Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 23

Cập nhật lúc: 2024-11-21 14:58:34
Lượt xem: 132

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Nhược Nam cảm giác như tim mất một nhịp, và ngay giây đó đập điên cuồng.

Trong vô thức, Tưởng Nhược Nam cố gắng giằng co để dậy nữa, nàng túm loạn lên thì Cận Thiệu Khang cũng ngừng . Hắn thở dốc, cơ bụng đau đó, phát hiện và Tưởng Nhược Lan đang trong tư thế vô cùng mật.

Trong ấn tượng của Cận Thiệu Khang, Tưởng Nhược Lan là một phụ nữ đanh đá, giáo dục, đức hạnh. Hắn nhớ cảnh đầu gặp nàng, khi nàng đang phố, tay ôm đầu, tên đàn ông bên cạnh đang ở tư thế chuẩn đánh nàng. Đường đường là một đấng nam nhi, Cận Thiệu Khang đương nhiên thể cảnh đàn ông đánh đàn bà mà can thiệp, ngay lập tức xông lên ngăn .

Tưởng Nhược Lan chống lưng bèn nhặt ngọn roi rơi đất lên phóng tới, miệng còn tuôn một loạt những lời mắng chửi khó , khiến Cận Thiệu Khang sững như trời trồng tại chỗ, mới chuyện Tưởng Nhược Lan đánh là tự tự chịu, vì nàng dám mở miệng sỉ nhục tổ tông nhà .

Hắn vĩnh viễn quên khuôn mặt của nàng khi , vẻ mặt hung ác rúm ró, hai mắt tràn ngập sự thù địch. Bộ dạng khiến đổi cách nhận về phụ nữ, khiến nảy sinh sự chán ghét cùng cực với con gái .

bây giờ, khuôn mặt mà căm ghét tới khắc cốt ghi xương biểu lộ một tâm trạng mà thể tưởng tượng nổi.

Nàng mở to hai mắt , vầng trán giãn , còn vẻ thù hằn như trong ký ức của nữa, đôi mắt đen sáng trong như ngọc, phủ một lớp sương mỏng, mờ mịt m.ô.n.g lung, giống như một chiếc giếng sâu phủ sương mù, giống như bầu trời đêm rộng lớn với ngàn ánh lấp lánh, khiến kìm nhấn chìm trong đó, quên hết thảy.

Hắn bao giờ nghĩ rằng, từ trong đôi mắt của con thể truyền đạt nhiều kiểu tâm trạng như , và đôi mắt mặt lúc như , thể thấy sự tán thưởng, cảm động, si mê, thậm chí là vô tội, yếu đuối, đáng thương trong mắt nàng… Đủ tâm trạng phức tạp nhưng thể nắm bắt, khiến hoang mang, mê mẩn.

Cận Thiệu Khang quên cả hít thở, ngẩn ngơ ngắm đôi mắt đen láy như hắc ngọc , nhất thời quên cả bản đang ở .

Khi bốn mắt , giây khắc thời gian như dừng .

Xe ngựa cũng dừng , đó Tưởng Tử An ngoài vén rèm cửa xe lên, thò đầu : “Hầu gia…”

Giọng đột ngột ngừng bặt, vẻ mặt kỳ quái như thấy ma.

Hai trong xe cũng bừng tỉnh, khí quyến rũ mơ hồ lập tức tiêu tan như từng tồn tại . Cận Thiệu Khang vô thức giơ cả hai tay đẩy, trong lúc vội vàng, khống chế lực, Tưởng Nhược Nam “bụp” một tiếng ngã xuống sàn xe, đau tới mức bật hét lên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-23.html.]

Bên Tưởng Tử An ngượng ngùng : “Đến… đến , trong …” Sau đó bèn rụt cổ , vẻ mặt vẫn giữ nguyên nét kinh hoàng.

