Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 195
Cập nhật lúc: 2024-11-23 08:07:29
Lượt xem: 102
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Rõ ràng cơ thể nàng đau, nhưng tại lệ tuôn rơi như mưa. Một lát , nàng lau khô nước mắt, với chính : Tưởng Nhược Nam, yếu đuối, chỉ kiên cường mới đối mặt với chuyện, như mỗi gặp khó khăn . Tưởng Nhược Nam, ngươi bao giờ là yếu ớt!
Khi sắp khỏi rừng, Hoàng Quý bỗng từ xuất hiện cạnh nàng, dẫn nàng một con đường bí mật. Ra ngoài , Tưởng Nhược Nam mò mẫm trong bóng tối về phía lều của . Tắm rửa xong nàng nghỉ. Lúc , nàng thật gặp Cận Thiệu Khang nữa, bởi vì nàng sợ kìm mà hớ điều gì đó. nàng hiểu, dù Cận Thiệu Khang chuyện thì cũng cách nào chứ? Chỉ khiến thêm phiền muộn mà thôi. Ngộ nhỡ nhất thời xúc động mà Hoàng thượng nổi giận, kết quả thật khó dự liệu.
Tưởng Nhược Nam nghĩ chuyện xảy buổi tối, cuối cùng Cảnh Tuyên Đế vẫn cứ buông nàng , thể thấy là kẻ ngông cuồng, bỏ mặc tất cả. Giống như nàng sợ c.h.ế.t , cũng sợ mất thể diện mất uy nghiêm. Sau còn gặp tình huống tương tự, nàng nhất định mang thái độ cứng rắn, quyết để dắt mũi nữa. Đương nhiên, vẫn nên tránh càng xa càng , để xảy sơ suất như tối nay.
Nghĩ miên man hồi lâu, nàng dần chìm giấc ngủ.
Mấy ngày liền đó, Tưởng Nhược Nam luôn tỏ thận trọng, bao giờ một , cũng dễ dàng theo lời của tới đưa tin nữa. đột nhiên thời gian Cận Thiệu Khang bận rộn, thỉnh thoảng cả ngày trời nàng cũng gặp nào. Buổi tối khi dựng lều, cũng chẳng rảnh rỗi, lúc thì Hoàng thượng triệu tới chuyện, khi Hoàng thượng sai việc gì đó, khiến những quan viên tùy hành khác ngưỡng mộ, ai cũng tưởng Cận Thiệu Khang thánh sủng vô biên.
Chỉ Tưởng Nhược Nam chuyện gì đang xảy . Nàng bực tức nghĩ, “ngươi” thể bá chiếm thời gian cả đời Cận Thiệu Khang !
Cũng may là Hoàng đế bất kỳ động tĩnh nào khác, thời gian , tối nào cũng triệu phi tần thị tẩm. Nghe đám cung tì hầu hạ bên cạnh mấy phi tần xì xào, hầu Hoàng thượng, đều yêu cầu mặc y phục trắng, chỉ cần phi tần nào mặc y phục trắng là sẽ khiến Hoàng thượng vui. Một buổi tối, Dung quý nhân to gan chỉ mặc độc chiếc áo trong màu trắng lều Hoàng thượng, kết quả nhận sự sủng ái của , ba ngày liền đều vời nàng thị tẩm, ban thưởng vô ngọc ngà châu báu, khiến các phi tần tức đỏ mắt, lượt bắt chước Dung quý nhân.
Còn Lệ quý nhân Tưởng Sính Đình thì dường như vô cùng đắc sủng, lúc đường còn gọi cùng xe, khiến đám phi tần vô cùng ghen tị, bóng gió ít. Chỉ Tưởng Sính Đình mang nỗi khổ mà tố cùng ai. Nào khi Hoàng thượng triệu cô tới, thứ hỏi, thứ đều là chuyện hồi Tưởng Nhược Lan khi còn ở nhà. Trước mặt cô , Hoàng đế che giấu tình cảm của dành cho Tưởng Nhược Lan, hỏi rõ ngọn ngành sở thích thói quen của nàng. Khi kể tới những chuyện thú vị, còn tươi, thỉnh thoảng bình luận: “Thì nàng chỉ đeo mặt nạ với một …”
Chỉ duy nhất một họ chuyện liên quan đến Tưởng Sính Đình, đó là khi hoan lạc xong, với cô rằng: “Chỉ cần nàng ngoan ngoãn lời, thận trọng trong lời và hành động, với phận là đường của Tưởng Nhược Lan, trẫm cũng sẽ bạc đãi nàng. Sau nàng mang thai cốt nhục của trẫm, trẫm sẽ tấn phong nàng phi. Vinh hoa phú quý sẽ thiếu phần nàng. nếu nàng dám tiết lộ dù chỉ một chút manh mối thì đừng trách trẫm trở mặt vô tình!”
Nghe đến câu , tâm trạng của Tưởng Sính Đình thật diễn tả thế nào.
Bảy ngày , cả đoàn ngựa rầm rộ đến đích, bãi săn Hoàng gia.
