Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 220
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:10:41
Lượt xem: 115
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong Tùng Hương viện, Thái phu nhân ở vị trí chính giữa, Tưởng Nhược Nam bên cạnh bà, hai vị tiểu thư họ Cận ở vị trí cho khách, Cận Yên Nhiên, Vu Thu Nguyệt, Vương thị và Triệu di thái thái lượt vị trí của .
Hồng Hạnh quỳ phía , ánh mắt của những mặt trong phòng cô hoặc khinh bỉ hoặc chê , hoặc ai oán căm hận, những ánh mắt giống như tảng đá lớn đè xuống, khiến cô thể ngẩng nổi đầu lên.
Phương ma ma nhận tin cũng vội vàng chạy tới, rúm ró trong đám kẻ , nước mắt lưng tròng con gái nhưng dám thành tiếng mà cố gắng nhẫn nhịn.
Những mâu thuẫn kiểu , Thái phu nhân cho phép kinh động tới Cận Thiệu Khang. Hơn nữa, Cận Thiệu Khang vẫn đang cùng hai vị cô gia, Thái phu nhân chuyện nhà hai vị cô gia tận mắt chứng kiến.
Thái phu nhân lên tiếng : “Nhược Lan, Hồng Hạnh là của con, chuyện hôm nay giao cho con xử lý.”
Bà , Tưởng Nhược Nam rút cuộc sẽ xử lý chuyện thế nào, liệu nàng khả năng trở thành chủ nhân tương lai của Hầu phủ . Nếu , bà thật sự suy nghĩ kĩ việc giao quyền hành cho nàng. Dù Hầu phủ cũng rộng lớn, những chuyện xảy hàng ngày nhiều đếm xuể, nếu nàng khả năng, để Hầu phủ rơi tay nàng sớm muộn gì cũng trở thành trò cho thiên hạ, mất mặt Hầu gia, mất mặt Cận gia!
Tưởng Nhược Nam hiểu tâm tư của Thái phu nhân, nàng hít một thật sâu, giúp bình tĩnh trở , đó nàng bắt đầu tính toán xem nên bắt đầu từ . Trước tiên, lẽ cần rõ xem những lời Hồng Hạnh là sự thật ? “Hồng Hạnh, ngươi dựa cái gì mà nhị phu nhân ngược đãi ngươi?” Tưởng Nhược Nam Hồng Hạnh đang quỳ đất, hỏi.
Hồng Hạnh ngẩng đầu lên, đầu tiên là sang Vương thị đang ghế một cái, Vương thị trừng mắt lườm , Hồng Hạnh sợ tới mức rụt cả cổ , đầu với Tưởng Nhược Nam: “Phu nhân, từ khi Hồng Hạnh trở thành của nhị gia…” Sau đó, cô mang hết những chuyện như sai giặt quần áo, đánh, bỏ đói, chế nhạo sỉ nhục kể . Nói xong, nấc thành tiếng, giống như hứng chịu tận cùng nỗi đau khổ nhân gian .
Trước , khi Hồng Hạnh còn theo hầu Tưởng Nhược Lan, cô hưởng những đãi ngộ như một tiểu thư. Tưởng Nhược Lan c.h.ế.t , mặc dù Tưởng Nhược Nam đối với Hồng Hạnh như Nhược Lan nhưng cũng từng khó cô . Những nỗi khổ mà cô kể, nếu đổi là a khác lẽ vẫn cắn răng cắn lợi mà chịu đựng, nhưng cô thì . Cô giống như đột nhiên rớt từ chín tầng mây xuống đất, bất luận là về mặt thể chất tâm lý đều thể thích ứng nổi.
“Phu nhân, nô tỳ cũng là a trong phủ, nô tỳ Hầu phủ đối xử với nhân hậu. Thái phu nhân và phu nhân đều là những rộng lượng, thưởng phạt phân minh, tuyệt đối bao giờ ngược đãi bọn nô tỳ! phu nhân, khi Hồng Hạnh sang bên nhị phòng đầy một tháng, xem bộ dạng của nô tỳ bây giờ, xem tay nô tỳ, cho dù là những kẻ công việc tay chân nặng nhọc cũng đến nỗi ! Từ đó thể thấy sự ngược đãi mà nô tỳ chịu! Đây là chứng cứ rõ ràng nhất!”
Nói xong bắt đầu rấm rứt.
Vương thị bên cạnh càng càng tức giận, nhấc chân lên đá Hồng Hạnh một cái hét: “Tiện tì, ngươi tưởng ngươi là cái thá gì chứ? Ngươi chẳng qua chỉ là một thông phòng dùng hành vi bỉ ổi dụ dỗ nhị gia lên giường, còn tưởng là chủ nhân chắc? Ngươi là hầu, hầu trong phủ kẻ nào việc, kẻ nào sai trừng phạt? Giờ ngươi như thế là cậy uy của ai?”
Vương thị càng càng giận, cô phắt lên, đến mặt Thái phu nhân, quỳ thụp xuống, tròng mắt đỏ hoe: “Thái phu nhân, lẽ nào a của phu nhân thì đối xử đặc biệt, a của phu nhân thì thể hỗn xược trong nhà con ư?”
Sắc mặt của Thái phu nhân và Tưởng Nhược Nam thoáng biến đổi. Hai vị cô nương cũng khẽ chau mày.
Triệu di thái thái vội vàng quát át : “Quế Cầm, linh tinh!”
