Ta Thành Thần, Làm Giàu Cho Giới Địa Phủ - Chương 71
Cập nhật lúc: 2024-11-04 21:49:38
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 71: Chỉ hận ý mới duy trì vạn năm
***
Dung Mộc...
Là Dung Mộc tới...
Còn Kế Ngỗi... Ly Trạch...
Cổ họng Phạm Lam nghẹn ngào, hốc mắt đột nhiên chua xót.
Cô vội vàng lau mí mắt, âm thầm phỉ nhổ chính một phen.
Phạm Lam, cô là một vị thần chính hiệu đó, đừng chút tiền đồ như thế .
Kế Ngỗi nhảy lên trung, ngọn lửa Dung đao sáng rực, sức nóng đỏ cả bầu trời, bổ về phía thần chủ như hổ gào long ngâm.
Thần chủ thần sắc động, hóa thành tàn ảnh tránh , Kế Ngỗi theo sát , hai chiến đấu kịch liệt bầu trời, ánh lửa sắc bén và cơn lốc xoáy va chạm , thiêu đốt, bốc , phun nước nhiệt độ siêu cao.
Dung Mộc cưỡi Tường Vân lảo đảo lao xuống, nhảy khỏi mây, chân vấp cái gì mà lảo đảo, quỳ một gối mặt Phạm Lam.
"Phạm..."
"Phạm Lam cô chứ? Quần áo của cô ?!" Ly Trạch nhảy xuống khỏi bả vai Dung Mộc, nhưng còn nhào trong lòng Phạm Lam thì Dung Mộc túm cổ quăng sang một bên.
"Ly Trạch, trông chừng đám giáo chúng ."
Ly Trạch chép miệng nhe răng xông về phía giáo chúng, đám trong giáo chúng hét lên chạy tán loạn.
Phạm Lam sững sờ Dung Mộc, chỉ mới gặp một thời gian ngắn thế nhưng cô cảm thấy như qua lâu.
Hốc mắt Dung Mộc đỏ bừng, giống bảy ngày bảy đêm ngủ, hình như chuyện, thế nhưng há miệng gì.
Trái tim Phạm Lam giống như kim đâm, nhói lên một cái, cô .
" , chỉ là thủ phù nợ phí nên ngừng hoạt động."
Dung Mộc mím chặt môi, giơ tay lên nhẹ nhàng chạm giữa xương quai xanh của Phạm Lam ... nơi đó, vốn là vị trí của Lang Thanh.
Mặc dù chỉ trong nháy mắt nhưng Phạm Lam cảm giác đầu ngón tay cực kỳ lạnh lẽo giống hệt như một khối băng, hơn nữa còn phát run.
" , thật sự đó." Phạm Lam cầm cổ tay , nhẹ giọng .
Ánh mắt Dung Mộc lóe lên, trở tay cầm cổ tay Phạm Lam, kéo mạnh cô trong ngực.
Hơi thở như sương mai tràn khoang mũi Phạm Lam, cô tiếng tim đập của Dung Mộc, từng nhịp từng nhịp nhanh gấp gáp, nhưng thần kỳ khi cô thanh âm , thì cơ bắp căng thẳng cô như thả lỏng, đó cô mềm nhũn rụt trong n.g.ự.c Dung Mộc.
Lời nguyền chữa bệnh lạnh lẽo bao trùm cô, nhất là chân cô, thêm ba tầng trị bùa, da, móng tay đang dần khép với tốc độ thể thấy, Dung Mộc nhẹ nhàng ôm cô lên, cẩn thận đặt ở Tường Vân, túm lấy vài đám Tường Vân, vây cô ở ngay chính giữa ... Phạm Lam cảm giác như ấn một khối bông gòn.
"Cái đó..." Phạm Lam chỉ Đào Khôi mặt đất.
Dung Mộc khẽ nhíu mày, túm lấy đai lưng Đào Khôi quăng đến đuôi mây, cách Phạm Lam ít nhất hai thước.
"Nguy hiểm, cách xa một chút." Anh thì thầm.
(Chậc, nguy hiểm với thì , haha)
"Chờ một chút, và vị thần chủ là..." Tường Vân cưỡi phong bay lên, nửa câu của Phạm Lam cuốn trong gió.
