Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 252
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:21:11
Lượt xem: 63
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cận Thiệu Khang nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, khẽ ngắt lời nàng: “Nàng và cùng …”
“Gì cơ?” Tưởng Nhược Nam ngẩn .
Cận Thiệu Khang cũng mỉm , “Ta , mỗi tới thăm Thanh Đại, nàng cùng . Nàng là chủ mẫu Cận gia, đương nhiên cũng thể quan tâm tới việc , đúng nào?”
Cách là Tưởng Nhược Nam từng nghĩ đến, nhưng nếu nàng đưa yêu cầu như thế thì một là sẽ thể hiện sự nhỏ nhen ích kỷ của nàng; hai là, lẽ nào nàng luôn đề phòng theo dõi họ, như thế tình cảm giữa nàng và Cận Thiệu Khang còn ý nghĩa gì nữa? nếu là do đề nghị thì khác. Điều đó cho thấy, lúc nào cũng quan tâm tới cảm nhận của nàng.
Tưởng Nhược Nam ngả lòng , vòng tay ôm lấy eo , giọng chút nghẹn ngào, “Được, sẽ cùng .”
Hắn ôm nàng, khẽ : “Ngốc ạ, nàng quên ư? Ta từng , cho dù thế nào cũng sẽ bao giờ những việc khiến nàng đau lòng, buồn bã.”
***
Sáng hôm , Tưởng Nhược Nam và Cận Thiệu Khang cùng tới thỉnh an Thái phu nhân. Trong lúc đó, đều đang bàn luận về sự trung nghĩa của Thanh Đại.
Thái phu nhân vẫn luôn thiện cảm với Thanh Đại, qua chuyện thì càng thêm yêu quý. Mặc dù bà và con trai thỏa thuận, nếu trong vòng nửa năm mà Tưởng Nhược Nam mang thai, bà sẽ can thiệp chuyện giữa phu thê họ nữa. đấy là vì con trai bà quá kiên quyết, chứ thực lòng bà bất mãn với đòi hỏi chuyên sủng của Tưởng Nhược Nam. So với Tưởng Nhược Nam, Thái phu nhân thích sự ngoan ngoãn và phục tùng của Thanh Đại hơn.
Bà khen ngợi Thanh Đại mặt Tưởng Nhược Nam, thực là cố ý để Tưởng Nhược Nam . Tưởng Nhược Nam là hiểu ý bà, nhưng nàng vẫn một mực giả ngây giả ngốc, chẳng chẳng rằng, coi như thấy gì.
Vu Thu Nguyệt bên cạnh, liếc mắt Tưởng Nhược Nam nãy giờ vẫn đang trầm ngâm một cái, : “Trong tình huống như thế, đừng là đang mang thai như con phản ứng , mà ngay cả từng luyện võ như phu nhân cũng chẳng phản ứng kịp. Thế mà Thanh Đại chẳng màng tới sự an của bản , lập tức lao lên che chắn cho Hầu gia, thể thấy tấm lòng của nàng dành cho Hầu gia nhiều như thế nào.” Cô cố tình nhấn mạnh mấy chữ “từng luyện võ”.
Giờ Thanh Đại đang chiếm ưu thế, cô dám nửa lời khó về Thanh Đại mặt Thái phu nhân, nhưng với Tưởng Nhược Nam, hễ cơ hội là cô sẽ bỏ qua.
Tưởng Nhược Nam cô , cô đang ám chỉ rằng là võ nghệ mà dũng cảm bằng Thanh Đại. Tưởng Nhược Nam thấy Thái phu nhân ghế sắc mặt thoáng sa sầm xuống, rõ ràng là bà vui, những còn trong phòng đều liếc nàng. Tưởng Nhược Nam lập tức sang Vu Thu Nguyệt, khẽ trách: “Vu di nương, di nương những lời như thế? Hôm qua di nương Thanh Đại dùng khổ nhục kế cũng nhắc nhở di nương , ngờ hôm nay di nương vẫn cố chấp mang những lời mặt . Ta gì với di nương nữa.”
Tưởng Nhược Nam lắc lắc đầu, vẻ mặt bất lực.
Câu của Vu Thu Nguyệt vốn mang ý nghĩa mơ hồ nay Tưởng Nhược Nam thế thì gần như đều hiểu ngay ý của cô .
Vu Thu Nguyệt tức tới đỏ cả mặt, nhưng hôm qua đúng là cô những lời như , nên nhất thời chẳng phản bác thế nào, tức tối hồi lâu mới thốt lên: “Ta ý đó…”
“Vậy nàng ý gì?” Cận Thiệu Khang lạnh lùng lên tiếng.
Vu Thu Nguyệt thấy sắc mặt âm trầm của Cận Thiệu Khang, mặt cô trắng bệch, cúi thấp đầu: “Thiếp… …”
Thái phu nhân kiên nhẫn nữa: “Được Vu di nương, những lời như thế mà ngươi cũng . Ta từng chứng kiến khổ nhục kế, nhưng từng thấy nào hy sinh cả tính mạng của để dùng khổ nhục kế cả. Một ngày ngươi gây chuyện thị phi thì cảm thấy khó chịu ? Ta thấy ngươi là nhàn rỗi quá mức, phạt ngươi chép một trăm ‘Nữ tắc’, chép xong bước chân khỏi Cẩm Tú viện một bước.”
Tưởng Nhược Nam đá quả bóng, nên Thái phu nhân sang tức giận Vu Thu Nguyệt, quên mất ý tứ đó mà Vu Thu Nguyệt nhắm .
Vu Thu Nguyệt mặt trắng bệch, nghiến răng nghiến lợi nhận với Thái phu nhân, đó a dìu khỏi Tùng Hương viện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-252.html.]
