Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 156
Cập nhật lúc: 2024-11-23 00:08:22
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2024-11-23 00:08:22
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Hắn cố vẻ thoải mái : “Thôi, chuyện nữa, nàng đúng là lương tâm!” Hắn dậy, “Ta còn tới thỉnh an mẫu , nàng hãy nghỉ ngơi .” Nói khỏi phòng, hai bước đầu dặn: “Cháo hãy ăn lúc nóng, mùi vị sẽ ngon, để nguội thì còn ngon nữa !”
“Hầu gia!” Tưởng Nhược Nam đột nhiên gọi một tiếng, Cận Thiệu Khang dừng , đầu nàng chờ đợi.
“Cám ơn .” Tưởng Nhược Nam , hai mắt sáng lấp lánh, nụ môi nàng dần dần hé như một bông hoa, thời khắc , vẻ kiều diễm của nàng khó thể dùng lời để diễn tả.
Hắn bỗng rạo rực trong lòng, thể kìm nén , nhanh nhẹn bước phía nàng. Tưởng Nhược Nam hốt hoảng bộ dạng đó của , còn kịp phản ứng, cúi xuống hôn lên môi nàng, nụ hôn cuồng nhiệt như lửa, tham lam triền miên, lưu luyến rời, như khảm sâu nàng .
Tưởng Nhược Nam cố gắng lắm mới đẩy .
Hắn nàng, ánh mắt thâm trầm sâu lắng, khe khẽ thở dài: “Vô lương tâm...” Hắn khẽ khàng một câu, giọng ấm áp khàn đặc. Sau đó dậy, nhanh nhẹn khỏi phòng.
Tưởng Nhược Nam bịt chặt đôi môi sưng mọng của , theo bóng , ngẩn ngơ.
Sau khi khỏi Thu Đường viện, bèn tới Tùng Hương viện thỉnh an Thái phu nhân.
Hành lễ với Thái phu nhân xong, bèn trò chuyện với bà một lúc, đang lúc rằng khi thời tiết thu sẽ vài việc lớn thì Liễu Nguyệt đột nhiên dẫn a hầu bên cạnh Thu Nguyệt là Lệ Châu .
Lệ Châu quỳ lạy Thái phu nhân, lo lắng bẩm báo: “Thái phu nhân, di nương nhà nô tỳ hôm nay suốt từ trưa cho tới giờ, mặc bọn nô tỳ khuyên can thế nào, dỗ dành thế nào cũng vô ích, bọn nô tỳ nữa .”
“Sao như thế?” Thái phu nhân chau mày, bả chỉ Lệ Châu: “Có bọn nô tài các ngươi di nương giận ?”
Lệ Châu vội vã xua tay, “Thái phu nhân, bọn nô tỳ dám di nương giận, nhưng khi di nương cứ gọi... gọi...” Nói mắt len lén liếc Hầu gia.
Thái phu nhân Hầu gia, hiểu ý của cô , “Thu Nguyệt đang mang thai, tâm trạng kích động như thế sẽ lợi cho đứa bé trong bụng!” Bà qua, Cận Thiệu Khang, trầm giọng : “Hầu gia, con hãy thăm Thu Nguyệt . Hãy an ủi nàng một chút.”
Cận Thiệu Khang trầm mặc hồi lâu mới đáp: “Được ạ, mẫu .”
Cận Thiệu Khang theo Lệ Châu tới Cẩm Tú viện, bước phòng thấy Vu Thu Nguyệt dựa giường, sắc mặt trắng bợt, tròng mắt đỏ hoe, tay cầm khăn mùi xoa, nước mắt ngừng chảy.
Nghe động tĩnh, cô ngẩng đầu lên, thấy Cận Thiệu Khang, sắc mặt lộ vẻ vui mừng, thêm khuôn mặt lem nhem vì , khiến bộ dạng cô lúc trông đáng thương.
“Hầu gia.” Cô khẽ gọi một tiếng, xuống giường, yểu điệu đến bên Cận Thiệu Khang, nhào lòng , “Hầu gia, cuối cùng cũng đến thăm Thu Nguyệt...” Nói ôm chặt lấy eo , bật thành tiếng.
