Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 216
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:10:33
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Nhược Nam đầu, thẳng gương đồng, Cận Thiệu Khang cẩn thận cài cây trâm tóc nàng. dù từng việc bao giờ nên thành thục, trâm cài xong rơi xuống.
Cận Thiệu Khang sờ sờ mũi, ngượng nghịu .
Tưởng Nhược Nam im, mỉm với : “Làm , hôm nay nhất định đòi cài cho bằng trâm cho !”
Cận Thiệu Khang nàng khích lệ, cài , , chiếc trâm hình bươm bướm chịu ở yên tóc. Hắn vui sướng toét miệng , giống như một việc hết sức phức tạp.
Tưởng Nhược Nam trong gương, lúc lắc cái đầu: “Đẹp ?”
Cận Thiệu Khang nụ của nàng, ngọt ngào lan tỏa tận trong tim: “Đẹp, .”
Nói bế nàng lên, hôn lên môi nàng, họ trao nụ hôn nồng cháy và ngọt ngào nhất.
Khi ăn cơm, Cận Thiệu Khang một chuyện với nàng.
“Hai ngày nữa đến tết Trung thu, buổi tối sẽ đưa nàng cung.”
“Vào cung, tại ?” Tưởng Nhược Nam tò mò.
Cận Thiệu Khang đáp: “Khâm thiên giám , tết Trung thu năm nay là ngày ‘ngũ tinh liên châu’[1], trăm năm mới một , nên sẽ tổ chức đại yến trong cung, tập trung dương khí để đuổi tà khí. Vì , tất cả những quan viên phẩm vị từ ngũ phẩm trở lên đều mang theo nữ quyến dự yến.
[1] Tức năm hành tinh: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ xếp thẳng hàng. Hay còn gọi là ngũ tinh tụ.
“Đuổi tà khí?” Tưởng Nhược Nam , “Nghe cũng vẻ thần kỳ .”
“ Thái hậu tin, vì buổi tối hôm Trung thu chúng cung.”
“ mẫu , tết Trung thu, đại tiểu thư và nhị tiểu thư đều về thăm nhà.”
“Đổi sang ăn cơm buổi trưa là . Vừa với mẫu .”
Tưởng Nhược Nam gật đầu: “Cũng chỉ còn cách .”
Nói , Tưởng Nhược Nam múc cho một bát canh, “Đây là canh chim bồ câu, bổ, hầm cả buổi chiều, uống thử xem ngon ?”
Cận Thiệu Khang uống một hớp, mắt sáng lên: “Món canh ngon quá!”
Tưởng Nhược Nam tít mắt: “Thích thì ăn thêm nhiều .”
Từng , đến trái tim của đàn ông thì qua dày của họ. Tài nghệ nấu ăn của nàng tồi, những món nàng nấu bao giờ cũng mới mẻ hấp dẫn, nàng nắm chắc dày của , khiến mỗi ăn cơm đều nhớ tới các món nàng , đó mỗi ngày tới bữa đều ngoan ngoãn về.
Tình yêu chỉ là một phần của hôn nhân, duy trì mối quan hệ hôn nhân lâu dài chỉ dựa tình yêu thôi đủ, thỉnh thoảng cũng dựa thói quen. Khiến quen với những ưu điểm của nàng, quen với sự tồn tại của nàng, quen thì thể nàng.
Khi đối phương thể thiếu bạn, những chuyện đương nhiên sẽ thỏa hiệp với bạn, đương nhiên sẽ nghĩ tới bạn. Mà đương nhiên, tạo thói quen cũng cần sự hy sinh nhất định.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-216.html.]
Cận Thiệu Khang ngẩng đầu nàng : “Nhược Lan, nàng đúng là phúc khí của .”
“Chàng thật dẻo miệng.” Tưởng Nhược Nam ngọt ngào.
Ăn tối xong, hai cùng dạo trong Hậu hoa viên. Tưởng Nhược Nam kể cho những việc nàng chuẩn cho tết Trung thu.
“Thiếp còn tưởng chỉ là việc đơn giản, bắt tay mới thấy phức tạp. Cũng may đa phần việc mẫu sắp xếp thỏa cả , chỉ phụ trách đón tiếp hai vị tiểu thư thôi, nếu lẽ sẽ rối như canh hẹ.”
Cận Thiệu Khang nắm tay nàng, an ủi: “Cứ từ từ, nàng từng những việc , nhất thời thích ứng cũng là điều tự nhiên, nàng cần căng thẳng. Đều là một nhà cả, cho dù chỗ thỏa đáng cũng .”