Mặt đất càng ngày càng xa, Phạm Lam thấy Ly Trạch giống như một chăn cừu dũng mãnh, lùa tất cả giáo chúng thành một đàn. Cô thấy kết giới thứ nguyên vỡ vụn biến mất bộ, thì bọn họ đúng là ở bầu trời Ma Đô, xuyên thấu qua kết giới hình cầu khổng lồ thể thấy tháp Đông Phương Minh Châu và sông Hoàng Phố phồn hoa bận rộn.
Kế Ngỗi điên cuồng múa Dung đao, ngọn lửa hóa thành từng con rồng lửa, ngang ngược va chạm trong kết giới, ánh lửa lẻ tẻ bổ kết giới tạo từng hồi sấm chớp màu đỏ thẫm. Đứng một loạt công kích sắc bén như thế nhưng vị thần chủ chút hoang mang, ngẫu nhiên gọi một hai dòng xoáy nước đến, chỉ thủ công, giống như rơi thế hạ phong và đang dần bức đến bên bờ kết giới.
Dung Mộc gia nhập chiến đấu, đừng lơ lửng ở trung tâm kết giới, hai tay đút ống tay áo nhắm chặt hai mắt, quanh tỏa từng vòng thần quang màu băng lam sắc, giống như một cái WIFI đang phát tín hiệu.
"Lão Mộc đang gì ?" Phía giọng vang lên.
Phạm Lam giật , đầu thì Cơ Đan từ trong đám mây bên cạnh thò đầu , vẫy vẫy tay với cô.
Phạm Lam sớm nên đoán Tường Vân thoải mái mềm mại như đương nhiên đến từ sự tài trợ đầy hữu nghị của Cơ Đan .
"Anh thần chủ ?" Phạm Lam hỏi.
"Ai?" Cái đánh với Lão Kế ?"Cơ Đan híp mắt: "Có lẽ là một con Yểm..."
Phạm Lam: "Cái gì?!"
"Chờ một chút, để xem." Cơ Đan ném Thiên Nhãn chú lên : "Không đúng, Yểm, là thứ gì ? Đại thừa thần quang ?!"
"Đó là thần quang của Dung Mộc, cướp từ trong Lang Thanh của ." Phạm Lam : "Anh thật sự là ai ?"
"Điều khoa học, thể hấp thu thần quang của Thần tộc , còn là đại thừa thần quang nữa, cái ..."
Cơ Đan Phạm Lam.
Phạm Lam thấy biểu cảm của lập tức hiểu rằng bọn họ đang cùng nghĩ đến một chuyện.
"Sùng Mai và Ẩn Đồng?" Cơ Đan hét lớn.
Phạm Lam gì, bản cô cũng quá xác định, nhưng thần chủ luôn khiến cô liên tưởng đến Sùng Mai ... xác thực mà , là Yểm khi Sùng Mại biến ... nếu như con Yểm thể hấp thu năng lượng của pháp chú Thần tộc thì tên thần chủ thể hấp thu thần quang thần tộc cũng là khả năng... chẳng lẽ, tên thần chủ là phiên bản tiến hóa của Yểm ?
Nếu thực sự là như thế thì theo nguyên lý thì thể lợi dụng BUG của Càn Khôn Tam Tài đại trận!
Dung Mộc nhất định là đang tìm BUG của !
Phạm Lam ngẩng đầu, ngưng mắt , tỉ mỉ quét qua bầu trời.
Thế nhưng là cô ngâm trong quả trứng quá lâu là vì nguyên nhân gì, tầm của thần phú Thiên Nhãn của cô bây giờ đột nhiên trở nên ngắn , ngay cả kết giới trong mắt cô cũng bắt đầu như ẩn như hiện, chứ đừng đến thông qua kết giới thấy Càn Khôn Tam Tài đại trận.
"Cơ Đan, cho mượn 2000 hộc pháp lực." Phạm Lam hét lớn.
TBC
Cơ Đan: "Lại nữa là? là ngân hàng của khu Thanh Long mấy nhé."
"Nhanh!"
" đây đúng là mắc nợ cái đơn vị của mấy mà..."