Chẳng Hầu gia ghét Tưởng Nhược Lan, đêm động phòng hoa chúc chẳng thèm động nàng ? Vậy cảnh thấy là thế nào? Thật quá kì dị, quá kì dị! Lát nữa về với cha mới .

Trong xe, đầu Tưởng Nhược Nam đập đau nhức nhối, hai mắt tối , nếu thành xe ngựa bọc nệm mềm thì nàng khi ngất xỉu . Lúc sự cảm động và cảm giác tuyệt vời nàng ném lên tít chín tầng mây, lòng chỉ còn sự phẫn nộ vô hạn.

Ngay lập tức Tưởng Nhược Nam “lên cơn”. Nàng “soạt” một tiếng đầu , trừng mắt Cận Thiệu Khang, tức tối : “Này, thể nhẹ nhàng một chút ? Đàn ông mà tay thô lỗ thế, bản lĩnh quá nhỉ?”

Cận Thiệu Khang cũng hối hận vì quá tay, nhưng những lời đanh đá chua ngoa của Tưởng Nhược Nam khiến bỗng rơi tình thế hết sức bối rối, đường đường là một An Viễn Hầu, thể hạ giọng mềm mỏng mặt phụ nữ của , huống hồ phụ nữ còn là Tưởng Nhược Lan. Ngay lập tức sa sầm sắc mặt, lạnh lùng đáp: “Nếu cô hành động kiêng dè một chút thì cũng đến mức tự chuốc họa như thế!”

Nói xong, dậy khom chui khỏi xe, bỏ Tưởng Nhược Nam với cơn giận ngùn ngụt trong lòng, hét với theo: “Thiếp kiêng dè? Có thể trách ? Còn nữa, là ai ôm chịu buông tay? Lại còn kiêng dè một chút! là nực c.h.ế.t mất!”

Giọng sang sảng của Tưởng Nhược Nam vang ngoài xe ngựa gọn gàng rơi tai từng một, những kẻ bên ngoài đều là hầu nhà họ Tưởng, ai tính khí tiểu thư nhà , chỉ điều nội dung của câu đó thật sự tính kích thích, khiến tất cả đều kìm len lén bật .

Cận Thiệu Khang nàng thì lảo đảo suýt ngã xuống đất, khi vững ngẩng đầu lên, bắt gặp những nụ ánh mắt lén lút của đám . Hắn từ xưa tới nay đều cư xử vô cùng mực thước, bao giờ để xảy dù chỉ một chút sai sót, cũng bao giờ mất mặt thế . Ngay lập tức, khuôn mặt tuấn đỏ sạm đen như màu đ.í.t nồi, huyệt thái dương giật giật, hận thể lột da rút gân kẻ gây họa trong xe !

Vân Mộng Hạ Vũ

Ánh mắt lạnh lẽo quét qua , họ lập tức cảm giác lạnh sống lưng, hẹn mà nụ bên môi cũng tắt ngấm, cúi gằm đầu xuống.

Tưởng Tử An thấy Hầu gia nổi giận, vội tới đám mắng: “Cười cái gì, dám bất kính với Hầu gia, sống nữa ?”

Đám đồng loạt quỳ mọp đất dập đầu, xin tha. Cảnh tượng khiến những đường hiếu kỳ dừng chân xem, chỉ trỏ bàn tán.

Cận Thiệu Khang thấy sự việc càng lúc càng phô trương, bản vì Tưởng Nhược Lan mà trở thành trò trong mắt thiên hạ, tức tới mức sắp vỡ tung cả lồng ngực, khi thầm nguyền rủa nàng là bà la sát mấy , lạnh lùng quét mắt Tưởng Tử An một cái, phẩy ống tay áo bỏ phủ.

Tưởng Tử An lau mồ hôi, gọi đỡ Tưởng Nhược Lan xuống, vội vàng : “Bà cô của ơi, đang yên đang lành, tỷ chọc giận Hầu gia gì!”

 

Loading...