Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 246
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:20:59
Lượt xem: 75
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Nhược Nam tìm những đàn ông thật thà trung hậu cho họ, dù nghèo tới mức cùng đinh cũng . Hầu phủ thể cho họ của hồi môn thật hậu hĩnh, họ dùng tiền đó để mua đất dựng nhà, đương nhiên trong nhà họ sẽ trở thành địa vị. Người đàn ông thể ức h.i.ế.p bắt nạt họ, sinh con đẻ cái, hưởng cuộc sống vui vầy, chẳng hơn nhiều so với việc ở Hầu phủ lạnh lẽo cả đời ư? Đầu tiên rõ, Tưởng Nhược Nam dù thông cảm với họ tới cũng tuyệt đối để Cận Thiệu Khang bước phòng họ một bước. Nếu họ ở Hầu phủ sẽ sống cô độc cả dời.
“Thiếp nghĩ như thế, đương nhiên sẽ hỏi ý kiến của họ , nếu họ tình nguyện ở Hầu phủ…”
Cận Thiệu Khang : “Nhược Lan, nàng thật thú vị, còn hỏi ý kiến của họ gì? Nàng cứ quyết định là , tin nàng, đương nhiên nàng sẽ bạc đãi họ.”
Khóe miệng Tưởng Nhược Nam giật giật, thôi , quả nhiên là đàn ông phong kiến. Trong mắt , thông phòng căn bản nhân quyền…
Tưởng Nhược Nam chớp chớp mắt: “Ngộ nhỡ mẫu nhắc đến chuyện cất nhắc…”
Cận Thiệu Khang nhướn mày: “Nha đầu xảo quyệt, vẫn đẩy tướng công bia đỡ tên ?”
Tưởng Nhược Nam vuốt vuốt mặt , đáp: “Chuyện mà thì , đến khi đỡ vài câu là , bia đỡ tên nữa chứ?”
Cận Thiệu Khang đảo mắt, lúm đồng tiền lấp ló: “Đã cầu tới tướng công thì nàng định dùng gì để báo đáp?”
Tưởng Nhược Nam rướn , khẽ hôn lên môi một cái: “Thơm một cái là chứ gì.”
“Thế chẳng thiệt thòi ư?” Cận Thiệu Khang lật đè lên nàng.
Không một cơn gió từ thổi tới, khiến ngọn nến chao qua đảo vài tắt hẳn. Trong căn phòng tối đen như mực, dần dần vang lên những tiếng thở gấp gáp…
***
Quả nhiên, đúng như những gì Tưởng Nhược Nam dự liệu, năm ngày , Thái phu nhân nhắc tới việc cất nhắc hai nô tỳ thông phòng với nàng.
Thái phu nhân đợi lui cả mới riêng việc cùng Tưởng Nhược Nam.
“Vốn là thông phòng mang thai mới cất nhắc thành thất. hai nha đầu là do chính tay chọn cho Hầu gia, danh phận theo Hầu gia bao nhiêu năm nay. Giờ Hầu gia cũng thường xuyên đến chỗ chúng nữa, đang nghĩ, chi bằng nạp chúng thành thất, còn con cái chỉ cần ngưng dùng thuốc sẽ thôi.” Nhân lúc quyền uy còn trong tay, bà sớm sắp xếp thỏa đáng việc , nếu đợi đến khi con dâu dần dần nắm quyền, lúc Tưởng Nhược Nam thế nào bà cũng tiện can thiệp.
Tưởng Nhược Nam , cung kính đáp: “Mẫu , thực chuyện của hai nha đầu , con cũng đang định bàn với .” Dứt lời bèn với Thái phu nhân về ý định tìm để gả hai thông phòng .
“Hầu gia , thực từ tới nay cũng chẳng cảm giác gì đặc biệt với hai thông phòng , lẽ về sẽ tới phòng họ nữa. Vì con nghĩ, chi bằng gả họ cũng là giúp họ tướng công thương yêu, thể sinh con đẻ cái.”
Nghe xong những lời Tưởng Nhược Nam , sắc mặt Thái phu nhân sầm xuống: “Đây là ý của con ý của Hầu gia?”
Có những việc cần kiên quyết thì nên kiên quyết tới cùng, một khi phục tùng thì sẽ chỉ khiến bản khó chịu, nàng khó chịu thì hai nha đầu đó cũng chẳng dễ sống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-246.html.]
Tưởng Nhược Nam Thái phu nhân, giọng dịu dàng, nhưng giọng điệu kiên quyết: “Mẫu , đây là ý của con là ý của Hầu gia.”
Thái phu nhân nàng, nhạt một tiếng: “Nhược Lan, đây là ý của con. Ta cũng con đang nghĩ gì. con nghĩ xem, thể thế ? Con Hầu gia , sắp hai mươi lăm tuổi , ngoài đứa trẻ trong bụng Vu Thu Nguyệt thì chẳng đứa con nào nữa. Ở tuổi của Hầu gia, con cái lớn cả . Con là con dâu của Cận gia, những Hầu gia lo việc mà chỉ vì bản , còn gả phắt hai thông phòng hầu hạ bao năm bên Hầu gia . Như thế ? Bên cạnh Hầu gia mấy ? Có đếm hết một bàn tay ? Trong , Vu Thu Nguyệt thất sủng , Thanh Đại đến giờ còn gặp Hầu gia mấy . Ngày nào Hầu gia cũng chỉ nghỉ ở Thu Đường viện, con còn đủ, đến hai nha đầu đó cũng tha ?”