Sau đó sang Thái phu nhân và Tưởng Nhược Nam nhẹ nhàng : “Thái phu nhân, phu nhân, hai đừng chấp Quế Cầm. Tính cách Quế Cầm , miệng xà tâm phật, chẳng ý đồ gì .” Nói mãi mãi, lau nước mắt: “Cho cùng thì đều tại Đường Nhi vô dụng, bên cạnh nó bao nhiêu a như thế, cứ dây Hồng Hạnh… A trong nhà chúng bì với… bên cạnh phu nhân… Giờ chuyện tới mức , khiến phu nhân khó xử cũng đều là của Đường Nhi cả!”
Cận Yên Vân vội vàng cúi đầu che giấu nụ khóe môi, lời của di nương thật thâm hiểm.
A của ngươi dụ dỗ chủ nhân của nhị phòng, trở thành thông phòng, lẽ nào còn đối đãi đặc biệt ? Giờ mới chịu khổ tí chút chạy tới mặt ngươi lóc tố cáo, chẳng ức h.i.ế.p của nhị phòng bọn địa vị?
Vương thị ngẩng đầu lên Tưởng Nhược Nam, ánh mắt như chất vấn nàng.
Sắc mặt Thái phu nhân phần tự nhiên, bà lẳng lặng đầu , đập mạnh một cái xuống tay vịn của ghế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-220.html.]
Cái đập đó, giống như đập trái tim của Tưởng Nhược Nam.
Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu Triệu di thái thái , đáp: “Di nương thật quá khách khí , cho dù là kẻ trong viện tử của là của nhị phu nhân thì cũng đều là kẻ của Hầu phủ. Ta nghĩ, lẽ trong lòng nhị gia cũng cho là như thế, di nương cần trách cứ nhị gia.”
Thật là, Hồng Hạnh quyến rũ Cận Thiệu Đường, sai. , Cận Thiệu Đường tùy tiện động a của phòng khác lẽ nào trong sạch vô tội? Đạo lý gì thế?
Triệu di thái thái Tưởng Nhược Nam thế, bàn tay đang lau nước mắt bỗng khựng . Không còn gì nữa. Vương thị bên cạnh vội vàng cúi gằm mặt xuống.
Tưởng Nhược Nam chầm chậm giữa phòng, tiếp tục lên tiếng: “Cho dù là ở trong viện tử nào, thì kẻ cũng đều phân cấp bậc, cấp bậc nào phụ trách công việc của cấp bậc , Hầu phủ quy định việc , tuyệt đối thể để việc quá sức.” Nói xong cao giọng: “Ánh Tuyết, trong Hầu phủ, thông phòng phụ trách những việc gì?”
Ánh Tuyết , giọng sang sảng : “Thông phòng thường là hầu hạ bên cạnh chủ nhân, Hồng Hạnh là thông phòng vốn phụ trách việc ngủ nghỉ của nhị gia, gần gũi hầu hạ nhị gia.”
Hồng Hạnh hai mắt sáng lên, vẻ mặt che giấu sự vui sướng, phu nhân quả nhiên cô đòi công bằng! Vu di nương quả sai!
Còn sắc mặt Vương thị đột nhiên trắng bệch, gần gũi hầu hạ? Quả nhiên ngoài dự liệu, Tưởng Nhược Nam đúng là định nhét một quân cờ viện tử của cô !
Vu Thu Nguyệt cạnh nhạt. Rất , cứ tiếp tục như thì nhị phòng sẽ hận đại phòng, càng náo nhiệt!
Hai vị tiểu thư đều cảm giác, phu nhân đang nghiêng về a của . Mọi đều là phụ nữ, gặp loại nô tỳ vô sỉ như Hồng Hạnh, ai mà cư xử tử tế cho nổi? Không ép cô con đường chết, khiến nỗi oán hận trong lòng giải tỏa?
Thái phu nhân cau chặt mày .
Tưởng Nhược Nam như thấy tất cả những cảnh tượng , nàng tiếp: “Vậy những việc như giặt quần áo, quét dọn viện tử, nhổ cỏ… là công việc của thông phòng ?”
Ánh Tuyết đáp: “Những việc thuộc bổn phận của a cấp ba, còn giặt quần áo là việc của nô bộc.”
Giống như nỗi oan khuất xá, Hồng Hạnh nấc lên đầy đau lòng.
Vương thị nín nhịn nỗi tức giận, mặt ngày một trắng hơn.
Tưởng Nhược Nam từ nào câu nào cũng “theo quy tắc”, cô lý do phản biện? trong lòng vẫn phục, ngẩng đầu lên cao giọng : “Tình hình trong mỗi viện tử mỗi khác, thỉnh thoảng vì trừng phạt những a chịu lời, sai họ thêm những việc khác cũng chẳng gì là ! Chẳng qua chỉ là kẻ hầu hạ mà thôi!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tưởng Nhược Nam , : “Những lời của nhị phu nhân ở đây thì , nếu để ngoài thấy, họ tưởng Hầu phủ chúng thường xuyên hành hạ giày vò hầu đấy. Hơn nữa, Hồng Hạnh sai điều gì mà khiến nhị phu nhân trừng phạt nặng tay như thế?”
Chuyện mà Hồng Hạnh sai chính là quyến rũ nhị gia, nhưng, giờ cô là của nhị gia , chuyện cũng chẳng còn là sai trái nữa. Nhị phu nhân vì chuyện mà trừng phạt Hồng Hạnh, căn bản đủ lí lẽ để cãi.
“Phu nhân…” Vương thị tức tới mức thốt lên lời.
Hồng Hạnh thấy Vương thị Tưởng Nhược Nam dồn ép tới mức còn đường phản biện, trong lòng hả hê. Khi Vương thị đầu trừng mắt lườm cô , cô cũng len lén Vương thị đắc ý, khiến Vương thị tức đến suýt thì ngất xỉu.