Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 191

Cập nhật lúc: 2024-11-23 08:04:47
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Vu Thu Nguyệt, ngươi hiểu cho rõ, thế nào là thứ vốn thuộc về ngươi? Bắt đầu từ ngày gả về Hầu phủ, là thê tử của Hầu gia, dù cho khi Hầu gia thích cũng thể đổi sự thật: Ta mới là thê tử của , là thê tử duy nhất! Còn ngươi…” Tưởng Nhược Nam giơ tay lên, chỉ thẳng n.g.ự.c cô : “Ngươi mới là tranh cướp! Ngươi hạ thấp bản để giành lấy cơ hội tranh cướp thứ thuộc về , tạo sự cạnh tranh , ngươi lý do để , nhưng…” Tưởng Nhược Nam trừng mắt, đột nhiên cao giọng: “Chỉ ngươi mới giở thủ đoạn ư? Ngươi định cho trả đũa?”

Vân Mộng Hạ Vũ

“Ta và Hầu gia ngày hôm nay, nhờ những trò nham hiểm. Để ngày hôm nay, chúng nỗ lực nhiều. Bây giờ Hầu gia thích là , cũng thích . Chàng là phu quân của , còn là thê tử của , tại thể đàng hoàng, nghiễm nhiên thể hiện điều đó? Tại cảm thấy tội , hổ thẹn với kẻ thua cuộc là ngươi?”

Nếu nàng chút cảm giác tội hổ thẹn thì sẽ tới tận hôm nay. Con Vu Thu Nguyệt dựa cái gì mà cho rằng thứ đều thuộc về cô ? Tưởng Nhược Nam mỗi lúc một cao giọng, từng bước từng bước áp sát Vu Thu Nguyệt. Sự đắc ý và huênh hoang ban đầu của cô dần tiêu tan, sắc mặt trở nên trắng bợt.

“Vu Thu Nguyệt, ngươi gì mà cam tâm chứ? Vào giây phút ngươi quyết định về Hầu phủ , ngươi nghĩ tới ngày sẽ thất sủng. Thiếp thất thể bì với chính thất, chính thất thất sủng thì vẫn là chính thất, thất thất sủng thì chẳng còn là gì nữa. Ngươi từng nghĩ tới việc ? Ngươi sự chuẩn cho ? Ngươi . Ngươi chỉ nghĩ rằng Hầu gia ghét , ngươi chỉ nghĩ dung mạo của xinh hơn , ngươi cho rằng thô bỉ, ngu xuẩn, ngang ngược, độc ác, là đối thủ của ngươi, sẽ ngày ngươi lật đổ mà bước vị trí đang ! Ngươi từng nghĩ sẽ thua, ngươi tiến thẳng về phía , hề giữ cho một con đường lùi. Ngươi đánh cược cuộc đời cạnh tranh . Sao, giờ thua oán trời trách ? Vu Thu Nguyệt, vô liêm sỉ chính là ngươi!”

Sắc mặt Vu Thu Nguyệt trắng bệch như tờ giấy, cả cơ thể run lên: “Ta thua, thua…”

Tưởng Nhược Nam khẽ một tiếng, “Ngươi thể nhận, nhưng Hầu gia vẫn ở đấy. Ngươi cho tới gặp ngươi? Lời đó thật nực . Ta trói , nhốt ? Nếu cảm thấy cam tâm thì ngươi cứ thử một nữa . tâm ngươi sạch, thủ đoạn bỉ ổi; thua, mãi mãi vẫn là ngươi thôi!”

“Hãy cố gắng mà giữ gìn sức khỏe, và Hầu gia tuyệt đối đối xử tệ bạc với con ngươi.” Nói đến đây, Tưởng Nhược Nam khẽ hừ một tiếng, “Nếu giờ đổi vị trí cho , liệu ngươi với những lời như với ngươi ? Chỉ e ngươi tìm đủ cách để g.i.ế.c c.h.ế.t đứa con trong bụng chứ!” Dứt lời, Tưởng Nhược Nam thêm nữa bỏ .

Vu Thu Nguyệt theo bóng nàng, tức tới mặt mày méo mó, hận đến mức run rẩy. Cô nghiến chặt răng, thốt từng từ từng chữ một bằng cái giọng mà chỉ : “Không sai, dốc cạn vốn liếng , chẳng còn đường lui nữa, nhưng thua, Tưởng Nhược Lan, thua. Chỉ cần ngươi tồn tại nữa, tất cả sẽ là của !”

Chỉ cần Tưởng Nhược Lan c.h.ế.t thì với đứa bé trong bụng, cô sẽ lên chính thất. Đến khi , đương nhiên cô thể giành trái tim của Hầu gia! Tất cả sẽ trở về trong vòng tay của Vu Thu Nguyệt mà thôi.

Chỉ cần ngươi chết!

Tưởng Nhược Nam bản lĩnh cao cường, thể nàng. bây giờ, một cơ hội lớn đang bày ngay mắt.

Buổi tối, Vu Thu Nguyệt mua chuộc mấy kẻ canh cửa, len lén về Vu phủ gặp mẫu .

Vừa gặp Vu phu nhân, Vu Thu Nguyệt quỳ sụp xuống: “Mẹ, nhất định giúp con. Chỉ cần chịu giúp con , con sẽ cơ hội giành tất cả!”

Vu phu nhân vẻ mặt điên cuồng của cô dọa, vội vàng đỡ con dậy: “Thu Nguyệt, từ từ hẵng . Rốt cuộc là chuyện gì, con sợ quá!”