Tưởng Nhược Nam thể hiểu sự giận dữ của chồng. Nói thực, với phận của Cận Thiệu Khang thì quả thật những phụ nữ bên cạnh bây giờ coi là nhiều. Việc cất nhắc hai thông phòng theo bao năm nay là chuyện thể hiểu . Huống hồ, Cận Thiệu Khang thực sự cũng hiếm con, Thái phu nhân đương nhiên mong con trai đông con nhiều cái, nhất là mỗi một thê đều mang thai.
, mặc dù nàng hiểu nhưng thể chấp nhận . Chẳng cách nào, quan niệm tư tưởng bất đồng, nàng thể đổi suy nghĩ của Thái phu nhân, nhưng Thái phu nhân cũng đừng hòng bắt nàng chấp nhận tất cả.
Có điều, dù thế nào nàng cũng thể giận bà, trong thế giới xem trọng hiếu đạo, nếu vì chuyện mà tranh cãi với Thái phu nhân thì việc sẽ thành là nàng sai. Muốn gả hai thông phòng cũng khó.
Vì , sắc mặt Tưởng Nhược Nam vẫn cung kính, giọng vẫn dịu dàng: “Mẫu , chuyện ý kiến của một con, nếu mẫu tin, buổi tối đợi Hầu gia về cứ hỏi thì .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Cận Thiệu Khang và Thái phu nhân là con, chuyện để giải quyết là hợp lý nhất. Con trai bà cũng ý như thế, bà chẳng lý do gì để phản đối nữa chứ? Thái phu nhân nhạt: “Ý của con là, chỉ cần Hầu gia đồng ý, con cũng sẽ ý kiến nữa?”
Tưởng Nhược Nam mỉm đáp: “Chính là như thế.”
“Được.” Thái phu nhân nhướn cao một bên mày, khẽ gật đầu. Bà tin, đứa con do một tay bà nuôi lớn lời bà.
Buổi tối, khi Cận Thiệu Khang về, lúc định tới Tùng Hương viện thỉnh an Thái phu nhân, Tưởng Nhược Nam cùng.
“Hôm nay, mẫu với về việc cất nhắc hai a thông phòng . Thiếp cũng nhân cơ hội đó mà suy nghĩ của , mẫu vui, hỏi ý kiến , mà đến phiền hai bàn bạc, sẽ đến .”
Tưởng Nhược Nam giúp sửa sang y phục, dịu giọng : “Chàng đến xem thế nào , nếu mẫu thực sự kiên quyết thì cứ nhận lời , chỉ khổ cho hai nha đầu đó, dù cũng theo bao năm như thế…”
Ý của Tưởng Nhược Nam rõ ràng, nếu mềm lòng nhận lời Thái phu nhân thì hai nha đầu đó sẽ sống đời quả phụ. Nếu thật sự quan tâm họ thì đừng mềm lòng.
Cận Thiệu Khang khẽ : “Mẫu là nhân từ, chỉ cần giải thích cho rõ, nhất định sẽ hiểu.”
Tưởng Nhược Nam dựa lòng , dịu giọng: “Thiệu Khang, bảo phản đối ý kiến của mẫu là khó , nhưng chuyện mặt . Dù thế nào, mẫu cũng sẽ cho rằng đố kị ghen tuông, gì cũng sẽ . Chỉ đích lên tiếng, lẽ sẽ hiểu ý của . Thiệu Khang, trách chứ?”
Cận Thiệu Khang vòng tay ôm nàng, khẽ vỗ nhè nhẹ lên lưng nàng, từng chút từng chút một: “Ta nàng tranh cãi với mẫu , khó xử, hiểu nỗi khổ trong lòng nàng chứ? Hơn nữa, những gì nàng đều là vì nghĩ cho hai nha đầu , là phu quân của nàng, những chuyện thể khoanh tay , lúc cần mặt, thể do dự?”
Thật với thế lực hiện giờ của , nếu Tưởng Nhược Nam cứng rắn kiên quyết, cuối cùng mẫu cũng sẽ thỏa hiệp. Nàng , đương nhiên là vì phá hỏng quan hệ với mẫu , kẹt ở giữa mà khó xử.
Cận Thiệu Khang khe khẽ thở dài, đây là một con gái ngông cuồng hống hách, chỉ cần một lời lọt tai thể quất roi thị uy, mặc dù khiến căm hận nhưng thể thừa nhận, đó nàng sống vui vẻ thoải mái. từ khi gả cho , vì , nàng nhẫn nhịn chịu đựng, tìm đủ cách để lấy lòng , cố ép trở thành một cư xử chu đáo vạn sự chu . Mà tất cả những việc nàng , những hy sinh của nàng, chẳng qua cũng chỉ trái tim một lòng một của . Bản thể khiến con gái yêu sống vui vẻ thoải mái, lẽ nào đến tâm nguyện nhỏ của nàng cũng thỏa mãn ?
“Nàng ở đây đợi tin lành của . Ta sẽ để nàng thất vọng.” Nói xong, cúi đầu hôn lên môi nàng. Rất nhẹ.
Tưởng Nhược Nam ngẩng lên đôi mắt đầy thành ý và dịu dàng của , mỉm , lòng ngọt ngào vô cùng.