện Diêm Vương để tính toán và chia hoa hồng cho Diêm Vương gia trong thời gian qua.

Khi Tần Vũ Niết xuất hiện tại cổng Điện Diêm Vương, các quỷ sai gác cửa nhất thời ngỡ ngàng. Đôi mắt họ như mở to thêm vài phần, rõ ràng nghĩ rằng hôm nay Bà chủ Tần bận rộn thể đến nơi .

Hai ngày nay, cả Địa phủ đều đồn đại về "Đệ Nhất Tửu Lầu" của Bà chủ Tần ăn phát đạt đến mức cháy bếp, cháy bàn. Ai cũng nghĩ rằng cô đang bận tối mặt tối mũi với những đơn hàng và đám khách đông như ong vỡ tổ. Vậy mà giờ đây, cô xuất hiện cổng Điện Diêm Vương.

"Hay là tửu lầu xảy chuyện gì ?" – Một quỷ sai thì thầm trong lòng, ánh mắt đầy nghi hoặc.

Không kìm , bước lên hỏi:

"Bà chủ Tần, ngài đến đây? Có chuyện gì gấp gặp Diêm Vương gia ?"

Tần Vũ Niết nở nụ nhẹ nhàng:

"À, đến để chia hoa hồng cho Diêm Vương gia. Diêm Vương gia ở bên trong ?"

Quỷ sai thì lập tức rối rít gật đầu:

"Có, , ngài ở trong! Mời ngài !"

"Cảm ơn." Tần Vũ Niết mỉm đáp lễ, nhấc bước tiến trong Điện.

Bên trong Điện Diêm Vương, khí trầm mặc như khi, chỉ tiếng bút lướt giấy vang lên nhè nhẹ. Thôi Phán Quan đang nơi góc bàn, một tay cầm Sổ Sinh Tử, một tay cầm bút, trông bận rộn.

nếu kỹ, thể thấy ánh mắt ông lén lút liếc về phía Diêm Vương gia đang bàn lớn. Dường như Thôi Phán Quan đang việc, mà đang tranh thủ "hóng biến" giữa những dòng chữ trong sổ sách.

Không ông cố tình soi mói, mà là hôm nay Diêm Vương gia gì đó... khác thường.

Bình thường, ngài lúc nào cũng nghiêm nghị, lạnh lùng như tượng đá ngàn năm. hôm nay, từ khóe miệng đến ánh mắt đều hiện rõ tâm trạng vui vẻ. Cứ như thể cả tầng địa phủ bỗng tràn ngập ánh nắng mùa xuân.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/354.html.]

Thôi Phán Quan nhịn mà lẩm bẩm:

"Diêm Vương gia hôm nay... đúng lắm thì ?"

Phạm Vô Cữu (một trong các phán quan khác) tò mò hỏi :

"Không đúng chỗ nào?"

Đầu Trâu cũng hóng chuyện, chen ngang:

"Ừ, coi, đúng?"

Thôi Phán Quan hạ giọng, nghiêm túc:

"Mấy xem! Khóe miệng Diêm Vương gia kìa, chỉ thiếu nước đến tận huyệt Thái Dương. Mặt mày thì như sắp bay lên trời. Đây phong thái ngày thường của ngài ?"

Mạnh Bà (đang khuấy nồi canh) thì bật :

"Đơn giản thôi. Diêm Vương gia... đang tư xuân !"

Lời dứt, cả điện vang lên một tiếng "phụt" rõ to. Mặt Ngựa phì , suýt rơi bút.

Mặt Ngựa nhếch miệng gian, :

"Mạnh Bà, bà dám thật ? Nếu Diêm Vương gia bà bảo ngài đang... tư xuân, chắc bà giữ nổi cái nồi canh ! mà... công nhận, hôm nay Diêm Vương gia hệt như hẳn mấy chữ to đùng " Đang Vui!" lên trán . Ai chuyện phiền toái khó nhằn gì thì tranh thủ mà xin ngay lúc ngài đang vui, chứ bỏ qua cơ hội là uổng lắm!"

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Tạ Tất An gật gù:

"Nhìn thế thì rõ ràng Diêm Vương gia đang cực kỳ vui vẻ ."

Mạnh Bà khuấy canh thản nhiên đáp:

"Có cũng chẳng . Đằng nào thì sự thật vẫn là sự thật."

Thôi Phán Quan liếc Diêm Vương gia, vẻ mặt đầy tò mò:

"Chẳng hôm nay là ngày gì đặc biệt, ngài vui vẻ lạ thường như ?"

Mạnh Bà nhún vai:

"Biết Tần Vũ Niết đến tìm ngài ."

Phạm Vô Cữu nhíu mày, phản đối ngay:

"Không thể nào! Cô Tần bao lâu chẳng đặt chân tới Diêm Vương điện, chứ đừng là mang đồ ăn tới. Với , nhất tửu lầu của cô mới khai trương, khách thì đông nghịt, ở phố trung tâm chen chúc chẳng còn chỗ . Chắc chắn cô bận đến mức thở nổi, thời gian mà mò tới đây?"

Mạnh Bà đầy ẩn ý, đôi mắt sáng lên vẻ bí hiểm:

"Chưa chừng !"

Tạ Tất An nghiêng đầu suy nghĩ một lát lắc đầu:

"Ừ thì... cũng khả năng đấy nhưng xác suất thấp lắm."

Loading...