Điện thoại di động của Phạm Lam vang lên một tiếng. [Nhận chuyển khoản pháp lực từ Cơ Đan: 2000 hộc]
Phạm Lam hít sâu một : "Thiên Nhãn Chú...Khai!"
Cơ Đan: "Này, cô đang gì ?"
Một tầng Thiên Nhãn Chú, Phạm Lam thấy rõ đường nét kết giới.
Tốt lắm.
"Thiên Nhãn Chú...Khai! Thiên Nhãn Chú...Khai! Thiên Nhãn Chú...Khai!"
Bốn tầng Thiên Nhãn Chú khởi động, da đầu của cô ông lên một tiếng, giống như nổ tung.
"Cô điên !" Cơ Đan túm lấy cánh tay Phạm Lam: "Bốn tầng pháp chú chỉ thượng thần mới thể thi triển, sức mạnh tinh thần của cô căn bản chịu nổi."
"Ầm ĩ c.h.ế.t ." Phạm Lam giãy thoát khỏi tay Cơ Đan, nín thở chăm chú bầu trời.
Đầu cô càng lúc càng đau, loại thần kinh đau đớn lan đến , giống như một cây kim thép chui mỗi mao mạch của cô, đau đến nỗi cơ bắp cô đều co rụt . tầm mắt của cô rõ ràng nay từng .
Ánh mắt của cô xuyên qua kết giới, xuyên qua từng biển mây, thấu qua kết giới bảy tầng của Thiên Đình, đến Càn Khôn Tam Tài đại trận pháp đàn, cô thấy ánh sáng màu vàng li ti đan xen với trong đại trận, ánh sáng như nước lưu động trong lưới trận, giống như mạch m.á.u lưu động trong mao mạch của con .
Không đủ, cô thể thấy rõ.
Tầm mắt cô tiếp tục tăng lên, xuyên qua bầu khí quyển gian, cô thấy trái đất màu xanh biếc giống một viên sapphire lơ lửng trong vũ trụ tối đen.
Đại trận tản ánh sáng vàng ôn nhu, bao bọc tinh lấy cầu màu lam nho nhỏ, mơ hồ, Phạm Lam thấy từng đợt hào quang màu băng lam tản từ một điểm nào đó Địa Cầu, nhẹ nhàng khuấy động đại trận. Lưới trận vui vẻ run rẩy và hình thành cộng hưởng với ánh sáng màu lam.
Là thần quang của Dung Mộc.
Trái tim gấp gáp của Phạm Lam dần dần bình tĩnh, cô lẳng lặng thanh âm cộng hưởng của đại trận... giống ánh mặt trời hòa tan trong sương sớm, giống ánh trăng chảy tầng mây, giống như tiếng hít thở nhẹ nhàng của Dung Mộc.
Trái tim Phạm Lam càng ngày càng tĩnh lặng, cô cảm giác đau đớn nữa, dường như cô dung nhập bộ vũ trụ, cô thấy lưới đại trận màu vàng hiện một điểm thiếu sót mờ nhạt, rõ ràng hơn trong cộng hưởng là các đốm sáng màu tím.
Một tấm bản đồ lưới màu đen dần dần hiện lên, giống như miêu tả đường nét trùng hợp với ánh sáng màu vàng của đại trận, bản đồ lóe cụm khí màu đen, giống như một cơn lốc thu nhỏ mấy ngàn gần như hợp với điểm tím đó.
Tìm thấy !
Phạm Lam chằm chằm vòng xoáy hắc khí kịch liệt , tầm mắt của cô về phía điểm đó nhanh chóng di chuyển xuống, xuyên qua bầu khí quyển rơi lưới trận.
Nơi đó ánh sáng chặt đứt một đoạn nhỏ, ở giữa tràn ánh sáng vàng, một tia sáng tím quấn lấy dòng chảy ánh sáng rơi xuống, ánh mắt Phạm Lam theo dòng chảy ánh sáng xuyên qua pháp đàn, t kết giới hiên đình, biển mây vọt tới kết giới của bọn họ. Vô ánh sáng tím li ti rơi xuống, giống như mưa phùn ngày xuân miên man thấm kết giới, đó thần chủ chậm rãi hấp thu. Phạm Lam thấy n.g.ự.c một đám thần quang màu xanh băng ... là màu sắc của Lang Thanh ...Những dòng ánh sáng hấp thu tràn Lang Thanh, ánh sáng quanh thần chủ biến thành màu trắng trong suốt thuần khiết.
