Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 231
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:11:02
Lượt xem: 65
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cận Thiệu Khang và Tưởng Nhược Nam cùng về Thu Đường viện, Vu Thu Nguyệt theo bóng họ mà tức giận nghiến răng nghiến lợi. Vương thị đến bên cô , “Không ngờ mới là một kẻ ngốc như thế, thật phí công kịp ăn no chạy tới đây xem kịch vui, ngờ vô vị như .” Mặc dù chuyện của Hồng Hạnh, Tưởng Nhược Nam giải quyết ý nàng , nhưng xuất phát từ sự đố kị với và việc của đại phòng, nàng vẫn mong đại phòng hỗn loạn, càng loạn càng vui.
Vu Thu Nguyệt lạnh lùng “hừ” một tiếng, “Muội thấy cô chỉ cái mẽ, chứ tâm tư quá đơn thuần, khác cọng cỏ dại. Nếu cô thấu đáo tình hình mà sớm tìm cho một cơ hội thì chúng nhắc nhở cô mới .”
Vương thị nhớ tới những lời dặn dò của chồng, vội khan đáp: “Chuyện của đại phòng can thiệp, nếu để chồng , chắc chắn sẽ bực tức với .”
Vu Thu Nguyệt cũng , : “Biểu tỷ, thông cảm với tỷ, mặc dù là một phu nhân nhưng lúc nào cũng đại phòng đè ép, chuyện gì cũng chẳng quyền tự chủ quyết định. Chỉ mong nhị gia sớm ngày đỗ cao, khi thể đường hoàng chuyển ngoài, sẽ nhận phần tài sản của , mặc dù tiếng tăm nhỏ một chút nhưng cuộc sống dễ chịu hơn nhiều.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Vu Thu Nguyệt đúng tâm tư của Vương thị, khiến nàng động lòng, nhưng lập tức thở dài: “ nhị gia nhà liên tiếp thi mấy mà đậu, nên cơm cháo gì . Nếu nhị gia công danh, chức quan nhỏ, thì chút ít tài sản chia cho tử thứ đó trụ bao lâu? Như thế thà ở Hầu phủ còn hơn.”
Vu Thu Nguyệt thở dài: “Nói cho cùng cũng tại xui xẻo, nếu hôn sự của cô ngáng chân thì thành chủ mẫu của Hầu phủ , quyết để biểu tỷ khổ sở thế .”
“Chuyện tới nước , biểu cũng đừng suy nghĩ nhiều nữa.” Vương thị thở hắt . Khi nàng giới thiệu biểu cho Hầu gia, nào ngờ việc sẽ thành thế .
Vu Thu Nguyệt , thêm nữa, cáo từ Vương thì về Cẩm Tú viện.
Sáng sớm hôm , Tưởng Nhược Nam dậy cùng a giúp Cận Thiệu Khang mặc y phục. Khi giúp , Tưởng Nhược Nam hỏi: “Hầu gia, giờ thời tiết cũng dần chuyển lạnh, cũng nên mặc thêm áo ?” Nàng tập võ, cơ thể cường tráng, nhưng thấy mặc ít như , nàng vẫn lo lắng.
Cận Thiệu Khang nàng đang chuyên tâm giúp chỉnh sửa y phục, đáp: “Không , dù là mùa đông cũng chỉ mặc ít.” sự quan tâm của nàng khiến thấy ấm áp.
Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu : “Thiếp lợi hại , xem đắc ý kìa.”
“Nghịch ngợm.” Cận Thiệu Khang bẹo bẹo mũi nàng.
“Tóc rối, để giúp chải đầu.” Nói xong, Tưởng Nhược Nam kéo đến bàn trang điểm.
Tháo mái tóc dài của , nàng đưa lược, giúp chải đầu, “Mỗi ngày chải năm mươi cái, thể giúp tóc khỏe mạnh rụng, mà cũng cho sức khỏe.”
Cận Thiệu Khang nhắm mắt hưởng thụ, Tưởng Nhược Nam thấy thích, bèn giúp massage đầu luôn, đó giúp búi tóc gọn , cài một chiếc trâm bằng bạch ngọc lên cố định tóc.
Cận Thiệu Khang dậy, đột nhiên thấy tinh thần sảng khoái, đầu óc tỉnh táo.
“Hầu gia, dễ chịu , hài lòng ?” Tưởng Nhược Nam hỏi.
“Dễ chịu lắm, bản lĩnh của Nhược Lan nhỏ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-231.html.]
