Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 37

Cập nhật lúc: 2024-11-21 15:08:52
Lượt xem: 172

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lòng Thái phu nhân trào dâng sự thương xót, bà cảm thấy những hành động lời của Tưởng Nhược Nam mặc dù ngông cuồng hoang đường, nhưng cũng thể tha thứ . Đứa trẻ mất , vốn đáng thương .

Thái phu nhân vỗ vỗ mu bàn tay nàng, khẽ : “Còn nhiều cơ hội.”

Đang chuyện thì Vu Thu Nguyệt và Vương thị cũng bước . Vu Thu Nguyệt mặc một chiếc áo lụa màu vàng nhạt, áo khoác ngoài màu mật ong thêu hoa Bách Hợp, đầu chải kiểu tóc phượng, đeo cả bộ trang sức bằng ngọc trai, thì đơn giản, nhưng từ màu sắc của y phục cho đến màu sáng bóng của ngọc trai đều khiến làn da vốn trắng của cô nay càng trắng như tuyết. Từ đầu tới chân đều yểu điệu, nõn nà, khiến Tưởng Nhược Nam khó lòng sánh kịp!

Phủ An Viễn Hầu tiền vốn là phủ của Cửu vương gia tiền triều. Cửu vương gia là một vương gia danh giá, trọng những lễ tiết trong cuộc sống, phủ trang trí lộng lẫy, đường hoàng, đặc biệt là hậu hoa viên, trong đó trồng nhiều kỳ hoa dị thảo, những hòn giả sơn với các hình thù lạ lẫm, cầu nước, cần gì nấy, bố cục tinh xảo, cảnh sắc chê . Năm đó lão Hầu gia phò tá tiên đế, công lớn trong việc khai quốc, tiên đế bèn tặng phủ hậu hoa viên hoa lệ sánh ngang với Ngự hoa viên của cho lão Hầu gia. Thế là, hậu hoa viên của phủ An Viễn Hầu phủ thành một thắng cảnh nổi tiếng trong Hoàng thành. Mỗi Hầu phủ mở tiệc khoản đãi nhân dịp gì đó, chỉ cần thời tiết thuận lợi, họ đều tiếp đãi khách ở hậu hoa viên.

Hôm nay, trời thanh gió nhẹ, khí mát mẻ, nên tiệc đương nhiên cũng sẽ tổ chức ở đây như thường lệ.

Trước cửa Hầu phủ nhộn nhịp, ngựa xe dập dìu. Từ những chiếc xe ngựa bước xuống đều là những quý phu nhân quần là áo lượt, bọn họ hậu hoa viên theo sự dẫn dắt của a và quản sự của Hầu phủ.

Có hai quý phu nhân khi xuống xe thì chào hỏi xong cùng bước .

Một trong hai đó tầm ba mươi tuổi, mặc một chiếc áo lụa màu xanh đá, thêu hoa văn chữ Phúc, đeo chuỗi hạt ngọc trai dài, bao bọc bởi vẻ sáng trắng của ngọc trai với phụ nữ trẻ hơn, mang vẻ phú quý đẫy đà bên cạnh: “Vương phu nhân, phu nhân xem hôm nay gặp Tưởng Nhược Lan ?”

Vương phu nhân đưa tay lên che miệng , mặt đầy vẻ trào phúng: “Nếu là lão phu nhân, sẽ giấu thật kĩ nàng dâu mới , để cô xuất hiện mặt khác cho khỏi mất mặt! Lưu phu nhân, phu nhân ?”

Lưu phu nhân , thấy a dẫn đường của Cận gia liền nháy mắt với Lưu phu nhân, hiệu cho hai chuyện khẽ tiếng thôi. Ngay đó áp sát Vương phu nhân, giơ tay lên che miệng, khẽ : “Năm đó nhà mở tiệc ở hoa viên, Tưởng Nhược Lan đến liền vỡ cả bộ bát đĩa bằng sứ hình hoa mai của , xin còn những lời khó , khiến tức đến nỗi… Nếu vì nể mặt Thái hậu thì đuổi cô ngoài ! Không ngờ bà la sát vớ Hầu gia, gả Hầu phủ, Hầu phủ chắc náo nhiệt lắm!”

Vương phu nhân hạ giọng vui mừng : “Cần gì đợi tới , hôm nay chắc sẽ kịch để xem! Lão phu nhân vẫn luôn là tự cao tự đại, chờ để xem, bà sẽ giải thích về sự vắng mặt của Tưởng Nhược Lan như thế nào?”

“Nếu Tưởng Nhược Lan cầm roi xông thì chắc sẽ vui lắm đây!”

“Có khả năng cô sẽ thế, ngươi , thật mong chờ chứng kiến cảnh tượng !”

“Lưu phu nhân, phu nhân lo thiên hạ còn đủ loạn ư?”

“Chẳng cách nào, cuộc sống quá nhàm chán, chẳng trò gì vui, thể mong đợi cảnh chứ?”

“Nói cũng !” Vương phu nhân mím môi .

Hai bọn họ theo a dẫn đường, xuyên qua một hành lang dài, liền tới cửa lớn hậu hoa viên.