Một giây , vô mảnh vỡ xuất hiện, sóng nước sông Hoàng Phố, tiếng rít của còi tàu, đường phố bận rộn, đám đông nhộn nhịp, nhà máy bỏ hoang, khói của lư hương Tam Đàn.
Phạm Lam mở to hai mắt, phun một ngụm máu.
"Mẹ ơi, lão Mộc Lão Kế!!" Cơ Đan hét lớn.
Trong nháy mắt, khuôn mặt Dung Mộc xuất hiện mắt Phạm Lam.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-thanh-than-lam-giau-cho-gioi-dia-phu/chuong-71.html.]
"Cô đang gì thế hả?!" Dung Mộc quát khẽ.
" thấy..." Phạm Lam lau m.á.u miệng: "BUG của đại trận. Là nguồn năng lượng của Thần Chủ..."
Sắc mặt Dung Mộc lạnh đến dọa , răng hàm của kêu cạch một tiếng, gần như là qua kẽ răng: "Cô hồn quy đại địa hả?"
" thấy vị trí của những BUG đó..." Phạm Lam gõ cái ót đang đau đớn: " cần bản đồ..."
Đột nhiên, một bàn tay che gáy cô, đè đầu cô qua, Phạm Lam cảm thấy trán cô dán một khối băng.
Thần Quang màu băng lam như nước bao phủ hai mắt cô, mang đến cảm giác bạc hà lạnh lẽo. Trước mắt Phạm Lam trở nên mơ hồ, mơ hồ thể thấy hai chóp mũi, cô ngửi thấy hô hấp của Dung Mộc, nóng rực dồn dập và nhiệt độ cơ thể siêu thấp của hình thành hai thái cực.
Khoảng vài giây hàng trăm năm trôi qua, trán của rời .
Thân thể Phạm Lam nhoáng lên một cái, mềm nhũn trong Tường Vân.
Dung Mộc giơ tay lên, từ trán rút một sợi tơ mỏng vẽ một lá bùa màu vàng giữa trung đó trở bàn tay vỗ một cái.
Chữ bùa chú sáng ngời, biểu hiện "Thiên Lý Truyền Tức Chú" – đột nhiên hóa thành hàng vạn bùa chú nhỏ, hóa thành vô ánh sáng bay về phía trời đất rộng lớn.
"Ánh sáng thần chủ biến thành màu trắng..." Phạm Lam .
Cô còn dứt lời thì thấy Dung Đao của Kế Ngỗi bên kịch chiến đột nhiên ném ngoài, ánh lửa phụt lên một tiếng dập tắt, hình Kế Ngỗi nhoáng lên đẩy lui ngoài trăm mét.
Dung Mộc lên, từ xa xa về phía Thần Chủ.
Thần chủ lơ lửng trung, khẽ mỉm , dường như căn bản thèm đặt Kế Ngỗi mắt, mà thẳng Dung Mộc.
"Dung Mộc, chơi đủ ? sắp hết kiên nhẫn đó."
[Dung Đao lâm thế!]
[Dung Đao giải phong!]
Ngọn lửa hình đao dài bốn mươi mét nữa bổ về phía thần chủ.
Dung Mộc thần sắc đại biến, đó giống như một tàn ảnh bay ngoài.
"Kế Ngỗi, tránh , Cơ Đan, cho mượn năm vạn hộc."
"Lại nữa?!" Cơ Đan miệng thì oán giận nhưng động tác bấm thủ phù nhanh,
[Gửi 5 vạn hộc pháp lực]
Kế Ngỗi bay xa, Dung Đao thứ hai dập tắt, bộ kết giới chấn động kịch liệt, phát tiếng vang ầm ầm.
Vô giọt nước trong suốt từ bốn phương tám hướng hội tụ trong tay Dung Mộc, tạo thành một thanh thủy kiếm trong suốt... là Thương kiếm.
