Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 224
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:10:49
Lượt xem: 87
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lời còn dứt, “choang” một tiếng, bát canh trong tay Cảnh Tuyên Đế rơi xuống đất, canh nóng b.ắ.n khắp nơi.
Cả đại sảnh trong nội điện đang náo nhiệt ồn ào bỗng chốc im lặng như tờ. Mọi hẹn mà cùng hướng về phía Hoàng thượng, thấy sắc mặt Cảnh Tuyên Đế âm trầm, tâm trạng của chúng thần cũng bỗng chốc lặng theo. Tưởng Nhược Nam và Cận Thiệu Khang cùng về phía Cảnh Tuyên Đế, đột nhiên Cận Thiệu Khang cảm giác ánh mắt Cảnh Tuyên Đế sắc như lưỡi dao, lòng thất kinh.
“Rơi vỡ điềm lành, phú quý vinh hoa! Chúng khanh gia cần căng thẳng, tiếp tục, tiếp tục !” Thái hậu , đó sang mắng Hoàng Quý: “Đồ nô tài vô dụng, đến cái bát cũng cầm vững, còn mau gọi thu dọn!”
Hoàng Quý quỳ xuống dập đầu: “Nô tài đáng chết, nô tài đáng chết!”
Thái hậu mắng: “Ngươi cũng quá câu nệ , gì mà c.h.ế.t với chết, còn mau !”
“Vâng, , nô tài lỡ lời!” Nói xong, lồm cồm bò lên, gọi mấy thái giám nhanh nhẹn thu dọn sạch sẽ.
Sắc mặt Cảnh Tuyên Đế lúc mới dịu xuống.
Chúng thần thở phào nhẹ nhõm, thì là do một tên nô tài bất cẩn đánh vỡ bát.
Tưởng Nhược Nam khẽ giật giật gấu áo Cận Thiệu Khang gầm bàn, khẽ : “Làm sợ giật nảy cả .”
Cận Thiệu Khang lén thò tay xuống nắm tay nàng, hạ giọng an ủi: “Không .” trong đầu chỉ hiện ánh mắt của Cảnh Tuyên Đế.
Trên ngai vàng, Cảnh Tuyên Đế hít sâu một , ngửa cổ uống cạn ly , đó hiệu cho Hoàng Quý.
Hoàng Quý hiểu ý, giơ tay vỗ lên ba cái.
Không lâu , tiếng nhạc nhẹ nhàng vang lên, ngay đó, một đám vũ nữ mặc áo sa trắng lướt nhẹ như mây, bắt đầu tung múa theo tiếng nhạc. Cánh tay áo dài bay phấp phới, tà váy , giống hệt tiên nữ hạ phàm, khiến rời mắt.
Tưởng Nhược Nam đầu tiên xem ca múa trong cung đình, nàng xem chăm chú.
Vũ điệu của các mỹ nữ khiến rượu thêm nồng, chúng thần bắt đầu náo nhiệt, tiếng kính rượu vang lên rộn ràng, nhưng vì mặt Hoàng đế, nên ai dám tham quá chén, sợ uống say thất lễ.
Các vũ nữ khi hất tay áo, đột nhiên lui về cửa điện, im lặng bất động.
Mọi sắp trò để xem, nên tất cả các ánh mắt đều tập trung về phía .
Đột nhiên, tiếng nhạc ngừng bặt, đó một tiếng huýt sáo lanh lảnh trong vắt vang lên, giống như âm thanh của gió thổi trong khu rừng yên tĩnh.
Ngay đó, một giọng ca tuyệt đỉnh vang lên ngoài cửa điện.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Thanh khê nhất diệp chu, Phù dung lưỡng an thu[1].”
[1] Hai câu đầu trong Hậu đình hoa (Hoa nở sân ) của Triệu Mãnh (Đời Nguyên). Nghĩa là: Một chiếc thuyền lá khe suối, bên bờ phù dung nở rộ.
Tiếng ca nhẹ nhàng vang lên, như mộng như ảo, dịu dàng róc rách như suối chảy, vui vẻ như ngàn tiếng chim ca. Đó là một giọng hát thuần khiết, trong trẻo, ngây thơ và vô cùng . Tiếng ca đó như những sợi dây mảnh, quấn chặt lấy trái tim , khiến nó thấp thỏm lên xuống, thể khống chế .
Lúc , đều cùng một suy nghĩ, đều xem xem, con gái sở hữu một giọng hát tuyệt vời như thế là thế nào? Tưởng Nhược Nam cũng , nàng vô thức vươn cổ về phía cửa điện.
