Vu Thu Nguyệt thấy lời khuyên của Tưởng Nhược Nam, nhất là câu cuối cùng, khiến cô lập tức bình tĩnh trở . Kể thì, gần đây đứa con trong bụng cô cũng chẳng dễ chịu thoải mái, lẽ vì cô thường xuyên cáu giận mà . Cô bình tĩnh hơn, nếu động thai thật, sẽ chẳng còn gì để mất nữa.
Cô Tưởng Nhược Nam một cái, giống như chút bất ngờ khi thấy nàng lên giúp , nhưng giờ Vu Thu Nguyệt cũng chẳng còn quản nhiều như thế nữa.
Thái phu nhân Tưởng Nhược Nam , nghĩ: Có mặt Vu phu nhân ở đây thể cho Vu Thu Nguyệt cơ hội biện giải. Lập tức, bà nuốt những lời định xuống.
Vu Thu Nguyệt uống xong , hít một thật sâu, trấn tĩnh sự kích động của tâm trạng, mới : “Thái phu nhân, nhiều việc vì con chứng cứ, sợ trách mắng con ăn hàm hồ nên con mới . chuyện đến nước , con cũng chẳng quan tâm tới việc trách mắng nữa.” Cô ngẩng cao đầu, chỉ Thanh Đại: “Người phụ nữ đúng là một tiểu nhân bỉ ổi, từ lâu con phát hiện sự bất thường của cô nên mới sai Lệ Châu theo dõi cô . Lệ Châu c.h.ế.t một cách hết sức kỳ lạ, con nghĩ nhất định Lệ Châu phát hiện điều gì đó mới cô sát hại. Hôm xảy sự việc, cô tới phòng con thỉnh an, con riêng với cô để hỏi về việc của Lệ Châu nên mới đuổi bọn ngoài. ngờ, hai câu, cô tự tát mặt , đó ngã lăn đất khiến a của cô tranh cãi với con. Sau đó hai a lao , va rương quần áo của con, những tà vật mới rơi .”
Tưởng Nhược Nam hỏi: “Ngươi cái tát là do Thanh di nương tự đánh? Như đúng lắm.”
Liễu Hồng lập tức lên tiếng: “ , rõ ràng là do Vu di nương đánh.”
Tưởng Nhược Nam hỏi Liễu Hồng: “Ngươi thấy Vu di nương đánh Thanh di nương ?”
Liễu Hồng ngẩn : “Không tận mắt thấy… nhưng Thanh di nương thể tự tát mặt chứ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-272.html.]
Tưởng Nhược Nam gật gật đầu: “Ngươi cũng . , còn một thắc mắc…” Nàng Vu Thu Nguyệt, “Bình thường chiếc rương lớn đó của ngươi khóa ư? Sao đụng bung như thế?”
Trong mắt Thanh Đại bỗng thoáng hiện những tia sắc lạnh. Nàng chăm chăm Tưởng Nhược Nam, ngờ cuối cùng để Tưởng Nhược Nam nắm sơ hở. Vốn cứ tưởng chẳng ai để ý điểm …
Vu Thu Nguyệt nhạt: “Phu nhân thật nực , trong rương lớn chỉ để mấy bộ quần áo, hàng ngày a đều dọn dẹp trong đó, nếu khóa…” Nói đến đây, Vu Thu Nguyệt chợt nhận , cô phắt dậy, Thái phu nhân, vẻ mặt kích động, “Thái phu nhân, nghĩ mà xem, nếu con thật sự dùng những tà vật thì thể để ở trong cái rương mà bọn a ngày nào cũng mở chứ, mà con sẽ tìm cách giấu , giấu thật kỹ. Chắc chắn Thanh Đại bỏ những thứ trong rương của con, đó tìm cách để con và a của cô tranh cãi, a của cô mới phát hiện những vật đó.”
Nhắc đến mới thấy lạ, bình thường cô đều cất những thứ đó trong một cái rương và khóa . Cái rương khóa cũng để nhiều đồ quý giá, ngoài thể mở , đột nhiên những thứ xuất hiện trong rương quần áo? Trước đó cô vẫn cứ nghĩ rằng do thời gian mang thai nên trí nhớ giảm sút, tinh thần lơ là mới cất nhầm chỗ. Giờ mới nghĩ nhất định là Thanh Đại giở trò. ai việc cô thờ tà thần ? Ngay cả Lệ Châu cận như thế mà còn , Thanh Đại chuyện ?
Vu Thu Nguyệt nghĩ mãi vẫn hiểu, nhưng giờ chuyện đó còn quan trọng nữa . Quan trọng là túm điểm sơ hở để hất chậu nước bẩn lên Thanh Đại.
Thái phu nhân và Cận Thiệu Khang xem màn hỏi đáp giữa Tưởng Nhược Nam và Vu Thu Nguyệt xong, vô thức về phía Thanh Đại, trong lòng cũng nảy sinh nghi ngờ. Cận Thiệu Khang nhớ đến việc Tưởng Nhược Nam từng hoài nghi việc Thanh Đại võ công. Nếu Thanh Đại võ thật thì chuyện trong rừng cây, chuyện Thanh Đại liều c.h.ế.t cứu cùng với chuyện , đều dễ giải thích. Người võ nếu mấy việc gắp lửa bỏ tay quỷ thần , dễ như trở bàn tay.
Lúc Vu phu nhân thấy Thái phu nhân cũng để lộ vẻ nghi ngờ, trong lòng vui mừng, bất luận thế nào, cũng thể để bọn họ đưa Vu Thu Nguyệt . Nếu , sinh đứa trẻ chẳng cũng vô ích ?
Vu phu nhân nghiến chặt răng, “bộp” một tiếng quỳ xuống mặt Thái phu nhân: “Thái phu nhân, mong minh xét, thể để Thu Nguyệt nhà chúng ám hại, thể để kẻ gian đắc chí.”