Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 116

Cập nhật lúc: 2024-11-22 12:50:13
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các cô nương đều tiếp đề , khiến những tiếng khen ngợi vang lên ngớt, một vài mệnh phụ phi tần cũng lên tiếng tán dương trêu chọc vài câu, khiến khí trong đình vô cùng náo nhiệt.

Còn Tưởng Nhược Nam càng lúc càng lo lắng. Sau khi chăm chú lắng , nàng chắc chắn về việc thể tiếp đề , lẽ nào thật sự để Từ Uyển Thanh lấy trò ư? Thật cam tâm…

, nhanh đến lượt Lưu Tử Đồng và Cận Yên Nhiên, hai bọn họ xuất danh giá, đương nhiên học hành từ bé, nên thuận lợi tiếp đề. Khi đến lượt Cận Yên Nhiên đề cho Tưởng Nhược Nam, Cận Yên Nhiên nghĩ một hồi, mới một câu mà cô cho rằng đơn giản nhất: “Nhất chi hoa” (một cành hoa).

Đáng tiếc là, cô cho rằng đơn giản, nhưng vẫn khó đối với Tưởng Nhược Nam.

Nhất chi hoa? Nàng chỉ quái hiệp Nhất Chi Mai thôi…

Làm tách ba từ “Nhất Chi Hoa” ba câu thơ đây? Thời gian chầm chậm trôi qua, Tưởng Nhược Nam vẫn đang suy nghĩ. Cận Yên Nhiên bên lo lắng tới mướt mồ hôi, chứ, câu đơn giản như cũng tiếp ? Thiếu phu nhân của phủ An Viễn Hầu nhảy múa mặt , thì mất mặt to . Nghĩ tới việc kéo tẩu tẩu tới đây, trong lòng cô càng thêm thấp thỏm.

Các cô nương và mệnh phụ xung quanh thấy Tưởng Nhược Nam do dự mãi tiếp đề, vẻ mặt bắt đầu mất sự kiên nhẫn, nhưng vì “hậu đài” của nàng quá vững, nên dám thúc giục, đổi khác thì sớm họ ép nhận thua từ lâu .

Từ Uyển Thanh thấy Tưởng Nhược Nam quả nhiên là tiếp đề đúng như ý định của , trong lòng vô cùng đắc ý. Cô lên tiếng vội, thêm thời gian bộ dạng nhếch nhác bức bách của nàng.

Biết trị bệnh thì gì ghê gớm, một thục nữ thực sự cần thiết chữa bệnh, nhưng yêu cầu về tài năng và đức hạnh. Tưởng Nhược Nam dù trị bệnh giỏi tới , cũng đổi sự thật nàng chỉ là một kẻ ngu ngốc!

Bên , bao nhiêu con mắt đều tập trung , Tưởng Nhược Nam toát mồ hôi hột. Có lẽ chuyện “cái khó ló cái khôn” là thật, lúc quan trọng, nàng đột nhiên nhớ ở kiếp khi còn sống trong cô nhi viện nàng từng xem một bộ phim, nội dung trong phim nàng nhớ rõ nữa, nhưng tên của bộ phim đó thì nàng vẫn còn nhớ.

Bộ phim tên là…

“Nhất tiễn mai…” Tưởng Nhược Nam chầm chậm lên tiếng.

Nàng đột ngột lên tiếng khiến đám xung quanh đang rì rầm bàn tán bỗng dưng im bặt, Từ Uyển Thanh thì ngẩn , ngay đó Tưởng Nhược Nam chằm chằm, cô tin, cô tin một Tưởng Nhược Lan ngu dốt thể tiếp đề .

“Nhất tiễn mai… Chi… chi đầu hương…”

Cận Yên Nhiên mừng rỡ, trong lúc hào hứng túm lấy ống tay áo Tưởng Nhược Nam, cổ vũ: “Tẩu tẩu, còn một câu nữa!”

Tưởng Nhược Nam trán rịn mồ hôi, nàng là còn một câu nữa, chẳng nàng đang cố gắng để nghĩ đây ư?

Bỗng nhiên trong đầu nàng hiện một bức tranh hoa mai trong tuyết lạnh, tuyết trắng mênh mông, cành mai rực đỏ bay đầu trời…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-116.html.]