Cận Thiệu Khang bật : “Đừng vội, chần lâu như cuối cùng vẫn thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-224.html.]
Tưởng Nhược Nam chớp mắt, đầu : “Hầu gia, thật cách khác mất hứng.” Bị như thế nàng chẳng còn hứng thú nào nữa.
Cận Thiệu Khang yêu chiều.
Phía ngoài cửa điện, đám vũ nữ bắt đầu tung áo chầm chậm lướt , đó , dần tản hai bên, một thiếu nữ mặc y phục màu xanh nhạt giữa, hình thướt tha kiều diễm.
Lúc , con gái đang dùng tay áo che mặt, những âm thanh tuyệt vời đó vẫn vang từ phía ống tay áo của nàng.
“Thái lăng thùy gia nữ, ca thanh khởi mộ âu.”
Cùng với tiếng ca uyển chuyển lên xuống, cơ thể con gái khẽ cử động, chiếc eo thon thả uốn nhẹ, những đường cong thanh thoát, giữ chặt ánh mắt của tất cả đàn ông trong nội điện.
Sau đó cô gái xoay , tà váy cũng xoay tròn như những tán mây, khiến nàng khác gì một chú chim đang sải cánh trời xanh. Hai ống tay áo của nàng chính là đôi cánh.
Lại một xoay nữa, dung mạo thanh tú của cô gái hiện hẳn mặt .
Không tuyệt sắc khuynh thành, nhưng mắt thanh mày tú, mắt trong như nước hồ thu, trong lúc lúng liếng đưa qua liếc sự phong lưu khó thành lời, tóc thướt tha như mây, da trắng như tuyết, cơ thể mềm mại như dương liễu. Nhất cử nhất động đều cho cảm giác phiêu diêu.
là một mỹ nhân!
Tất cả đại thần mặt trong nội điện đều lộ rõ vẻ thèm sắc .
Tưởng Nhược Nam vội đầu Cận Thiệu Khang, thấy đang uống rượu, ăn thức ăn, chẳng hề chú ý gì tới mỹ nữ . Nàng , khẽ nắm c.h.ặ.t t.a.y gầm bàn.
Cận Thiệu Khang chẳng tỏ thái độ gì, cũng thò một ngón tay ngoắc ngón tay nàng. Tưởng Nhược Nam định rụt về mấy mà rụt , vẻ mặt khẽ ửng hồng.
Cảnh Tuyên Đế vẫn luôn quan sát họ, thấy ngay cảnh , mặt lập tức sa sầm.
Thái hậu lai say sưa xem ca vũ, với Hoàng hậu: “Trong cung một nữ tử ca vũ song như thế ư, từng gặp?”
Hoàng hậu thiếu tự nhiên, “Thần cũng từng gặp.” Nói xong, liếc về phía Cảnh Tuyên Đế một cái, thấy ánh mắt đang đăm đăm nàng ca nữ thì thầm thở dài trong lòng.
Các nữ tử trong điện hát múa, tiếng ca uyển chuyển, mỗi bước chân đều lanh lẹ thanh thoát, lắc hông, tà áo phấp phới, tay áo như mây, giống hệt các tiên nữ giáng phàm. Những âm thanh du dương vang vọng tới từng ngõ ngách sâu nhất của nội điện, khiến tất cả mặt trong bữa tiệc đều như si như say, như sống trong mộng mị.
Hết khúc hát, xiêm áo của con gái từ từ lặng xuống. Nàng nguyên tại chỗ, tư thế yêu kiều. Nàng cúi đầu cụp mắt, làn da trắng như tuyết phớt hồng, khuôn n.g.ự.c khẽ phập phồng, nàng lúc như mang vài phần tiên khí, thêm vài phần ma mị, chân thực.
Đột nhiên, đại thần vỗ tay tán thưởng: “Hát , múa !” Chỉ thiếu điều nữa thôi.
Người con gái đó dịu dàng quỳ xuống: “Nô tỳ khấu kiến Hoàng thượng. Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!”
Tưởng Nhược Nam thấy lạ, một mỹ nhân như mà là cung phi? … Nàng liếc mắt Cảnh Tuyên Đế ngai vàng, thấy cũng đang ca nữ chăm chăm.
Có lẽ sắp !
Làm Hoàng đế thật , mỹ nữ trong thiên hạ đều ưu tiên cho chọn . Có điều, như để mắt tới nàng chứ?
Lẽ nào vì sơn hào hải vị ăn chán , nên ăn những món nhẹ nhàng thanh đạm?
Xì, ai là món nhẹ nhàng thanh đạm của ? Trong mắt tướng công , chính là sơn hào hải vị!