Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 205
Cập nhật lúc: 2024-11-23 08:18:04
Lượt xem: 103
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thực , nàng thế cơ chứ? Dù thế nào nữa, nàng cũng thể vì lợi ích của bản mà tay sát hại con khác. Hơn nữa, đứa con Vu Thu Nguyệt sinh chỉ là thứ tử, Cận Thiệu Khang sẽ dành tình cảm quá nhiều cho nó. nếu nó c.h.ế.t vì nàng thì đứa trẻ sẽ chiếm một vị trí vô cùng đặc biệt trong lòng , cả đời bao giờ quên chuyện , cả đời bao giờ quên đứa con . Cuối cùng, sẽ khiến quan hệ của họ ảnh hưởng.
Vì , dù là xét về mặt lương tâm hiện thực, nàng cũng bao giờ ý định gì với đứa bé.
Đối với Thái phu nhân mà , cho dù đứa trẻ do chính thất thất sinh , thì cũng đều là cốt nhục của con trai bà. Dù thế nào bà cũng thể từ bỏ. Huống hồ, giờ đứa trẻ mà Vu Thu Nguyệt đang mang trong bụng là một đứa cháu trai.
“Nhược Lan, con lo lắng những gì, nhưng con yên tâm, thứ trưởng tử thì vẫn là thứ tử. Ở Cận gia từng việc thứ tử vượt mặt đích tử, chỉ cần con sinh đích tử, thì tương lai con trai con chính là chủ nhân đời kế tiếp của Cận gia. Ngộ nhỡ, là ngộ nhỡ, con sinh con trai, thì đứa trẻ cũng sẽ đặt danh nghĩa của con, trở thành con của con. ‘Con trai’ con vẫn cứ là chủ nhân của Cận gia.” Nói , Thái phu nhân Tưởng Nhược Nam : “Nhược Lan, những điều , con hiểu ý của ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Dù nàng cũng xác định rõ ràng, Tưởng Nhược Nam định rõ để Thái phu nhân khỏi phiền lòng bởi việc , vì thế mà xa cách nàng. Trước , Tưởng Nhược Nam lấy lòng bà là vì một cuộc sống hơn ở Hầu phủ. Còn bây giờ, bà là mẫu của nàng yêu, nàng hy vọng thể duy trì mối quan hệ với bà. Mà duy trì mối quan hệ , thì điều quan trọng nhất là thẳng thắn, thành thật. Dốc hết những tâm tư trong lòng để đối phương hiểu , còn hiểu lầm nữa.
“Mẫu , con ý định gì với đứa con của Vu Thu Nguyệt cả. Con thích nó nhưng cũng ghét nó, cho dù đứa trẻ sinh , con cũng vẫn giữ thái độ . Về phần Thái hậu, con sẽ với , vì mẫu hãy yên tâm.”
Thái phu nhân ngờ Tưởng Nhược Nam thẳng thắn hết như thế, câu “con thích nó nhưng cũng ghét nó” thì vẻ thuận tai, nhưng khiến thấy thật. Cũng đúng, gì ai thích đứa con của phụ nữ khác với chồng ? Ít thì, cả đời bà bao giờ thích Cận Thiệu Đường.
Thái phu nhân thấy yên tâm, bà vươn tới, nắm tay nàng, chân thành : “Nhược Lan, ngờ con hiểu chuyện như . Mẫu là từng trải, hiểu tâm tư của con, nhưng Hầu gia hiếm muộn, bụng Thu Nguyệt to như thế , mẫu thật sự nỡ.”
Tưởng Nhược Nam cũng nắm tay bà, : “Con hiểu, thưa mẫu .”
Mẹ chồng nàng dâu trò chuyện một lúc, Tưởng Nhược Nam thấy bà mệt nên xin cáo lui. Trước khi , Thái phu nhân bỗng gọi giật nàng .
“ , chuyện quên với con. Trong viện tử của con một nha đầu tên là Hồng Hạnh, giờ thành của Thiệu Đường .” Thái phu nhân báo đơn giản.
Tưởng Nhược Nam nhất thời vẫn phản ứng . Hồng Hạnh? Sao giờ liên quan tới Cận Thiệu Đường?
Thái phu nhân tiếp: “Nếu là a của khác, để xảy việc thế thì nhất định đuổi . Có điều, cô là a bồi giá của con, mở cho cô một con đường sống, để cô a thông phòng của Thiệu Đường. Con ý kiến gì ?”
Giờ Hồng Hạnh thành của Cận Thiệu Đường , nàng còn thể ý kiến gì nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-205.html.]
“Tất cả tùy mẫu quyết định.”
Về đến Thu Đường viện, Tưởng Nhược Nam cho gọi Phương ma ma tới, nàng hỏi thăm bà về chuyện .