Mắt Tưởng Nhược Nam sáng lên, nàng mỉm ung dung, tiếp: “Nhất tiễn mai. Chi đầu hương. Hoa hạ phiêu diêu linh lâm hương.”

Không khí trong Thiên Thu đình tĩnh lặng, ngay đó vỡ òa bởi những lời reo hò, cảm thán.

“Cảnh thật !”

“Không ngờ Hầu phu nhân ngoài giỏi y thuật còn tài hoa như thế, thật quá bất ngờ!”

Các phu nhân mệnh phụ vốn định nhờ vả cầu cạnh Tưởng Nhược Nam lúc nhân cơ hội mà ca ngợi nàng lên tận mây xanh, cứ như Tưởng Nhược Nam là một tài nữ . Tưởng Nhược Nam dù da mặt dày đến thì lúc cũng cảm thấy chút ngại ngùng.

Từ Uyển Thanh lên bèn thấy Tưởng Nhược Nam một nữa ca ngợi, cô tức giận tới giậm chân bình bịch.

Dù vô cùng đắc ý, Tưởng Nhược Nam vẫn quên kẻ đầu sỏ. Đùa chắc, Tưởng Nhược Nam nàng là dễ bắt nạt ? Nàng đầu Từ Uyển Thanh đang tức tới mức trắng bệch cả mặt , : “Từ tiểu thư, chơi trò cũng thú vị lắm, tiểu thư dám cùng chơi một trò kích thích hơn

Câu khiến các cô nương từ xưa đến nay vẫn quân thủ lễ nghĩa quy củ cảm thấy hào hứng, đừng bên cạnh cổ vũ Từ Uyển Thanh: “Từ tiểu thư, thi với Hầu phu nhân !”

Nhìn nụ vô cùng tự tin của Tưởng Nhược Nam, trong lòng Từ Uyển Thanh bỗng dự cảm . Vô thức, cô định lên tiếng từ chối, nhưng còn kịp mở miệng Tưởng Nhược Nam chặn họng: “Từ tiểu thư, cô sợ đấy chứ, nếu cô dám cũng .”

Những xung quanh bình thường vẫn ngứa mắt với thói ngông cuồng của Từ Uyển Thanh, nên hùa với Lưu Tử Đồng và Cận Yên Nhiên khích tướng cô : “Từ tiểu thư, bình thường chẳng tiểu thư vẫn cho là tài cầm kỳ thi họa của ai sánh ? Không tiểu thư sợ dám thi với Hầu phu nhân đấy chứ?”

Từ Uyển Thanh là ưa thể diện, bao con mắt thế cũng dễ gì mà bỏ , đành cứng giọng nhận lời: “Được, thi với phu nhân!”

Bên ngoài Thiên Thu đình, Cảnh Tuyên Đế dẫn theo đám vương công đại thần chầm chậm cất bước về phía Ngự hoa viên. Hắn mặc long bào , cùng trò chuyện với chúng thần theo , khi tâm trạng vui vẻ còn tiện thể tán dương công lao của một vài đại thần, thỉnh thoảng một vài đại thần quỳ mọp xuống đập đầu tạ ân. Nhìn thấy Thiên Thu đình phía khí náo nhiệt, bèn bảo thái giám hầu bên cạnh tới xem xem chuyện gì.

Không lâu , thái giám bẩm báo: “Là các nữ quyến đang chơi tửu lệnh ở đó, các nương nương và mệnh phụ cũng đều tập trung ở đấy cả.”

Cảnh Tuyên Đế xong bèn thấy hứng thú, “Chơi tửu lệnh mà náo nhiệt như thế…” Nói sang với chúng đại thần: “Chi bằng chúng hãy qua đó xem , xem bọn họ chơi tửu lệnh như thế nào.”

Đám đại thần nào ai dám kháng lệnh.

Cảnh Tuyên Đế tiếp tục hạ chỉ: “Chúng lặng lẽ đến, phiền họ, nếu bọn họ thấy trẫm quỳ bái, thế thì còn gì là thú vị nữa!”

Vân Mộng Hạ Vũ

Mọi cúi đầu ran.

Cứ thế, Cảnh Tuyên Đế dẫn đầu một đám lẳng lặng tới gần Thiên Thu đình.

Loading...