Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 12
Cập nhật lúc: 2024-11-21 14:53:11
Lượt xem: 223
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nàng chỉ hận thể ngay lập tức thưởng thức tất cả các món, nhưng đám xung quanh vẫn hành động, lễ nghĩa bàn ăn về cơ bản Tưởng Nhược Nam hiểu, nên đành cố gắng khống chế bản , những món ăn ngon mặt mà thầm nuốt nước miếng.
Lúc , Thái phu nhân đột nhiên mở miệng : “Nhược Lan và Thu Nguyệt gả nhà họ Cận chúng , chúng là một nhà, hy vọng thể chung sống hòa bình vui vẻ.” Bà ngập ngừng một lát tiếp: “Có ý kiến gì thì thể với , gây sự khiến gia đình bất hòa. Nếu kẻ nào gây chuyện thị phi, đừng trách bà chồng nghiêm khắc, mang gia pháp để trị các con.”
Tưởng Nhược Nam chớp chớp mắt, đây là thị uy mà! Không Hồng Môn yến đấy chứ? Vu Thu Nguyệt cúi đầu cụp mắt ngoan ngoãn lắng , Tưởng Nhược Nam cũng . Ánh mắt Thái phu nhân điềm đạm quét qua hai bọn họ “ừm” khẽ một tiếng.
Ngay đó tiếp: “Hoa Thanh, Nhược Lâm.”
Hai a lạ từ phía Cận Thiệu Khang “” bước .
Thái phu nhân Tưởng Nhược Nam : “Đây là hai a vẫn luôn theo hầu trong phòng của Hầu gia, theo Hầu gia nhiều năm , lập phòng.”
Tưởng Nhược Nam nhất thời hiểu, Hồng Hạnh thấy , bèn ghé tai nàng khẽ: “Là nha đầu thông phòng của Hầu gia!”
Nha đầu thông phòng? Tưởng Nhược Nam xém chút nữa thì nhảy dựng lên. Lại xuất hiện hai cô vợ bé nữa. Đã hết hả, hết hả? Cùng cả , hết một cho nàng nhận mặt luôn !
Tưởng Nhược Nam Cận Thiệu Khang bên cạnh , mắt như sắp tóe lửa.
Tên đàn ông khốn kiếp, khốn kiếp! Vợ còn cưới, thế mà một đống vợ bé ! Tưởng Nhược Nam mà nước mắt, nàng xui xẻo thế, xuyên nhập đúng “thể xác” của phụ nữ chứ!
Cận Thiệu Khang vẫn giữ nguyên bộ mặt lạnh lùng như “quân bài” , lạnh lẽo liếc nàng một cái, phớt lờ ánh mắt phóng hỏa của nàng.
Ngược , Tưởng Nhược Nam bắt đầu bình tĩnh, nàng giận gì chứ, lẽ nào nàng thật sự coi là chồng ? Đợi thêm mấy hôm nữa, nàng thông suốt hết kí ức của “thể xác”, hoặc hiểu rõ tình hình của , nàng sẽ nghĩ cách ứng phó.
Nghĩ đến đây, trái tim Tưởng Nhược Nam bình tĩnh hơn.
Nhược Lâm và Hoa Thanh tới mặt nàng hành lễ, cô gái xinh thanh tú là Hoa Thanh, còn cô gái mắt sáng răng trắng là Nhược Lâm. Vì còn lập phòng, nên họ cũng đủ tư cách để dâng , chỉ hành lễ chủ tớ.
Tưởng Nhược Nam len lén liếc sắc mặt Vu Thu Nguyệt bên cạnh, thấy mặc dù cô đang cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh, nhưng bàn tay gầm bàn nắm chặt khăn mùi xoa.
Tưởng Nhược Nam đầu giật giật khóe miệng, nàng quan tâm, nhưng quan tâm cơ đấy.
Lúc bọn a dùng khay nhỏ mang lên.