Vu Thu Nguyệt túm chặt lấy cánh tay của Vu phu nhân, sắc mặt trắng nhợt, hai mắt sáng tới mức khiến khác giật : “Mẹ, mau đưa con gặp , ngay bây giờ hãy đưa con gặp !”

***

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-191.html.]

Trong một tiểu viện nhỏ ba gian ở phía Bắc hoàng thành, đột nhiên vọng tiếng kêu kinh hãi: “Cái gì?”

Ngay đó là giọng của một nữ tử: “Đại ca, nhỏ một chút, cẩn thận tai vách mạch rừng!”

Trong phòng, một đàn ông với khuôn mặt đăm chiêu suy nghĩ đang chắp tay . Lát , ông im, con gái sắc mặt trắng bợt nhưng vẫn mất vẻ thanh tú mắt, “Thu Nguyệt, chịu giúp cháu, nhưng chuyện quá mạo hiểm!”

Vu Thu Nguyệt ngẩng đầu lên, ông Vương Quang, lạnh lùng : “Cậu, đây chỉ là giúp cháu mà cũng là để giúp . Săn b.ắ.n bao giờ cũng là một thú vui nguy hiểm, nào chẳng kẻ trúng tên lạc, nào chẳng dã thú cắn chết. Năm nay đương nhiên cũng ngoại lệ. Cậu là cận vệ của Hoàng thượng, việc đó đối với việc khó.”

Vương Quang liên tục lắc lắc đầu: “Không , chuyện nguy hiểm lắm. Ngộ nhỡ bại lộ thì cả nhà từ bé đến lớn đều sẽ mất mạng!”

Vu Thu Nguyệt đáp: “Cậu giúp cháu , chỉ cần cháu trở thành phu nhân An Viễn Hầu, nhất định sẽ quên đại ân đại đức của . Từ xưa tới nay mạo hiểm mới nên phú quý. Cậu cũng nên , là ai giúp trong thăng tiến . Lẽ nào leo lên vị trí cao hơn? Dựa khả năng của thì thể điều về hoàng thành, nhưng cháu thể dễ dàng giúp toại nguyện. Cháu chỉ là thất thôi mà còn tới bước , nếu cháu trở thành chính thất, nhất định sẽ dừng ở vị trí hiện tại…” Cô liếc mắt quanh căn phòng bài trí sơ sài, khẽ hừ một tiếng, “Cũng ở cái nơi rách nát thế nữa!”

Vương Quang thuyết phục chút động lòng, đối với đàn ông, thứ gì hấp dẫn hơn công danh lợi lộc? Ông Vu phu nhân nãy giờ vẫn im, “Nhị , chuyện thấy thế nào?”

Vu phu nhân ông , đáp rành rọt: “Không độc ác trượng phu. Thu Nguyệt là quý , đang mang thai, chỉ cần chính thất chết, Thu Nguyệt sẽ thuận lợi kế vị. Chẳng qua chỉ là một Hầu phu nhân thôi mà, cái c.h.ế.t của cô thể gây sóng to gió lớn gì? Đại ca cần lo lắng như thế.”

Vương Quang chắp tay lưng trong phòng mấy vòng nữa. Đột nhiên ông dừng bước, sắc mặt trầm hẳn xuống: “Được, sẽ tùy cơ ứng biến. Nếu thời cơ đến, Nhị cũng đừng trách !”

Vu Thu Nguyệt vui mừng bước tới, quỳ xuống mặt Vương Quang, lạy một lạy: “Cậu, cháu tin , nhất định sẽ khiến cháu thất vọng. Sau cháu cũng sẽ khiến thất vọng!”

***

Bãi săn của Hoàng gia ở phía Bắc hoàng thành, cách hoàng thành tầm mười ngày đường.

Mặc dù Hoàng thượng hạ chỉ khai ân, cho phép quan viên tùy hành mang theo gia quyến. quan viên bình thường đều , cuộc săn Hoàng thượng mới là nhân vật chính, họ chỉ tháp tùng, phụ trách việc đảm bảo an và giúp Hoàng thượng tận hứng, chứ theo để chơi. Vì những quan viên tùy hành bình thường hoặc mang theo gia quyến, hoặc mang theo thì cũng là những khỏe mạnh, gan , tránh đến khi cuộc run run rẩy rẩy, loạng chà loạng choạng khiến Hoàng thượng mất hứng.

Bản Hoàng thượng mang theo nhiều phi tần, Hoàng hậu ở hậu cung, Thục phi đang thai đương nhiên cũng thể theo. Trong đoàn phi tần tùy giá Đức phi, Hiền phi, cả vài phi tần khác tương đối sủng ái nữa. Những phi tần mới tấn phong Lệ quý nhân Tưởng Sính Đình, Hòa Dung quý nhân Lâm Đan Phượng, thể thấy hai là hai sủng ái nhất trong tú nữ tuyển chọn cung đó.

Quan viên tùy hành đa phần là võ tướng, nếu là quan văn thì cũng là những khả năng cưỡi ngựa b.ắ.n tên, đó là ba nghìn cấm vệ quân, năm trăm cận vệ. Thêm cả thái y, cung tỳ, mã phu tạp dịch… tổng cộng cũng gần năm nghìn .

Tưởng Nhược Nam thanh thế mặt cho chấn động, ngờ Hoàng thượng xuất hành săn ồn ào đến thế.

Loading...