Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 295
Cập nhật lúc: 2024-11-24 14:46:27
Lượt xem: 118
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hắn dậy, cầm một tờ giấy trắng tới, “Hôn sự của chúng vua ban, nên đơn ly hôn giao cho bộ Hộ xử lý, đến khi chuyện vỡ lỡ, mà những lý do nàng trong đơn đủ, những quan viên đó tha cho nàng .”
Hắn cầm bút lên, dùng tai trái đỡ cổ tay , khiến tay vững vàng, đó nội dung đơn hủy hôn tờ giấy trắng .
Nét bút bay bổng mà cứng rắn, dùng lực mạnh tới mức hằn cả mặt tờ giấy, giống như đang dùng hết sức .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nội dung đơn ly hôn đại khái cũng khác là mấy, chỉ thêm hai câu, “Không chịu sỉ nhục, chịu đánh đập.”
Tưởng Nhược Nam mơ hồ: “Sao thế? Chàng bao giờ đối với như …”
Cận Thiệu Khang dừng bút, ngòi bút khẽ run, cúi đầu, giọng trầm như vang từ nơi nào tới, “ những gì với nàng, còn bỉ ổi hơn thế gấp hàng trăm hàng ngàn … Ta oan .”
Như là thừa nhận chuyện tối hôm đó? Hắn nhớ ?
Tưởng Nhược Nam cũng cúi đầu, chút ánh sáng cuối cùng trong lòng nàng lụi tắt, chỉ còn bóng tối vô biên.
Hắn hết tới khác nhẫn tâm, chẳng chứng minh rằng, thật sự nỡ buông Thanh Đại ? Nàng tin rằng thật sự yêu nàng, chỉ là… đồng thời, cũng thích con gái khác mà thôi.
Yêu cầu một đàn ông từ nhỏ quen với việc tam thê tứ , chung thủy với một phụ nữ, đúng là vọng tưởng của nàng. Nàng tin tận lực , chỉ điều, rõ ràng rằng những chuyện cố gắng thôi đủ, những quan niệm cố gắng thôi thì đủ để đổi …
Cận Thiệu Khang câu cuối cùng xuống tờ giấy, “Nam hôn nữ gả…” Tay khẽ run lên, từ “gả” nguệch ngoạc, so với các chữ khác, rõ ràng trở nên nổi bật.
Hắn hít một thật sâu, cuối cùng ký tên tờ giấy.
“Như thế , thêm Thái hậu là lá chắn, đám quan viên đó sẽ đến nỗi quá đáng với nàng…”
Tưởng Nhược Nam cúi đầu, trong lòng buồn bã vô cùng.
Nàng nhét đơn hủy hôn , cửa. Khi đến cửa, Tưởng Nhược Nam khẽ đầu : “Bảo trọng.”
Cận Thiệu Khang cố gắng kìm nhưng vẫn bước về phía nàng hai bước, đến cửa thì bỗng dừng chân, hai tay nắm chặt thành nắm đấm, môi mấp máy mấy , cuối cùng vẫn chẳng gì.
Hắn còn mặt mũi nào mà giữ nàng? Nếu nàng cảm thấy rời khỏi đây sẽ hơn, thì hãy để nàng , bản thể thực hiện lời hứa với nàng, nhưng ít nhất cũng thể để nàng .
Hắn nàng càng càng xa, nỗi đau đớn trong lồng n.g.ự.c ngày một lớn. Hắn mím chặt môi, cố gắng kìm nén, im bất động tại chỗ.
Lúc nay, Thái phu nhân lao Thu Đường viện, túm lấy tay Tưởng Nhược Nam, “Nhược Lan, rốt cuộc cô gì?”
Tưởng Nhược Nam hành lễ với bà, “Thái phu nhân, xin hãy bảo trọng.” Nói xong vòng qua bà phía cổng lớn.Thái độ của Tưởng Nhược Nam khiến Thái phu nhân hoảng, bà , giữ c.h.ặ.t t.a.y nàng, “Nhược Lan, cô đừng gây chuyện nữa, cô còn tiếp tục tùy tiện thế , chuyện vỡ lở thì cô định thu dọn thế nào?”
“Thái phu nhân, nghiêm túc, định thu dọn tàn cục.” Tưởng Nhược Nam giằng tay , bỏ .
Sắc mặt Thái phu nhân trắng nhợt, đuổi theo nàng hai bước, giọng vẫn cứng rắn, “Ta cho phép cô như thế, cô chỉ mất mặt , mà còn mất mặt Cận gia, mất mặt Hầu gia, cho phép cô thế.”
Tưởng Nhược Nam đầu, khẽ : “Thái phu nhân giờ cương vị nào mà với những lời như thế? Thái phu nhân đừng quên, còn là con dâu của phu nhân nữa. Phu nhân cho phép thì cũng ý nghĩa gì ?”