Thái phu nhân theo bóng lưng nàng chau mày: “Vừa sáng sớm cô phá hỏng tâm trạng… Thôi, cũng lui .”
Cận Thiệu Khang và Tưởng Nhược Nam đang định rời Thái phu nhân gọi: “Hầu gia, Thanh Đại vì Hầu gia mà thương, Hầu gia đừng quên dành chút thời gian tới thăm nom con bé.”
Cận Thiệu Khang đáp: “Lát nữa bọn con sẽ qua đó.”
“Bọn con?” Thái phu nhân lập tức về phía Tưởng Nhược Nam.
Triệu di thái thái và Vương thị vốn cũng đang định rời , Cận Thiệu Khang thì bỗng dừng bước, hẹn mà cùng suy nghĩ, Hầu gia thăm Thanh Đại, phu nhân cũng theo ? Cứ đề phòng như thế, hình như quá đáng…
Tưởng Nhược Nam như thấy ánh mắt đó của . Kim đ.â.m thịt thì đau, nàng hà tất quan tâm tới suy nghĩ của họ.
Nàng đang chuẩn đáp, thì Cận Thiệu Khang bên lên tiếng : “Con cho rằng Nhược Lan là chủ mẫu của Cận gia, Thanh Đại vì con mà thương, về lý nàng cũng tới đó thăm nom mới đạo. Là con bảo Nhược Lan cùng .”
Tưởng Nhược Nam thấy Cận Thiệu Khang chịu giúp như thế, trong lòng vui. Nàng bên mỉm điềm đạm, bộ dạng hiền lành thuần phục.
Thái phu nhân Cận Thiệu Khang một lúc, cho tới khi cúi đầu xuống, ánh mắt đó như đang , một thằng con trai vô dụng như con chứ? Một lát , bà nặng nề : “Các con .”
Lúc Cận Thiệu Khang và Tưởng Nhược Nam mới hành lễ lui .
Triệu di thái thái và Vương thị cũng lui .
Vương thị trái ngó , khẽ tiếng : “Tưởng Nhược Nam thủ đoạn thật quá lợi hại, thể nắm chặt Hầu gia như . Thanh Đại vì Hầu gia mà thương nặng như thế mà vẫn cho phép Hầu gia quan tâm riêng.”
Triệu di thái thái nhạt đáp: “Cứ đợi đấy mà xem, thấy chuyện đơn giản như thế . Thanh Đại lợi hại hơn biểu của con nhiều. Con xem, cô phủ bao lâu mà khiến Thái phu nhân hài lòng tới , phủ từ xuống chẳng ai dám nửa lời về cô , đủ thủ đoạn và tâm địa thâm sâu hơn biểu của con nhiều. thủ đoạn quá lộ liễu nên mới Tưởng Nhược Nam tìm cách đàn áp. Có điều Thanh Đại cũng cho phu nhân cơ hội đàn áp , ngoài việc giữ chặt Hầu gia , phu nhân thể gì cô . Đàn ông kẻ nào chịu để nắm thóp chứ, càng giám sát càng phòng thì sẽ càng thấy khó chịu ngứa ngáy. Con xem, việc Thanh Đại đắc sủng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.”
Vương thị thất kinh: “Ý của là, Thanh Đại tất cả đều mục đích? Sao con nhận , Thái phu nhân cũng tin tưởng cô mà.”
“Thái phu nhân…” Triệu di thái thái tiếp tục nhạt, “Nếu đổi là thời lão Hầu gia còn sống, bà nhất định cũng sẽ phòng Thanh Đại như phòng trộm. giờ Thanh Đại là di nương của con trai bà chứ di nương của phu quân bà , bà chỉ sớm bế cháu, đương nhiên là nhận . Từ xưa tới nay, tranh đấu với di nương chỉ chính thê, từng nhà nào mà chồng tranh chấp với di nương của con trai. Còn con…” Triệu di thái thái trừng mắt Vương thị một cái, “Nếu con lợi hại giỏi giang như thế thì Thiệu Đường cũng nạp hết kẻ tới kẻ khác. Không những sức khỏe suy yếu mà còn khiến nó phân tâm, chẳng công danh lợi lộc gì. Nói cũng đều tại con quản gia nghiêm, nhắc đến là thấy giận. Nếu Thiệu Đường sớm đỗ đạt thì đến nỗi từng tuổi còn sắc mặt bà mà sống ?”
Nói xong bà trừng mắt Vương thị thêm cái nữa, lẩm bẩm bỏ .
Vương thị ấm ức trề môi, chầm chậm theo Triệu di thái thái.
Về phần Cận Thiệu Khang và Tưởng Nhược Nam, khi rời khỏi Tùng Hương viện. Đến chố vắng vẻ, Tưởng Nhược Nam với Cận Thiệu Khang: “Thiệu Khang, đỡ mặt mẫu , mặc dù vui, nhưng mẫu liệu giận ? Sau đừng như nữa.”
Tưởng Nhược Nam thấy vẻ mặt buồn buồn thì hiểu ngay rằng đang lo lắng vì chuyện , nên nàng mới như thế khiến cảm thấy dễ chịu hơn.
Quả nhiên Cận Thiệu Khang những lời quan tâm chu đáo của nàng, bao phiền muộn trong lòng tiêu tan, nắm c.h.ặ.t t.a.y nàng, dịu giọng : “Không , mẫu sẽ giận thật . Mà vốn đúng là do bảo nàng cùng , thể để nàng mẫu nghi ngờ.” Rồi tiếp, “Đi thôi, tới thăm Thanh Đại xong, cùng nàng Hậu hoa viên dạo.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai bèn tới Nghênh Hương viện.