Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 17

Cập nhật lúc: 2024-11-21 14:55:02
Lượt xem: 170

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc Phương ma ma cũng bước , theo là Ánh Tuyết và Hoa Thanh, tay bưng chậu nước, chuẩn rửa mặt cho Tưởng Nhược Nam, thấy những lời nàng , bà bèn bảo: “Tiểu thư đừng vội, Thái phu nhân cho tới dặn, tiểu thư thương ở đầu, nên thời gian cần tới thỉnh an!”

“Bao giờ?” Tưởng Nhược Nam đầu hỏi.

“Tối qua, khi tiểu thư đang chuyện với Hồng Hạnh, nên cũng bẩm báo.”

Lúc Hồng Hạnh cũng buông chiếc lược trong tay xuống với Tưởng Nhược Nam, “Nếu thì tiểu thư hãy ngủ thêm một chút ?”

Tưởng Nhược Nam lắc lắc đầu: “Không , nhất định , mau chuẩn cho , còn sớm nữa. Các ngươi buổi sáng Thái phu nhân dậy lúc nào ?”

Bọn a trong phòng sang , chẳng ai quan tâm tới việc , Tưởng Nhược Nam thở dài, thật sự kẻ nào việc ? lúc , Ánh Tuyết tới khẽ : “Tiểu thư, bình thường Thái phu nhân dậy giờ Mão hai khắc!”

Hồng Hạnh thấy Ánh Tuyết xen , bèn trừng mắt lườm Ánh Tuyết: “Ngươi thì đừng bừa kẻo lỡ việc của tiểu thư! Mang nước xong thì , việc ngoài viện ngươi xong hả?”

Tưởng Nhược Nam Ánh Tuyết, đấy là nha đầu vô cùng thanh tú mà nàng từng thấy, Hồng Hạnh thì là nha đầu việc ngoài viện. Nàng Ánh Tuyết hỏi: “Ngươi chắc chắn ?”

Ánh Tuyết nhanh Hồng Hạnh một cái, thấy Hồng Hạnh sầm mặt thì vội vàng cụp mắt xuống: “Khi nô tỳ bếp thường gặp tiểu nha đầu trong viện của Thái phu nhân, lúc chuyện trò mới những thói quen của bà!”

“Ồ!” Mắt Tưởng Nhược Nam sáng lên, đánh giá Ánh Tuyết một lượt từ xuống , Tưởng Nhược Nam quá nhiều ấn tượng đối với cô gái , chỉ rằng cô con cái của a nô bộc sinh trong phủ tướng quân, mà là nô tỳ bán đây, vì chỉ việc bên ngoài viện.

“Vậy ngươi còn gì nữa?”

Ánh Tuyết cúi đầu, nhưng giọng điềm tĩnh: “Thái phu nhân sức khỏe , thường ngủ sớm dậy sớm, buổi sáng giờ Mão hai khắc dậy, buổi tối giờ Tuất ba khắc ngủ. Vô cùng điều độ!”

Hồng Hạnh bên cạnh thấy vẻ mặt hào hứng của tiểu thư khi Ánh Tuyết, bất giác cắn chặt môi chằm chằm.

Tưởng Nhược Nam dậy chầm chậm tới cạnh Ánh Tuyết, hai mắt dính , ánh mắt và tần suất của mỗi bước chân đều khiến khác cảm thấy áp lực. Đây là cách mà Tưởng Nhược Nam học từ cấp của , mỗi sếp về phía nàng bằng cách , tâm trạng của nàng đều trở nên vô cùng căng thẳng. Sau đó sếp với nàng rằng, chỉ duy nhất nàng là giữ vẻ mặt bình tĩnh lạ thường như thế áp lực mà chị tạo , từ giây phút , sếp bắt đầu chú ý tới biểu hiện của nàng .

Lúc , nàng đang chăm chú quan sát biểu hiện của Ánh Tuyết, Ánh Tuyết hề để lộ chút sợ sệt căng thẳng nào bước chân mỗi lúc một áp sát của nàng, vẻ mặt cô tĩnh lặng như nước, rõ ràng nhát gan, rúm ró yếu đuối.

Rất ! Khóe miệng Tưởng Nhược Nam để lộ ý .

“Sức khỏe của Thái phu nhân ? Bà bệnh gì ?”

Ánh Tuyết vẫn cúi đầu, hai bàn tay đan chặt , Tưởng Nhược Nam đôi bàn tay vì căng thẳng mà trắng bệch , rằng hiện cô đang lo lắng, nhưng thể khống chế cảm xúc của bản hề đơn giản .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-17.html.]

Ánh Tuyết đáp: “Nghe tiểu nha đầu đó , khi Thái phu nhân sinh tiểu thư xong sinh bệnh trong tháng ở cữ, còn tình hình cụ thể thế nào, Ánh Tuyết cũng ạ!”