Tưởng Nhược Nam tiếp tục bước . Thái độ bình tĩnh của nàng khiến Thái phu nhân càng hoảng loạn, chuyện thật sự sắp bung bét . Cho dù kết quả thế nào, Cận gia cũng sẽ trở thành trò cho thành, chỉ khiến Hầu gia lên triều dám ngẩng đầu, mà ngay bản bà và Yên Nhiên cũng mất mặt lây, bà thể để mặc chuyện .
Bà hét lớn theo lưng Tưởng Nhược Nam: “Nhược Lan, cô nghĩ thật kĩ đến hậu quả, cô khi hủy hôn đối mặt với những gì ? Hủy hôn cô còn là Nhất phẩm Phu nhân nữa, sẽ khinh thường, chỉ cần lời ngoài, thì cô đừng hòng mong gả nhà tử tế. Cô hãy nghĩ cho kĩ .” Trong lúc tức giận cùng cực, Thái phu nhân bỗng uy h.i.ế.p nàng.
Tưởng Nhược Nam nổi giận, nhưng nghĩ đến những việc Cận Thiệu Khang cho , nàng nén giận . Nàng dừng bước, đầu Thái phu nhân: “Dù hậu quả thế nào, cũng là việc của , phiền Thái phu nhân bận tâm.” Nói xong để mặc Thái phu nhân đó, thẳng.
Thái phu nhân tức tới mức run rẩy, bà tới Thu Đường viện tìm Cận Thiệu Khang, “Hầu gia, con ký đơn hủy hôn đấy chứ?”
Cận Thiệu Khang bên chiếc bàn tròn, khe khẽ gật đầu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-295.html.]
Thái phu nhân tức giận đ.ấ.m lưng mấy cái, “Hầu gia, con hồ đồ quá, cô gây chuyện lẽ nào con cũng gây chuyện theo. Những lúc thế con nên dù thế nào cũng ký tên chứ. Cô thể gì con? Đến cuối cùng chẳng sẽ ngoan ngoãn về ư?”
“Mẫu , là con với nàng. Có lẽ trong lòng nàng con giờ là một tiểu nhân bỉ ổi , nhưng con trở thành kẻ vô liêm sỉ trong mắt nàng.”
Thái phu nhân tức đỏ hoe tròng mắt, “Con đúng là nghiệp chướng, vì một phụ nữ, con vứt bỏ cả thể diện của Cận gia. Được , c.h.ế.t cho xong, c.h.ế.t cần chứng kiến đứa con vất vả nuôi dưỡng cả đời trở thành trò cho thiên hạ.”
Cận Thiệu Khang vội quỳ xuống mặt mẫu , “Mẫu , Nhược Lan vì con mà chịu nhiều khổ sở, giờ nàng chỉ mà thôi, hãy để nàng . Mẫu , xin thứ cho con trai bất hiếu.” Cận Thiệu Khang dập đầu liên tục, tiếng đầu đập sàn nhà kêu côm cốp.
Thái phu nhân giận thương, nhưng lúc cũng chẳng thèm ngăn , bà khỏi Thu Đường viện.
Cận Thiệu Khang từ từ dậy, căn phòng trống rỗng, trái tim đau tới quặn thắt, cảm nhận vị ngọt mà tanh trong cổ họng, vội vàng vận khí, để nén xuống.
Ngày hôm đó, Tưởng Nhược Nam đem nộp đơn hủy hôn lên bộ Hộ, bộ Hộ từng xử lý những vụ như thế , Thượng thư bộ Hộ đến xin thánh ý, đó giải quyết cho nàng.
Các ngự sử quan viên nhận tin, cũng vài định nhảy dựng lên gây chuyện, nhưng phản ứng của Hoàng thượng hờ hững, phía Từ Ninh cung cũng chẳng thấy động tĩnh gì, đơn hủy hôn cũng ghi rõ: Phần lớn trách nhiệm thuộc về An Viễn Hầu, cả dấu vân tay, chữ ký của , nên đám quan viên chỉ ồn ào cho lệ thôi.
Khi Tưởng Nhược Nam cầm đơn hủy hôn về, là chuyện của nửa tháng .
Trong nửa tháng , nàng sắp xếp bộ tài sản của , vì là hủy hôn nên nàng quyền lấy về bộ của hồi môn.
Trước đó, nàng cũng nhận tin từ Tưởng Sính Đình, tài sản mà nhà họ lặng lẽ nuốt của nàng nhả trả , giờ trong tay nàng cũng kha khá của cải, cho dù cả đời gì thì cũng lo cơm ăn áo mặc. Nàng lặng lẽ bán bớt một ít châu báu, đem bạc gửi tiền trang bố trí cho mấy a bồi giá. Trong đó hai là con cháu của nô bộc nhà họ Tưởng, Tưởng Nhược Nam trả họ khế ước bán , cho thêm họ ít tiền để họ về nhà.