Cận Thiệu Khang tiếng cô , lặng lẽ thở dài, nhẹ nhàng đẩy cô , đó : “Nàng đang mang thai, chăm sóc sức khỏe của bản , cứ như thế .” Nói xong đỡ cô giường xuống, lên tiếng: “Vừa sai Ninh An mang cháo tới, nàng ăn ?”
“Ăn ạ.” Vu Thu Nguyệt lau nước mắt, “Rất ngon, đa tạ Hầu gia vẫn còn nhớ tới Thu Nguyệt.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-156.html.]
Cận Thiệu Khang bỗng thấy hổ thẹn trong lòng, khi mua cháo vốn nghĩ tới cô , mà là do Ninh An nhắc nhở nên mới mua thêm một phần.
“Nếu nàng thích, sẽ bảo của Túy Nguyệt lầu ngày nào cũng mang cho nàng một bát.”
Vu Thu Nguyệt níu cánh tay , dựa vai , nở một nụ hạnh phúc, “Đa tạ Hầu gia!”
“Nghe a nàng cả buổi chiều? Nếu nàng thấy buồn, hàng ngày hãy hoa viên chơi, dạo cho tâm trạng thoải mái.”
Vu Thu Nguyệt ôm chặt cánh tay , “Thu Nguyệt chỉ là quá nhớ Hầu gia thôi, ngay đến đứa con trong bụng Thu Nguyệt cũng nhớ Hầu gia nữa!” Nói , cô cầm tay Cận Thiệu Khang đặt bụng của .
Cô , khe khẽ thì thầm: “Hàng ngày con đều với , con nhớ cha !”
Ánh mắt Cận Thiệu Khang lướt xuống tay , mỉm : “Giờ chẳng qua mới hai tháng, con còn thành hình mà!”
“ thể cảm nhận !” Vu Thu Nguyệt , ý như nũng nịu.
“Nói linh tinh!” Cận Thiệu Khang rụt tay về, ánh mắt lập tức rời khỏi bụng cô .
“Hầu gia...” Vu Thu Nguyệt chằm chằm, đột nhiên dịu giọng khẩn cầu: “Tối nay Hầu gia nghỉ đây ?”
Cận Thiệu Khang ngẩn , đó dậy: “Ta còn chút việc giải quyết, ngày mai tới thăm nàng.” Nói xong phía cửa.
Vu Thu Nguyệt lao tới như mũi tên, ôm chặt từ phía , khẩn cầu: “Hầu gia, ghét Thu Nguyệt ư? Chàng thời gian khổ thế nào , gần đây nghỉ ở viện tử của tỷ tỷ, dám đố kị ghen tuông, nhưng... tim đau, ‘Lòng nhớ phu quân như nến sáng, lòng đau quặn thắt nước mắt rơi.’ Trái tim như ai dùng d.a.o cứa . Thiếp bằng tỷ tỷ, trong lòng vị trí của thể sánh với vị trí của tỷ tỷ, nhưng chỉ hôm nay thôi, Hầu gia, chỉ ở với hôm nay thôi. Hầu gia, ở bên và con một đêm, để đứa con trong bụng cơ hội ngủ cùng cha. Thiếp giờ tình trạng của thể hầu hạ , nhưng chỉ cần Hầu gia ở bên là yên tâm, thỏa mãn . Hầu gia, chỉ hôm nay thôi ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
***
Vu Thu Nguyệt vui vẻ, thận trọng bên hầu Cận Thiệu Khang dùng bữa tối.
“Hầu gia, canh do chính tay hầm, nếm thử xem ngon ?” Nói múc một bát bưng tới mặt Cận Thiệu Khang.
Cận Thiệu Khang món canh mặt, đáp: “Giờ nàng đang mang thai, cần những việc .”
Vu Thu Nguyệt e thẹn cúi đầu, : “Thiếp nhớ Hầu gia thích nhất món canh , Thu Nguyệt chỉ Hầu gia ăn ngon miệng, ăn vui vẻ thôi.” Sau đó nhướn qua, “Hầu gia thử xem , mùi vị thế nào, Thu Nguyệt hầm cả buổi chiều đấy.”
Cận Thiệu Khang đang chuẩn uống canh bỗng sững , liếc cô một cái, điềm đạm hỏi: “Hầm cả buổi chiều? Nàng hôm nay bổn Hầu sẽ đến?”
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.