Áo sơ mi của bay phần phật, Thương kiếm xoay vòng tạo thành cơn lốc nước đáng sợ xông về phía Thần Chủ.
Thần chủ khẽ mỉm , mở rộng bàn tay, lòng bàn tay giống thêm một khối nam châm, hút hết tất cả công kích của Thương Kiếm , đột nhiên, trở tay vỗ một chưởng, nước ngưng tụ trong lòng bàn tay biến thành một tấm chắn nước đáng sợ, gào thét bổ về phía Dung Mộc.
Dung Mộc lùi mà tiến, lưỡi Thương kiếm nhanh chóng phóng gai nước bén nhọn, giống như vô đinh nhọn b.ắ.n xung quanh, cái đóng đinh ở kết giới, tạo thành vết nứt đáng sợ, cái b.ắ.n về phía mặt đất, Ly Trạch nhảy lên giữa trung, trong miệng phun lửa hồ ly thật lớn, miễn cưỡng bốc đám gai nước , cái còn b.ắ.n về phía Phạm Lam.
"Chết c.h.ế.t c.h.ế.t !" Cơ Đan nắm lấy đầu mây điên cuồng tránh né, ở trung xẹt thành một đường chữ S thanh nhã, miễn cưỡng tránh đợt công kích .
Phạm Lam sấp đầu mây, đầu đau như búa bổ, cô còn nôn.
"Hắn cũng giống như Sùng Mai, thế lợi hấp thu pháp lực." Ai đó đột nhiên lên tiếng.
Phạm Lam và Cơ Đan: "Wow!"
Kế Ngỗi từ lúc nào trở , đầu mặt ướt sũng, là chật vật.
"Anh gì ở đây?!" Cơ Đan hét lớn: "Còn qua hỗ trợ?"
"Tên và Mộc ca đều thuộc thủy hệ, thủy khắc hỏa, hết cách ." Kế Ngỗi : "Có thể kéo dài lâu như là kỳ tích ."
"Đừng , là Mộc hệ, kỳ năng chiến đấu cực kỳ tệ." Cơ Đan .
"Không trông cậy ." Kế Ngỗi : "Phạm Lam, cô thuộc thổ hệ, thổ khắc thủy."
"Đùa cái gì thế." Phạm Lam : " lên bia đỡ đạn ."
Kế Ngỗi: "Pháp chú phép thành tinh của cô ?"
"Lúc dùng , chả ích gì."
"Con lợn của cô ?"
"......"
Chúng thể đừng đề cập đến vấn đề ?!
Phạm Lam: "Lần giống với Sùng Mai, cảm giác thần chủ ..."
Phạm Lam như thế nào, dù suy đoán của cô đều là dựa giấc mộng đáng tin cậy đó, chứng cứ xác thực.
"Ấy , các cảm thấy thích hợp lắm ?" Cơ Đan : "Phương thức chiến đấu của Lão Mộc và tên hình như giống á."
"Ngươi nhảm..." Kế Ngỗi mới nửa câu thì thể tiếp nữa.
, cho dù là khả năng chiến đấu vụng về như Phạm Lam cũng thể .
Hình thức chiến đấu của Dung Mộc và Thần Chủ đều quái dị, vì là chiến đấu, bằng càng giống như là đang so tài luận bàn thì đúng hơn, hai bọn họ hình như đều quen thuộc với cách công kích và phòng thủ của đối phương, mỗi một chiêu đều đánh vặn, cảm giác tiết tấu, nước ở bốn phía bọn họ vờn quanh tản , Thương kiếm và thủy độn giao kích phát từng hạt nước trong suốt, theo từng đợt tấn công một đen một trắng của bọn họ, thế mà một cảm giác như đang thưởng thức vui vẻ.
Phạm Lam chịu đựng đau nhức mở to hai mắt, cô thấy rõ biểu cảm của hai .
Khóe miệng thần chủ hàm chứa ý như như , ánh mắt giống với lúc cô thấy, hoài niệm và từ ái ... hiện tại Phạm Lam hiểu , lúc đang cô mà là đang Lang Thanh, hoặc là xuyên thấu qua Lang Thanh để Dung Mộc.