Tưởng Nhược Nam gật gật đầu, hài lòng với câu trả lời : “Ngươi thể ngóng nhiều tin tức như thế từ miệng tiểu nha đầu , chắc cũng hao tốn ít tâm sức nhỉ?”

Ánh Tuyết ngẩn , đó thật thà đáp lời: “Cô thích những đồ mà nô tỳ thêu, nô tỳ hứa sẽ thêu cho cô một chiếc áo!” Trong lòng bỗng chút kinh hãi, tiểu thư trở nên minh như thế từ bao giờ nhỉ?

Tưởng Nhược Nam mỉm , .

Ánh Tuyết là thông minh, nhanh nhẹn, chi bằng hãy giữ bên cạnh quan sát một thời gian, nếu thấy đáng tin thì còn ích hơn Hồng Hạnh.

Nàng trở bàn trang điểm, để Hồng Hạnh tiếp tục chải đầu cho , đó Ánh Tuyết qua gương, : “Bắt đầu từ ngày hôm nay, ngươi hãy hầu hạ trong phòng !”

Tưởng Nhược Nam những kẻ hầu hạ ngoài viện đều là nha đầu hạng ba, phòng đồng nghĩa với việc thăng một cấp, trở thành nha đầu hạng hai, đãi ngộ và lương tháng cũng tăng ít. Những điều tất cả đều , nên khi Tưởng Nhược Nam sắc mặt họ bỗng trở nên khác.

Phương ma ma thì , chỉ nghiêm túc cần mẫn giúp nàng chọn trâm cài đầu, Liên Kiều và Hoa Anh là nha đầu hạng hai, thì sang , đầu sắc mặt của Hồng Hạnh.

Hồng Hạnh thể hiện sự kinh ngạc rõ ràng, bàn tay đang chải đầu cho Tưởng Nhược Nam đột nhiên giật mạnh, kéo tóc khiến Tưởng Nhược Nam đau nhói.

Còn Ánh Tuyết, mặt thoáng hiện lên sự vui mừng, nhưng lập tức khôi phục vẻ bình thường, điềm tĩnh như .

Sự đổi của những Tưởng Nhược Nam đều thấy cả, nàng vô cùng hài lòng biểu hiện của Ánh Tuyết.

Sau khi Ánh Tuyết ngoài đổ nước, Hồng Hạnh dừng động tác tay với Tưởng Nhược Nam: “Tiểu thư, Ánh Tuyết lai lịch rõ ràng, đáng tin, để cô phòng hầu hạ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tưởng Nhược Nam chằm chằm khuôn mặt căng thẳng của Hồng Hạnh trong gương, điềm đạm đáp: “Ta tự chủ kiến của , Hồng Hạnh, em hãy việc của !”

Hồng Hạnh thì ngẩn , khuôn mặt hề tức giận nhưng uy của Tưởng Nhược Nam trong gương, đột nhiên cảm thấy vị tiểu thư mắt đây thật xa lạ. Cô dám thêm gì nữa, cầm lược lên tiếp tục chải đầu cho Tưởng Nhược Nam.

Không lâu , Ánh Tuyết , qua gương, Hồng Hạnh liếc xéo bóng dáng thanh tú của Ánh Tuyết, sắc mặt trở nên âm trầm.

Nếu so sánh phủ An Viễn Hầu như một công ty, thì An Viễn Hầu và Thái phu nhân chính là hai sếp lớn của công ty . nếu đến quyền quyết định cuối cùng trong công ty, thì An Viễn Hầu Cận Thiệu Khang .

Trong phủ An Viễn Hầu, Thái phu nhân mới là nắm quyền cao nhất, còn An Viễn Hầu là một con trai hiếu, chắc chắn bao giờ chuyện xảy xung đột về lợi ích với mẫu , vì quyền quyết định cao nhất trong Hầu phủ chính là Thái phu nhân!

Tưởng Nhược Nam đắc tội với một trong hai sếp lớn của công ty là Cận Thiệu Khang, lấy thiện cảm của dành cho là điều thể, hơn nữa Tưởng Nhược Nam cũng ý định . Vì , nếu tiếp tục sống yên trong cái nhà , thì tuyệt đối yêu chiều, tuyệt đối kính trọng Thái phu nhân.

Được lòng Thái phu nhân, cho dù Cận Thiệu Khang chán ghét nàng tới tận xương tận tủy, thì nàng vẫn thể sống một cách đầy tôn nghiêm trong Hầu phủ. Cuộc sống lườm nguýt, khinh thường nàng chịu đủ , thực sự nàng chẳng còn hứng thú tiếp tục sống như thế nữa.

Loading...