Tưởng Nhược Nam hiểu lễ nghĩa thời cổ đại, nên cố ý đợi hành động , thấy bưng nhấp một ngụm, nàng cũng bưng từ đĩa của a cạnh, nhấp một ngụm.
mới nuốt một nửa, thấy a bưng ống nhổ đến, Tưởng Nhược Nam trợn mắt nhổ hớp súc miệng , lúc nàng mới hiểu dụng ý của ly , trong lúc cuống quýt, nghẹn ngay ở khí quản, đột ngột ho sặc sụa đỏ gay mặt.
Đám a , hầu già xung quanh đều thấy, bịt miệng thầm. Cận Yên Nhiên đối diện nàng chế nhạo, “Tẩu tẩu, tẩu uống hết chỗ chứ?”
Lời , Triệu di thái thái cùng Vương thị đều mặt thầm, sắc mặt Cận Thiệu Khang và Thái phu nhân tệ. Vu Thu Nguyệt cúi gằm đầu, khóe miệng nhếch khẽ khó nhận . Một vài a còn để ý khiến tiếng bật khỏi miệng.
Hồng Hạnh và Phương ma ma vỗ vỗ lưng cho Tưởng Nhược Nam, vẻ mặt lo lắng. Phương ma ma ngượng ngùng : “Phu nhân cẩn thận nên…”
Tưởng Nhược Nam một lúc lâu mới thở , ngước lên bắt gặp ánh mắt âm trầm của Cận Thiệu Khang, đôi mày rậm của chau , đôi môi mím chặt mấp máy như định gì đó nhưng cố gắng nhẫn nhịn.
Tưởng Nhược Nam lo lắng cúi đầu. Ai ngờ cổ đại ăn cơm thôi mà cũng bày vẽ thế… Nàng đón lấy chiếc khăn tay mà Phương ma ma đưa cho, thẳng dậy.
Ngay đó bọn a đưa đến một chiếc khăn mặt ướt trắng như tuyết và một chậu nước nhỏ bằng sứ màu trắng, trong chậu nước dập dềnh mấy cánh hoa hồng.
Lần thì Tưởng Nhược Nam bài học , cố ý chậm , đợi cho “biểu diễn” xong nàng mới hành động.
Thì là rửa tay và lau tay…
Thật phiền phức, cứ thế mãi, thức ăn chẳng đều nguội hết cả ? Tưởng Nhược Nam thầm lẩm bẩm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-12.html.]
Rửa tay xong, đợi Thái phu nhân và Hầu gia động đũa, mới bắt đầu cầm đũa lên. Đám giun trong bụng Tưởng Nhược Nam sớm quậy tung lên , thấy đều cầm đũa nàng cũng vội vội vàng vàng cầm. Cận Thiệu Khang cạnh nàng thấy bèn chau mày, sắc mặt càng sa sầm.
Vu Thu Nguyệt thấy, cúi đầu, mím môi .
Trương ma ma bên cạnh Thái phu nhân khom xuống ghé tai bà nhỏ: “Đầu bếp bào ngư hôm nay ngon, chi bằng dùng bào ngư .”
Thái phu nhân gật gật đầu. Trương ma ma bèn dặn bọn a chuẩn bào ngư.
Bên cạnh mỗi đều một a chuyên phục vụ việc gắp thức ăn, bọn a gắp bào ngư đặt chiếc đĩa mặt từng chủ tử, dùng d.a.o cẩn thận tách , để các chủ tử tiện dùng.
Tưởng Nhược Nam hầu hạ như thế bao giờ, nên ngay khi chút ngẩn ngơ, trong lòng cảm thán, cuộc sống của đám quý tộc ở xã hội phong kiến thật cũng quá dễ chịu !
Bào ngư cắt, tỏa một mùi hương nồng đậm, ngón tay trỏ của Tưởng Nhược Nam kích động, gắp ngay một miếng bỏ miệng.
Tưởng Nhược Nam cảm thấy cả khớp xương cũng tê dại, ơi, ngon thế chứ!
Vân Mộng Hạ Vũ
Kiếp nàng cũng mời ăn loại bào ngư mấy chục đồng một con, cảm thấy ngon , nhưng nếu so với loại nàng ăn ngày hôm nay, thể bì .