Bãi săn của Hoàng gia rộng, bên trong cỏ cây rậm rạp, chim muông mãnh thú, loại nào cũng .
Vừa tới bãi săn, Cảnh Tuyên Đế lập tức y phục, mang săn cáo tuyết.
Hoàng đế săn, cảnh tượng thật hoành tráng. Đầu tiên là cấm vệ quân chia , đuổi đám chim muông cầm thú xung quanh về hết mặt , mặc b.ắ.n giết. Quanh Hoàng đế chỉ quan viên tùy tùng mà còn cận vệ theo bảo vệ và mỹ nhân theo cổ vũ.
Dung quý nhân, Lệ quý nhân, cùng Đức phi, Thục phi đều mặc đồ cưỡi ngựa, tư thế oai phong bên cạnh Cảnh Tuyên Đế. Mỗi Hoàng đế săn con vật gì đó, xung quanh sẽ vang dậy những tiếng vỗ tay hoan hô. Có những mỹ nhân nền, uy vũ của Hoàng đế càng tôn lên hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-195.html.]
Tưởng Nhược Nam cũng mặc đồ kỵ mã màu xanh, cưỡi ngựa màu đỏ tía, phía đám đó. Khi mới bắt đầu lên ngựa, nàng vẫn run sợ, nhưng khi lưng ngựa , cảm giác thuộc bỗng ào đến, tự nhiên nàng trở nên vô cùng thành thạo.
Mặc dù Tưởng Nhược Lan là một tay săn b.ắ.n giỏi, nhưng Tưởng Nhược Nam đám thỏ, hươu, nai, chồn, hoẵng xung quanh mà nỡ buông tên. Đi săn lâu như , chỉ nàng săn bất kỳ con mồi nào.
Vài nữ quyến trêu nàng: “Sao, Hầu phu nhân lấy chồng thì kéo nổi cung nữa ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tưởng Nhược Nam đáp: “Săn mấy con thú nhỏ thì gì thú vị. Muốn săn săn thú lớn.” Nàng với giọng hào khí ngất trời, khiến đám xung quanh ngẩn , còn Tưởng Nhược Nam thầm lăn lộn trong lòng.
Lúc , Cận Thiệu Khang mới rảnh rang để tới bên nàng, với nàng: “Thế nào, vui ?”
Tưởng Nhược Nam bĩu môi: “Chúng nhất định theo bao nhiêu thế ư?”
Cận Thiệu Khang đáp: “Một là, còn theo Hoàng thượng, thể tách riêng; hai là, cùng an hơn.” Sau đó vẫn , “Chẳng nàng tỷ thí với ? Thế nào mà giờ vẫn tay thế , nàng xem …” Nói xong chỉ lên chiếc xe kéo ở đằng xa, bên hai con hươu, bốn con nai, còn cả một con ưng trọc đầu. “Nàng thua thảm .”
Tưởng Nhược Nam đáp: “Thế là gì, lát nữa sẽ b.ắ.n một con sói cho xem!”
Cận Thiệu Khang cũng , tỏ vẻ tin, đó dong ngựa sát nàng hơn, cúi khẽ : “Buổi tối tiệc nướng, đến khi sẽ tới tìm nàng. Bao nhiêu ngày chẳng thời gian ở bên nàng, nhớ ?”
Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu , : “Ai thèm nhớ , mơ!”
Cận Thiệu Khang thở dài, lắc lắc đầu, “Nếu , buổi tối tới nữa, uống rượu trò chuyện với đồng liêu thôi.” Nói xong định thúc ngựa vung roi bỏ , Tưởng Nhược Nam vội túm lấy áo , cúi đầu: “Buổi tối đợi .”
Bên tai vọng đến tiếng trầm ấm của , Tưởng Nhược Nam đỏ mặt, ngẩng đầu một cái, khẽ : “Còn , sẽ mặc kệ !” Bộ dạng thì thào vui sướng đó khiến Cận Thiệu Khang cứ mãi rời mắt , chỉ ôm riết nàng lòng. Hắn còn trò chuyện thêm với nàng vài câu nữa, nhưng tới báo, Hoàng thượng triệu . Bất đắc dĩ, Cận Thiệu Khang đành từ bỏ ý định của , lưu luyến nỡ rời khỏi Tưởng Nhược Nam. Vốn định bảo nàng cùng, nhưng nàng tránh Hoàng thượng, đến gần quá nên nhận lời, chỉ đáp: “Phía sát khí quá nặng, mà buồn phiền.”
Cận Thiệu Khang , thầm nghĩ, chẳng nàng từng thích những cảnh săn b.ắ.n như thế ? Lẽ nào phụ nữ lấy chồng đều sẽ đổi tính cách? Có điều cũng chẳng để ý, thấy nàng ở phía càng an hơn. Hắn dặn dò nàng vài câu, đó ruổi ngựa lên phía .
Tưởng Nhược Nam thầm nguyền rủa Cảnh Tuyên Đế bao nhiêu .
***
Cho tới tận khi mặt trời khuất núi, mới lục tục về nơi lán trại nghỉ ngơi.