Tưởng Nhược Nam chìa tay, nghịch ngợm chớp mắt, “Vậy thưởng cho .”
“Tiểu nha đầu , càng ngày càng nghịch ngợm .” Đoạn cũng thò tay cù eo nàng, Tưởng Nhược Nam nghiêng ngả ngã lòng , ngừng xin tha, hai mắt ướt nước, khiến Cận Thiệu Khang mà thật khó kìm lòng. Nếu lỡ giờ chầu sớm, e là bế nàng lên giường .
Hắn cúi đầu xuống hôn nàng ngấu nghiến một hồi, đó khàn giọng : “Muốn thưởng ? Buổi tối đợi về, sẽ thưởng nàng thật hậu.”
Sự mờ ám trong lời quá rõ ràng, Tưởng Nhược Nam đỏ mặt, đ.ấ.m nhẹ n.g.ự.c một cái, mắng: “Xấu xa.”
Sau khi tiễn Cận Thiệu Khang , Tưởng Nhược Nam tới thỉnh an Thái phu nhân. Lúc đến, thấy Thanh Đại đang đ.ấ.m lưng cho Thái phu nhân, khẽ giọng thì thầm chuyện, họ vô cùng thiết. Nàng ngẩng đầu thấy Tưởng Nhược Nam, vội vàng tới hành lễ với nàng.
Bắt đầu từ ngày hôm nay, Tưởng Nhược Nam cai quản Hầu phủ, Thái phu nhân dặn nàng vài câu gọi Trương ma ma tới dặn, tất cả việc trong Hầu phủ, tới Thu Đường viện tìm phu nhân, theo lời của phu nhân. Tưởng Nhược Nam cáo từ Thái phu nhân, về viện tử của .
Không lâu , quản sự các phòng, quản sự nhân lực đều đến Thu Đường viện lĩnh thẻ bài, hỏi ý kiến nàng báo cáo kết quả công việc cho nàng. Tưởng Nhược Nam theo học Thái phu nhân một thời gian, những việc cũng phức tạp lắm nên nàng bắt tay thành thạo, đấy.
Quản sự ngoại viện : “Phu nhân, thời gian một thợ việc trong phủ ngã gãy chân, khi bồi thường cho một trăm lượng bạc , hôm nay tới gây sự. Hắn , đại phu bảo chân khỏi , cả đời cũng thể việc nữa, một trăm lượng quá ít, còn nếu chúng bồi thường thêm bạc thì sẽ ầm lên cho thành đều . Phu nhân, gọi đến cho một trận, để dám ăn linh tinh nữa là…”
“Không , cho thêm một trăm lượng nữa, để vốn buôn bán ăn, nhưng khi giao bạc nhất định giấy cam kết, khiến vĩnh viễn tới tìm chúng gây chuyện.”
Quản sự nhân lực trong nội viện : “Phu nhân, Thanh di nương khi đến đây mang theo a , nha đầu của Nghênh Hương viện bố trí thế nào cho hợp lí?”
“Tìm trong con cái của các a , chọn một thông minh lanh lợi nhất đưa qua đó. Chọn thế nào tự ngươi quyết định.”
Việc lớn việc nhỏ, hết việc tới việc khác, khi giải quyết xong, một canh giờ qua từ lúc nào mà nàng .
Đợi các quản sự lui hết, Ánh Tuyết bước , ghé tai nàng nhỏ: “Phu nhân, Thanh di nương đến nửa canh giờ , thấy bận rộn nên cho bọn nô tỳ báo.”
“Thanh di nương?” Tưởng Nhược Nam bỗng thấy hoài nghi, nàng tới đây? Mà còn đợi những nửa canh giờ ? Có chuyện gì ư?
Ánh Tuyết đưa Thanh Đại .
Thanh Đại mặc một chiếc áo bằng lụa hoa nền xanh nhạt, vẫn cách trang điểm mộc mạc đơn giản đó, nhưng vì nàng một mái tóc dài đen mướt cùng làn da trắng như tuyết, nên vẫn vô cùng kiều diễm nổi bật.
Thanh Đại tươi khi thấy Tưởng Nhược Nam.
Tưởng Nhược Nam hỏi: “Muội tới tìm việc gì? Cần gì ?”
“Thanh Đại đến thỉnh an phu nhân.” Nói xong, bèn quỳ xuống mặt Tưởng Nhược Nam, dập đầu một cái.