Còn Liên Kiều và Hoa Anh, phụ mẫu đều qua đời, nơi nương tựa, Tưởng Nhược Nam giữ họ ở nông trang, đó cho họ một tiền của hồi môn. Về phần Ánh Tuyết, nàng yên tâm, vì Ánh Tuyết còn tiếp tục ở Hầu phủ, chỉ sợ khó dễ, nên đặc biệt để nhiều bạc cho nàng .
Tất cả những việc nàng đều tiến hành âm thầm, ngoài mặt, nàng yêu cầu Ánh Tuyết giúp nàng tìm nhà ở, mua nô tài ở kinh thành. Giống như nàng sẽ sinh sống lâu dài ở đó .
Sau khi chuẩn xong tất cả, một buổi tối, Tưởng Nhược Nam cung gặp mặt Thái hậu.
Thái hậu cầm tay nàng, bảo nàng bên cạnh.
“Con ơi, con khổ sở cố chấp như thế, hà tất khiến tới bước đường . con yên tâm, ai gia truyền lệnh xuống, trấn áp chuyện , chỉ hai năm , thì đều quên cả thôi. Ai gia nhất định sẽ giúp con tìm một .”
Nói xong thở dài, “Thực , An Viễn Hầu đối với con tệ. Hắn nhận hết trách nhiệm về , giờ con những lời đồn đại về vô cùng khó , lẽ lấy vợ cũng là chuyện khó.” Những gia đình thế lực trong kinh thành, ai dám gả con gái cho một đàn ông mang tiếng ác như thế?
Tưởng Nhược Nam cúi đầu, thực lòng thì, nếu , việc hủy hôn sẽ thuận lợi như thế.
Tưởng Nhược Nam đột nhiên dậy, tới quỳ mặt Thái hậu, dập đầu ba , “Thái hậu, Nhược Lan đến là để từ biệt .”
“Từ biệt?” Thái hậu kinh ngạc, “Con định ?”
“Thái hậu, Nhược Lan chuẩn xong hết . Nhược Lan với ai cả, nhưng giấu Thái hậu. Tối nay Nhược Lan sẽ rời kinh thành. Đi Nhược Lan còn . Nhược Lan ngoài thăm thú thế giới, Nhược Lan ở kinh thành nữa.”
Ở kinh thành, tất thường xuyên trông thấy , nàng thấy lấy vợ sinh con. Hơn nữa, chỗ Hoàng đế cũng phiền phức, rời khỏi đây , trời cao đất rộng, đến ngay nàng còn sẽ thì Hoàng đế thể tìm nàng?
Đợi qua hai năm nữa, tâm tư của Hoàng đế dành cho nàng nhạt , nàng thể tìm một nơi để định cuộc sống.
Thái hậu đương nhiên hiểu ý nàng, “Con tránh mặt Hoàng thượng ?” Thái hậu thở dài, “Cũng , con rời khỏi đây một thời gian, Hoàng thượng thấy con, lẽ tình cảm sẽ nhạt . Ai gia sẽ cố gắng khuyên nhủ, chỉ điều con là phụ nữ một ở bên ngoài, ai gia thật sự yên tâm.”
Tính cách của Tưởng Nhược Nam mạnh mẽ như thế, hợp với Hoàng thượng, giữ nàng ở hậu cung là . Vì Thái hậu cũng Hoàng đế nạp nàng hậu cung, hơn nữa giờ phận của Nhược Lan tiến cung hợp.
Quan trọng nhất là, Thái hậu ép nàng.
Tưởng Nhược Nam dập đầu Thái hậu: “Thái hậu yên tâm, Nhược Lan khả năng tự bảo vệ . Sau khi ngoài Nhược Lan cũng sẽ thận trọng, tuyệt đối gây chuyện thị phi.” Nàng ngẩng đầu Thái hậu, nước mắt dâng trào, “Mong Thái hậu hãy bảo trọng, giữ gìn sức khỏe. Có lẽ một thời gian dài nữa Nhược Lan mới thể gặp .”
Thái hậu nàng, vô cùng cảm động, bước đến chỗ nàng, kéo nàng lòng, “Nhược Lan, việc cẩn thận. Nếu thích ứng , hãy về, cho dù thế nào, ai gia cũng sẽ bảo vệ con.” Nói đưa cho nàng một tấm lệnh bài, “Có khó khăn gì, thì hãy tới tìm quan địa phương, họ thấy lệnh bài của sẽ tận tâm tận lực giúp con.”
Tưởng Nhược Nam ôm chặt Thái hậu, nước mắt tuôn rơi, “Đa tạ Thái hậu.”