Nếu như ngày nào cũng ăn đồ ngon thế , thì xuyên của nàng cũng đến nỗi quá bi thảm…
Khi Tưởng Nhược Nam cho miếng bào ngư cuối cùng miệng, phát hiện rằng những xung quanh mới ăn hai miếng mà thôi. Cách thức ăn uống của họ trông vô cùng duyên dáng nho nhã, lấy Cận Thiệu Khang bên cạnh nàng ví dụ, khi ăn, vẫn bộ mặt cứng đờ như “quân bài” đó, đến miệng cũng mở , chỉ thấy các cơ mặt khe khẽ nhu động[1], và Tưởng Nhược Nam phát hiện rằng, cái “nhu động” đó cũng quy luật, đại khái hai giây một , ít nhiều.
[1] Nhu động: Cử động như giun đất bò.
Tưởng Nhược Nam lập tức đờ bất lực.
Cận Thiệu Khang như cảm nhận ánh mắt nàng, lặng lẽ đầu qua, thấy chiếc đĩa của nàng trống rỗng, còn khóe miệng vẫn dính ít nước bào ngư, bộ mặt “quân bài” của do bất cẩn rách toang, đôi lông mày rậm đẽ nhíu chặt thành hình một chữ “Xuyên[2]”.
[2] Chữ Xuyên tiếng Trung là: 川.
Hồng Hạnh cạnh thấy, vội vàng lấy khăn tay cho Tưởng Nhược Nam lau miệng, trán rịn một giọt mồ hôi lạnh, xem , sai, tiểu thư vẫn nên nghiêm túc học phép tắc…
Cận Yên Nhiên và Vương thị đối diện đang nhịn tới mức đỏ bừng cả mặt.
Sắc mặt của Thái phu nhân càng trầm xuống.
Tưởng Nhược Nam chút ngượng ngùng, kiếp vì lúc nào cũng vội vàng nên ăn uống quàng xiên nhai tháu nuốt vội, giờ nàng chú ý đấy hả, là những quá biến thái, hai giây mới nhai một đó thôi.
Mọi chỉ ăn vài miếng ăn nữa, và đĩa của ai sạch trơn như đĩa của Tưởng Nhược Nam. Bọn a đĩa, tiếp tục gắp thức ăn cho các chủ tử.
Con Tưởng Nhược Nam chẳng ưu điểm gì khác ngoài ưu điểm da mặt dày, khả năng thích ứng cực mạnh, nếu một đứa trẻ mồ côi như nàng thể nào thuận lợi học xong đại học tìm công việc, đó còn ký một hợp đồng giá trị lớn như thế.
Rất nhanh nàng vứt béng cảm giác gượng gạo xa, đây là phúc lợi duy nhất trong xuyên bi thảm , ăn thật quá với bản . Nàng vốn sủng, bình thường chẳng liệu ăn nhiều đồ ngon thế . Nghĩ đến đây, nàng bèn bắt đầu tập trung tâm ý sự nghiệp ăn uống của . Chỉ là cố gắng để khống chế cách ăn, cố gắng nho nhã duyên dáng, thanh tú hết sức thể, hiệu quả thế nào, cũng nhiều nữa.
A gắp đồ ăn lanh lợi, chỉ cần ánh mắt nàng đưa đến , ngay giây , a sẽ giúp nàng gắp món .
Món thịt hươu nướng thơm và mềm, xương vịt hầm tơi nước, tổ yến gà xé hương thơm thoang thoảng trong miệng, chỉ là, còn bắt đầu ăn tay gấu nhỉ? Tưởng Nhược Nam thầm oán trách trong lòng.
Những bên cạnh ai cũng mở to mắt nàng ăn đầy thích thú và ngon miệng, tới mức bất giác dừng đũa cả.
Lông mày của Cận Thiệu Khang ngừng co giật.
Lúc , a gắp một miếng sủi cảo bát bảo trong suốt cho nàng.
Tưởng Nhược Nam gắp lên cắn một miếng, ai ngờ trong miếng sủi cảo đó nước, cắn, nước trong miếng sủi cảo b.ắ.n , bộ rơi lên chiếc áo gấm màu xanh ánh vàng sạch sẽ thơm tho của Cận Thiệu Khang bên cạnh…