Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 265
Cập nhật lúc: 2024-11-24 14:36:57
Lượt xem: 67
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thái hậu bên đáp: “Hoàng thượng, thưởng cho Nhược Lan thật hậu hĩnh, tỏ keo kiệt.”
Hoàng hậu và những phi tần khác cũng phụ họa theo.
Cảnh Tuyên Đế gật gật đầu, “Để trẫm nghĩ xem…”
Lúc , Tưởng Nhược Nam bỗng quỳ xuống, với Cảnh Tuyên Đế: “Hoàng thượng, thần phụ thể tự xin thưởng ?”
Mọi đều ngẩn , tự xin thưởng? Hầu phu nhân cũng thật quá ngông cuồng, vẫn là Thái hậu lên tiếng phá vỡ khí gượng gạo: “, Nhược Lan, ngươi nên xin Hoàng thượng thưởng một món thật lớn. Lần ngươi giúp Thục phi giữ long thai, Hoàng thượng coi như chẳng gì xảy , thật quá đáng!”
Hoàng hậu và các phi tần khác thấy Thái hậu , Hoàng thượng cũng chẳng ý giận, bèn phụ họa vài câu. Hoàng hậu : “Thiếp cũng , Hầu phu nhân thưởng cái gì?”
Cảnh Tuyên Đế phá lên lớn: “Được, hôm nay cho phép phu nhân bắt chẹt trẫm . Nói , ngươi thưởng gì?”
Tưởng Nhược Nam Cảnh Tuyên Đế mỉm : “Hoàng thượng, thần phụ gì tạm thời còn nghĩ , thể cho thần phụ ghi nợ ở đây, đợi thần phụ nghĩ , sẽ xin Hoàng thượng ban thưởng ?”
Tưởng Nhược Nam thu Thanh Đại. nàng cũng , nàng thể đòi hỏi quá đáng, yêu cầu Hoàng thượng thu con gái ban tặng là hợp tình hợp lý, nàng tin Thái hậu cũng sẽ ủng hộ nàng thế.
Chỉ là nhận nợ một mặt bao mà thôi, nếu còn dám những hành động quá đáng, nàng sẽ “vốn” để phản kháng.
Cảnh Tuyên Đế hiểu tâm tư của nàng, ngay lập tức sắc mặt tối sầm, nhưng nhanh chóng khôi phục vẻ tự nhiên như thường, “Tưởng Nhược Lan, gan của ngươi cũng lớn thật đấy, từng đòi thưởng còn bắt trẫm nhận nợ.”
Tưởng Nhược Nam ngọt ngào: “Chỉ là thần phụ nhất thời nghĩ , sợ thiệt mà. Hoàng thượng yên tâm, thần phụ sẽ để quá lỗ .”
Câu khiến đều phá lên vui vẻ, khí bỗng chốc dịu hẳn. Thái hậu chỉ Tưởng Nhược Nam mắng: “Hay cho nha đầu , còn chịu thiệt thòi chút nào nữa.”
Trường Lạc Công chúa vẫn im lặng lớn chuyện nãy giờ bỗng lên tiếng, “Phụ hoàng, hãy nhận lời Nhược Lan , Nhược Lan .” Mấy ngày hôm nay tiểu Công chúa cũng bắt đầu gọi “Nhược Lan, Nhược Lan” theo Hoàng hậu.
Sắc mặt Cảnh Tuyên Đế dịu xuống, Tưởng Nhược Nam: “Được, trẫm đồng ý.” Dù tất cả vẫn đang trong tay .
Tưởng Nhược Nam dập đầu tạ ân: “Đa tạ Hoàng thượng.” Rồi đầu nháy mắt với Trường Lạc Công chúa.
Bệnh tình của Trường Lạc Công chúa chuyển biến , Tưởng Nhược Nam thể về nhà . Nàng thu dọn thứ, Trường Lạc nỡ xa nàng, cứ kéo nàng cho nàng , tới tận khi Tưởng Nhược Nam hứa, sẽ thường xuyên thăm Công chúa, lúc đấy mới chịu buông tay nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-265.html.]
Tưởng Nhược Nam ở trong cung ba ngày hai đêm, cuối cùng cũng về Hầu phủ.
***
Tưởng Nhược Nam về Hầu phủ, cổng lớn, Ánh Tuyết tin chờ hầu tại đây. Ánh Tuyết đỡ Tưởng Nhược Nam từ xe ngựa xuống, còn đợi Tưởng Nhược Nam vững, hạ giọng : “Phu nhân, mấy ngày nhà, trong phủ xảy chyện lớn .”
Tưởng Nhược Nam giật thót cả , túm c.h.ặ.t t.a.y Ánh Tuyết, “Trong phủ xảy chuyện gì?”
Ánh Tuyết đáp: “Thái phu nhân dặn, đợi về thì lập tức đưa đến Tùng Hương viện gặp Thái phu nhân, nô tỳ .”
