Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 303

Cập nhật lúc: 2024-11-24 14:49:08
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bạch đại nhân lúc mới như tỉnh , vội vàng cầm tay Lưu Tử Căng: “Đại nhân, chuyện đùa .”

Lưu Tử Căng khẽ đẩy tay , “Chính vì trò đùa nên mới quyết định như thế. Phu nhân đúng, chúng nên dũng cảm thử nghiệm. Cho dù chỉ một phần cơ hội thành công cũng nên từ bỏ.”

Giang đại phu và Lí đại phu sang , đều gì. Một lúc , Giang đại phu nghiến răng : “Nếu hai vị tiếc tính mạnh của thì cũng chẳng gì để nữa. Các vị , một khi nhiễm bệnh đậu mùa thì các vị sẽ đối xử thế nào đấy.”

Cách ly, để họ tự sinh tự diệt.

Lưu Tử Căng quả quyết : “Nếu ngày thì Lưu mỗ cũng oán hối.”

Ngay lập tức, Tưởng Nhược Nam yêu cầu mang con bò đậu mùa tới, lấy một ít dịch từ trong những nốt đậu con bò, đó rạch một đường lên tay, bôi thứ dịch lên . Sau đó Bạch đại phu cho cách ly họ. Sợ hai bệnh đậu mùa.

Hai ngày , ngoài việc họ sốt, thì triệu chứng gì đặc biệt, hơn nữa cơn sốt cũng dứt nhanh. Mấy vị đại phu vô cùng kinh ngạc kết quả . điều khiến họ kinh ngạc hơn là, Tưởng Nhược Nam lấy chất dịch từ nốt đậu bệnh, bôi lên vết thương của như với dịch của đậu bò.

Tất cả , bao gồm cả Bạch đại nhân đều nín thở đợi kết quả.

Hai ngày , hai họ xuất hiện bất kỳ triệu chứng lạ nào.

Năm ngày qua , hai vẫn bình thường.

Cho tới tận ngày thứ mười, tinh thần của họ vẫn vô cùng minh mẫn và cơ thể thì khỏe mạnh.

Tất cả đều vui mừng. Thời kỳ ủ bệnh mười ngày của bệnh đầu mùa qua, điều đó cho thấy chủng đậu bò thể phòng bệnh đậu mùa .

Lí đại phu kích động tới chảy cả nước mắt: “Không ngờ Lí mỗ sắp quan tài tới nơi mà còn chứng kiến ngày mà bệnh đậu mùa khống chế.”

Giang đại phu Tưởng Nhược Nam, vẻ mặt ngượng ngùng hối .

Tưởng Nhược Nam và Lưu Tử Căng khi khỏi khu vực cách ly với Bạch đại nhân: “Nếu đại nhân còn tin, thể thử hai đứa con và chính , chỉ cần ba đó triệu chứng lạ, thì tin đại nhân cũng sẽ nghi ngờ nữa. Đến khi , đại nhân nhất định cho tất cả bách tính Khải Châu chủng ngừa đậu mùa, hơn nữa còn nhanh nữa.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-303.html.]

Bạch đại nhân khẩu khí của nàng, thì lạ lẫm hỏi: “Lẽ nào phu nhân để xử lý chuyện ?”

Lưu Tử Căng đáp: “Bọn bàn bạc , và Kiều phu nhân chủng ngừa, nên tới khu vực dịch bệnh , thể cứu bao nhiêu thì cứu bấy nhiêu. Mấy vị đại phu còn đợi chủng ngừa xong sẽ tới. Lí đại phu ở Khải Châu xử lý việc chủng ngừa , tất cả việc mong đại nhân phối hợp.”

Bạch đại nhân họ , đương nhiên vui, vội đáp: “Hai vị xin cứ yên tâm đến đó , hạ quan nhất định sẽ hết sức phối hợp.” Rồi khum tay Tưởng Nhược Nam: “Người nhà của phu nhân hạ quan sẽ hết lòng chăm sóc, phu nhân cứ yên tâm.”

Tưởng Nhược Nam khi đa tạ Bạch đại nhân, liền cùng Lưu Tử Căng tới vùng bệnh.

Khu vực dịch bệnh là trấn Bạch Hà cách Khải Châu hai ngày đường. Trấn Bạch hà lịch sử lâu đời, diện tích tiểu trấn mặc dù lớn, nhưng tới hơn một vạn nhân khẩu. Từ ngày dịch đậu mùa hoành hành, hàng ngày ít chết, cả tiểu trấn đều bốc mùi t.h.i t.h.ể thiêu cháy khó chịu.

Hai tới trấn Bạch Hà, thấy xung quanh trấn quan binh bao vây chặt, tay họ cầm cung tên, đầu mũi tên đều châm lửa, còn một vài quan binh thì cầm đuốc.

Lúc trời tối, vô quan binh tay cầm đuốc tạo thành một vòng lửa thấy ranh giới. Trước vòng lửa là tấm khiên lớn nặng nề lạnh lẽo ôm chặt lấy tiểu trấn khiến gió cũng khó lọt. Vào sâu bên trong, vô bách tính đang tập trung một chỗ, điên cuồng đòi lao ngoài, tiếng gào thét, tiếng lóc vang dậy trời xanh, đinh tai nhức óc.

dù những đó công kích thế nào thì tấm khiên vẫn hề suy chuyển, như mọc từ lòng đất . Đám quan binh thỉnh thoảng b.ắ.n tên về phía những bách tính hung hãn nhất, điều đó chỉ khiến bách tính càng thênm điên cuồng, khả năng công kích càng mạnh hơn mà thôi.

Hai cảnh tượng mặt cho đờ đẫn, Lưu Tử Căng gọi một binh sĩ , khi đưa lệnh bài của , mới hỏi: “Rốt cuộc ở đây đang xảy chuyện gì thế?”

Binh sĩ đó rõ ràng cũng khiếp đảm cảnh tượng , sắc mắt trắng bợt, giọng run rẩy, “Bẩm đại nhân, nay trong trấn nhiễm bệnh đậu mùa ngày một nhiều, còn vài định bỏ chạy, cũng may Tả đô đốc bắt . Tả đô đốc hạ lệnh, tối nay đốt trấn, để dịch đậu mùa diệt tân gốc tại đây.”

“Cái gì?” Hai bọn họ thất thanh kêu lên.

những bó đuốc thắp sáng bầu trời đêm, đông thời cũng soi rõ nét khủng hoảng kinh hãi mặt những bách tính đang bao vây.

Các tướng sĩ mặc khôi giáp, miệng mũi đều bịt bằng miếng vải dày, chỉ để lộ hai con mắt. Họ tấm khiên, mũi tên châm lửa dây cung nhằm thẳng tiểu trấn tấm khiên, chỉ đợi Đô đốc hạ lệnh sẽ phóng hoả đốt trấn, đồng nghĩa với việc g.i.ế.c bộ bách tính trong tiểu trấn đó.

Vân Mộng Hạ Vũ

Những bách tính bao vây mệnh của , tiếng tuyệt vọng của họ như ma sói tru, xé gan xé phổi.

 

Loading...