Lời thật thoải mái, Tưởng Nhược Nam dừng bước, : “Thiệu Khang, sẽ cố gắng, sẽ cố gắng bổn phận của một thê tử.”
Cận Thiệu Khang nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, mỉm . Hai chầm chậm về phía , ánh trăng rủ xuống họ, tạo nên một bức tranh dịu dàng.
Chẳng bao lâu đến tết Trung thu, từ sáng sớm Tưởng Nhược Nam dậy chuẩn thứ. Hôm nay, nàng cố tình trang điểm thật kĩ. Có khách đến, là nữ chủ nhân nàng thể sơ sài, thất lễ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong phủ treo đèn kết hoa, khí ngày tết rộn ràng. Thái phu nhân cũng mặc quần áo mới, mặt mày rạng rỡ. Triệu di thái thái vì sắp gặp con gái cũng vui. Không lâu , Cận Thiệu Khang tan triều về nhà. Cả gia đình sum họp, đợi đón khách.
Một lát , kẻ báo, xe ngựa của hai vị tiểu thư đến.
Bên ngoài cổng lớn, Tưởng Nhược Nam sớm bố trí đón. Không lâu , gia đinh đưa hai vị tiểu thư cùng phu quân, nhà phòng khách.
Thái phu nhân ở vị trí chủ nhân, nhận lạy bái kiến của hai vị tiểu thư cùng rể.
Sau đó hai vị Cận tiểu thư lễ với Triệu di thái thái. Xong, Thái phu nhân giới thiệu Tưởng Nhược Nam với họ, “Đây chính là tẩu tẩu của các con. Các con mới gặp đầu ?”
Hai vị tiểu thư hành lễ với Tưởng Nhược Nam. Bên , phu quân của họ cũng hành lễ với Cận Thiệu Khang.
Tưởng Nhược Nam lặng lẽ quan sát hai cô gái, hình cao ráo chính là con của Chu di thái thái, tên Cận Yên Hồng, diện mạo thanh thoát, da dẻ trắng trẻo, trầm mặc kiệm lời, vẻ dịu dàng hòa nhã. Phu quân của nàng họ Lý, tổ tiên cũng từng là danh gia vọng tộc, nhưng mấy đời nay dần lụi bại. Hắn là đích tử trong nhà, nếu nhắm gia thế của Cận gia thì lẽ cũng lấy một thứ nữ vợ. Mấy năm , thi đỗ, giờ đang huyện lệnh, nhanh chóng thăng quan tiến chức đương nhiên dựa sự nâng đỡ của gia đình vợ. Lại thêm Cận Yên Hồng sinh cho Lý gia một trai một gái, vì tới nay vẫn sự trọng thị của phu quân.
Cận Yên Hồng mặc dù dịu dàng nhu mì, nhưng vẫn đỏ mặt cố gắng tìm cách lấy lòng Tưởng Nhược Nam.
Còn nhị tiểu thư là Cận Yên Vân, con gái của Triệu di thái thái, xinh yêu kiều. Có lẽ nhờ chăm sóc nên Cận Yên Vân gả một gia đình khá , mặc dù cũng là thứ nữ nhưng nhà chồng là nhân sĩ trong kinh thành, con nhà dòng dõi thư hương, hiện phu quân đang là biên tu[2] trong Hàn Lâm viện. Hơn nữa Cận Yên Vân một con trai, phu quân vô cùng sủng ái, nên mặt tránh khỏi phần đắc ý, cũng nhiều lời bạo dạn hơn Cận Yên Hồng.
[2] Biên tu: Là một chức quan.
Lúc , Cận Yên Vân đang hành lễ với Tưởng Nhược Nam, đó : “Từ ngày Hầu gia thành cho tới nay, về về vội vàng chính thức gặp mặt phu nhân, giờ gặp mới phu nhân là một phụ nữ khiến kính phục như thế, thật là chỉ hận gặp quá muộn.”
Thái phu nhân đáp: “Tính tình Yên Vân khi đổi nhỉ, vẫn khiến yêu thích như xưa.”
Triệu di thái thái tươi , Vương thị cũng , đỡ lời: “Chỉ cần Yên Vân trở về là nhà cửa náo nhiệt vui vẻ, với cái miệng của , đến chim cây cũng dụ xuống .”
Cận Yên Vân đến bên cạnh Vương thị, : “Tẩu tẩu, về tẩu chán ghét ?”
Vương thị nắm tay nàng đáp: “Ta chỉ mong ngày nào cũng ở nhà với thôi.”
Cận Yên Vân chẳng mấy lời khiến khí trở nên vui vẻ. So với nàng , Cận Yên Hồng vụng về khoản .