Phương ma ma quỳ thụp xuống mặt Tưởng Nhược Nam, tròng mắt đỏ hoe: “Tiểu thư, lão nô còn mặt mũi nào tiểu thư nữa. Hồng Hạnh gây chuyện đó, chỉ nó mất mặt mà còn khiến tiểu thư cũng mất mặt! Do lão nô quản giáo nghiêm nên nó mới gây chuyện vô sỉ như thế! Tiểu thư, tiểu thư hãy trừng phạt lão nô !” Nói , lóc dập đầu mấy cái Tưởng Nhược Nam.
Tưởng Nhược Nam đỡ Phương ma ma dậy: “Ma ma, rốt cuộc xảy chuyện gì , con còn hiểu. Ma ma thể kể cho con ?” Đoạn, nàng đỡ Phương ma ma xuống ghế.
Lúc , Phương ma ma mới lau nước mắt nước mũi kể chuyện.
Thì , khi Tưởng Nhược Nam theo Cận Thiệu Khang lâu, chẳng Hồng Hạnh dùng cách gì mà thể thu hút sự chú ý của Cận Thiệu Đường. Một đêm, hai họ cái việc xa ngay trong thư phòng. Không ngờ, đúng lúc Vương thị và Vu Thu Nguyệt bắt gặp. Chuyện vỡ lở, Vương thị lóc tố cáo lên Thái phu nhân, Thái phu nhân trừng phạt tiện tì vô sỉ Hồng Hạnh. Hồng Hạnh quỳ xuống mặt Thái phu nhân, lóc cầu xin, hễ mở miệng là nhắc tới phu nhân, kéo Tưởng Nhược Nam cuộc. Thái phu nhân nể mặt nàng nên ban Hồng Hạnh cho Cận Thiệu Đường thông phòng. Giờ, Hồng Hạnh là của Triệu di thái thái.
Phương ma ma : “Nha đầu c.h.ế.t dẫm Hồng Hạnh, lúc nào cũng thích trèo cao mà nghĩ xem phận của thế nào, trèo cao thì ngã đau thôi. Trước tiểu thư gả nó cho Trương quản sự, một mối hôn sự như thế thì nó chịu, giờ chen chân về với Cận Thiệu Đường. Mà nhị thiếu gia Cận Thiệu Đường riêng thất cũng tới bốn , Hồng Hạnh chẳng qua chỉ là một a , nhị thiếu gia nhất thời ham của lạ chứ thể thật lòng đối với nó đây? Nha đầu , chẳng chịu lời ?”
Tưởng Nhược Nam thở dài, mỗi đều sự lựa chọn riêng. Hồng Hạnh trèo cao, suy nghĩ sai, chỉ mong cô thể gánh hậu quả việc .
Lại nhớ đến vẻ mặt tức giận của Vương thị, lâu đó Cận Thiệu Đường cho một a mang thai, nay lằng nhằng tới a của phòng khác, bảo cô vui vẻ ôn hòa cho nổi. Bộ dạng đó của cô … Không cũng trách sang nàng đấy chứ?
“Tiểu thư.” Phương ma ma quỳ xuống, “Tiểu thư, nhị phu nhân giờ hận Hồng Hạnh, nhất định sẽ chẳng đối xử tử tế với nó , xin hãy nể tình Hồng Hạnh cùng lớn lên với tiểu thư mà chăm sóc để mắt đến nó giúp ma ma. Ma ma cầu nó vinh hoa phú quý, ma ma chỉ nó sống bình an!”
Tưởng Nhược Nam xuống mặt bà, cúi đầu, khẽ : “Ma ma, ma ma mau dậy . Giờ Hồng Hạnh là của nhị phòng, chuyện của Hồng Hạnh con cũng tiện can thiệp quá nhiều. ma ma yên tâm, Cận gia là gia đình danh giá, chỉ cần Hồng Hạnh giữ đúng bổn phận, an phận thủ thường, nhị phòng sẽ đối xử tệ với Hồng Hạnh .”
Cô dám dụ dỗ Cận Thiệu Đường, Vương thị nhất định sẽ để cô yên, điều là chắc chắn. Ban đầu khi Hồng Hạnh như thế, ắt nghĩ tới hậu quả. Cô dựa cái gì mà cho rằng nàng sẽ giúp cô đè đầu cưỡi cổ chính thất Vương thị? Việc ai nấy chịu trách nhiệm.
Tưởng Nhược Nam , về tình về lý đều thỏa đáng, Phương ma ma tiện thêm lời, thút tha thút thít dậy, lui ngoài.
Tưởng Nhược Nam đến bên cửa sổ, vầng trăng sáng trời, hồi tưởng quãng thời gian vui vẻ ở bên của hai vợ chồng khi ở bãi săn. Giờ Hầu phủ, họ cũng thể sống đơn giản thoải mái như nữa.