Hốc mắt Dung Mộc càng ngày càng đỏ, thần sắc càng ngày càng lạnh, khí tức hiện tại của và Dung Mộc lạnh lùng vạn năm gần như trùng , càng ngày càng trở nên lạnh lùng tàn khốc.
Đột nhiên, thần chủ phất tay áo, một tấm nước thật dày từ trời giáng xuống, ngăn cách với Dung Mộc.
Anh lui phía màn nước, Dung Mộc cũng đuổi theo, hai cách màn nước từ xa .
"Dung Mộc, như mới đúng là ." Thần chủ : "Mỗi ngày treo nụ ngây ngô đó, thật sự là cho thấy buồn chết."
Dung Mộc lạnh lùng thần chủ, Thương kiếm của trở nên ngắn, chỉ dài còn một mét.
Thần chủ: "Thương kiếm g.i.ế.c ."
Dung Mộc: "Anh sớm hồn quy đại địa , bây giờ chỉ là một luồng oán khí mà thôi."
Chủ thần mỉm : "Phải ?"
Nụ của vui vẻ, giống như một đứa trẻ đạt điều , đầu Phạm Lam trở nên đau nhức, cô đột nhiên cảm thấy một trận tim đập nhanh kịch liệt, gần như là thể hô hấp.
Không đúng!
Khẳng định chỗ nào đó đúng!
Trên trung truyền đến tiếng sấm chớp rầm trời, tia chớp bổ biển mây , mây đen cuồn cuộn ùa đến, vây kín bộ kết giới, nhiều bóng mây, Phạm Lam thấy Dương Tiễn mặc ngân giáp cầm Tam Tiêm Đao, Na Tra chân đạp phong hỏa luân khoác áo Hỗn Thiên Trụ, còn vô Hắc Giáp Thiên Binh ở phía bọn họ ... Thiên Binh áp cảnh, uy áp dọa .
"Dung Mộc, sơ hở của Càn Khôn Tam Tài đại trận sửa chữa xong." Thanh âm của Dương Tiễn vang vọng khắp đất trời: "Thiên Duyên thánh giáo rải rác ở Tam Giới giáo chúng đều truy nã về quy án."
"Tên thủ lĩnh tà giáo bên trong , bản lĩnh thì đánh với !" Na Tra lấy thương Hồng Anh .
"Đợt !" Cơ Đan chấn động hô to.
"Số kiếp của tận." Dung Mộc nhẹ giọng .
Thần chủ nghiêng đầu, bàn tay .
Ánh sáng ngừng chảy thể biến mất, ánh sáng trắng trong cơ thể cũng trở nên tán loạn, để khí tím đục ngầu, khí tím tản r, chỉ còn một khối thần quang màu băng lam yếu ớt ở n.g.ự.c , giống như một ngọn lửa thể dập tắt bất cứ lúc nào.
Đường nét của bắt đầu trở nên mơ hồ, lắc lư kịch liệt, đó đột nhiên một thoát khỏi , rơi thẳng xuống đất, Ly Trạch nhảy lên cắn lấy cổ áo nọ để cho bình an rơi xuống. Là Thiện Văn Thành.
Thần chủ bây giờ chỉ còn một đường nét bán trong suốt, trạng thái giống hồn thể, chỉ là màu màu tím.
"Đã 30.000 năm , vẫn vui khi gặp ."Chủ thần : "Cậu nhớ gì với ?" "
Dung Mộc gì, chỉ chậm rãi nhấc Thương kiếm trong tay lên.
"Thế gian , chỉ oán hận mới thể kéo dài vạn năm."
Dung Mộc di chuyển đến đến , hung hăng đầm Thương Kiếm n.g.ự.c , đường nét của rung lắc tỏa từng đốm sáng.
"Cho nên, cho dù là trải qua vạn năm, mười vạn năm là ngàn vạn năm, đều sẽ trở về, trở về tìm ... Dung Mộc..."
Anh hóa thành điểm sáng, gió thổi nát giống như cánh bướm, tản trung quy về tịch diệt.
Dung Mộc rũ cánh tay xuống, Thương kiếm trong tay dung thành nước, mặt mày cúi thấp, lông mi khẽ run rẩy.
Rõ ràng cách xa như , Phạm Lam giọng của .
Anh : "Anh sai , Dung Lăng."