Tưởng Nhược Nam gật gật đầu, hai cùng về phía Tùng Hương viện.
Đám họ gặp đường đều bộ dạng thận trọng rón rén, nhấp nha nhấp nhổm.
Tưởng Nhược Nam lo lắng yên, bất giác hỏi: “Rốt cuộc là xảy chuyện gì?”
Ánh Tuyết cúi đầu, khẽ đáp: “Ngày thứ hai khi phu nhân vắng, Thanh di nương a đưa tới Cẩm Tú viện để thỉnh an Vu di nương. Cũng là tại , Vu di nương cho đánh Liễu Hồng, Liễu Hồng phục nên mới tranh cãi với hầu của Vu di nương. Từ tranh cãi tới đánh , kết quả là trong lúc vật lộn, đập rương đựng quần áo của Vu di nương, phát hiện … phát hiện …” Nói đến đây, thần sắc của Ánh Tuyết vài phần kinh hoàng.
Tưởng Nhược Nam giục: “Rốt cuộc là phát hiện cái gì? Ngươi đừng lấp lửng câu câu chăng nữa .”
Vân Mộng Hạ Vũ
Ánh Tuyết hạ giọng hơn nữa: “Trong rương quần áo của Vu di nương, phát hiện một bức tà tượng vẻ mặt gian ác, ghê tởm, còn ít bùa chú. Liễu Hồng thấy, lập tức cầm bức tà tượng đó và đống bùa chú đến chỗ Thái phu nhân, là Vu di nương dùng vu thuật để hại Thanh di nương, vì nên Thanh di nương mới thương. Và vết thương còn mãi khỏi, đều tại vu thuật của Vu di nương đang tác oai tác quái. Khi Thái phu nhân thấy những thứ tức giận tới mức suýt thì ngất xỉu.”
Tưởng Nhược Nam bước chậm , những ở thế giới đều mê tín, bình thường họ tin Phật giáo và Đạo giáo, còn những tín ngưỡng khác đều coi là tà giáo vu môn. Vu Thu Nguyệt lén lén lút lút giấu những thứ trong phòng, thể là phạm điều đại kỵ trong thế giới . Cung đình thời cổ đại, vì những vụ án liên quan tới tà thuật phù thủy mà c.h.ế.t bao nhiêu , bao nhiêu gia đình ly tán nhà tan cửa nát. Lần e là Vu Thu Nguyệt cũng sẽ chẳng kết cục gì.
“Vậy tình hình bây giờ thế nào, Thái phu nhân và Hầu gia định xử lý Vu di nương ?” Tưởng Nhược Nam hỏi.
“Thái phu nhân giận, vốn định cho đưa Vu di nương tới biệt trang giam lỏng, Vu di nương lóc cầu xin bọn họ hãy nghĩ tới đứa bé mà tha cho di nương . Chỉ Hầu gia là chẳng tỏ thái độ giận dữ gì nhiều, bình tĩnh rằng, đợi phu nhân về sẽ xử lý .”
Trong lúc chuyện, họ đến Tùng Hương viện. Khi bước , thấy Thái phu nhân đang ghế chính giữa trong phòng, Thanh Đại phía bà, đang đ.ấ.m lưng cho Thái phu nhân, thì thầm điều gì đó.
Thái phu nhân : “Được , Thanh Đại, con cần cầu xin cho cô nữa. Cô độc ác như thế, dám dùng vu thuật tà ác, thời gian trong phủ luôn ồn ào xảy hết chuyện tới chuyện khác. Đầu tiên là con thương, đó nha đầu trong Cẩm Tú viện chết, mấy hôm ngựa trong phủ vô duyên vô cớ c.h.ế.t liền mấy con. Ta thấy nhất định là cô mang tà vật phủ nên mới xảy những chuyện . Người phụ nữ độc ác như thế thể giữ trong phủ .”
“Vu di nương cũng là vì con nên mới phát hiện, di nương đang mang thai, sắp sinh , Thanh Đại thấy trong lòng yên…”
“Con yên cái gì? Ta còn cảm thấy may mắn vì chuyện sớm phát hiện, nhắc tới thì thấy thưởng hậu cho nha đầu Liễu Hồng . Nếu nó phát hiện mà để Vu Thu Nguyệt tiếp tục dùng tà vật thì còn hại thêm bao nhiêu nữa. Chính vì thương hại cô đang mang thai cốt nhục của Cận gia nên mới luôn nhẫn nhịn cô , mấy cô Hầu gia nổi giận cũng do đỡ, ngăn cản. Giờ nghĩ , thấy thật hối hận.” Nói Thái phu nhân đầu , Thanh Đại: “Ta con yếu lòng, con cũng cần lo lắng quá, cho dù cô đưa tới biệt trang, cũng sẽ cho chăm sóc cô chu đáo, đợi sinh xong sẽ đón đứa trẻ về Hầu phủ. Đứa bé đó rốt cuộc là m.á.u mủ của Cận gia, sẽ để nó ở ngoài chịu khổ.”