Đột nhiên Vương phu nhân dừng bước, chỉ về phía một bóng yểu điệu mặt, kinh ngạc : “Người , Tưởng Nhược Lan ư?”

Lưu phu nhân theo cánh tay của Vương phu nhân, ngay đó bà cũng kinh ngạc tới rớt cả cằm xuống.

Nhìn thấy Tưởng Nhược Lan thì chẳng gì là lạ cả, nhưng thấy Tưởng Nhược Lan đang đoan trang đón tiếp đáp lễ với khách khứa, thì thế giới còn chuyện gì khiến kinh ngạc hơn nữa!

Hai vị phu nhân họ Vương, Lưu mở to mắt Tưởng Nhược Lan chằm chằm, từ từ bước về phía nàng. Tưởng Nhược Lan nhanh chóng thấy họ và cả vẻ mặt vô cùng kinh hãi mặt họ nữa.

Tưởng Nhược Nam mỉm , nàng còn thấy lạ cảnh , hôm nay gần như tất cả những phu nhân tới đây đều mang vẻ mặt .

“Vương phu nhân, Lưu phu nhân, mời trong , mẫu sẽ ngay thôi.” Tưởng Nhược Nam , ưỡn thẳng lưng, hai tay đặt bụng dáng vẻ hết sức đoan trang, tư thế thể hiện rõ phận của nàng.

Vương phu nhân, Lưu phu nhân lập tức như bừng tỉnh , giờ Tưởng Nhược Lan mặt họ là nhất phẩm Cáo mệnh do đích Hoàng thượng sắc phong, luận về lễ nghi thì họ hành lễ với nàng . Hai bèn hành lễ với Tưởng Nhược Lan, lòng thầm kinh ngạc, cô hiểu lễ tiết từ bao giờ thế nhỉ? Tưởng Nhược Nam đáp lễ hai bọn họ, động tác hề bất kỳ sai sót gì, thậm chí còn toát lên sự nho nhã quý phái, khiến họ kinh ngạc còn kinh ngạc hơn.

Tưởng Nhược Nam vờ như thấy sự kinh ngạc đó sắc mặt họ mà gọi a đến đưa họ về chỗ của , đó đón tiếp chào hỏi các vị khách khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-37.html.]

Trên phần đất trong hoa viên kê những chiếc kỉ nhỏ, mỗi nhà đều những kiểu kỉ độc đáo khác , hai mươi mấy vị khách nên chia hai hàng kỉ, ở giữa là bàn chính dành cho chủ nhà. Xung quanh là những khóm hoa đang nở tươi tắn rực rỡ, xa nơi đó chính là một hồ nước trong xanh tĩnh lặng, bên hồ dáng liễu rủ thướt tha, bay bay theo gió, cảnh sắc vô cùng sinh động đẽ, thưởng trò chuyện giữa gian như thế , quả là một việc tao nhã khiến con thư thái.

Hai vị Lưu phu nhân và Vương phu nhân a đưa về chỗ , ánh mắt vẫn dính chặt lên Tưởng Nhược Nam, giống như thấu nàng. Vị phu nhân bên cạnh cũng ghé sát sang thì thầm với họ: “Đây thật sự là Tưởng Nhược Lan ? Sự đổi quả thật quá quỷ dị!”

Lưu phu nhân thấy lời của vị phu nhân đó, ánh mắt vẫn rời khỏi Tưởng Nhược Nam, bà đáp bằng giọng như thể tin : “ thế, mới bao lâu chứ, như biến thành khác ?” Đến cảm giác về nàng cũng đổi, Tưởng Nhược Lan bất luận là trong ngôn ngữ cử chỉ thần thái khí chất đều tạo cho đối diện cảm giác nàng là hoang dã bất kham, bá đạo độc ác, nhưng khi mắt của Tưởng Nhược Lan , bà chỉ thấy nó trầm tĩnh như nước, duyên dáng ung dung.

Một thể đổi nhanh như chỉ trong một thời gian ngắn, thật quá đáng ngờ!

Có lẽ đây cũng là cảm nhận chung của tất cả các vị phu nhân mặt trong buổi tiệc .

Trong thời gian , Vu Thu Nguyệt vẫn luôn cạnh Tưởng Nhược Nam ở một nơi xa, cô gắng sức thể hiện xinh trong sáng như một bông hoa bách hợp, cố gắng dịu dàng thanh thoát, cử chỉ tao nhã, cố gắng hết sức để mỉm , trò chuyện với từng một, hòng mong lưu chút ấn tượng trong lòng các vị khách quý . dù cô cố gắng thế nào thì sự tập trung của , tâm tư của đều tập trung cả Tưởng Nhược Nam, khiến cô tức giận nghiến răng nghiến lợi, nhưng chẳng .

Vương thị bước đến cạnh cô bóng Tưởng Nhược Nam mà căm hận : “Nhìn bộ dạng đắc ý của cô kìa, những cũng thật là, hút hồn !”

Vu Thu Nguyệt gì, nhưng thấy những cử chỉ ứng phó của Tưởng Nhược Nam càng lúc càng thuần thục thì khẽ nhạt một tiếng, lòng thầm nghĩ, chẳng đắc ý bao lâu !

Lúc , Thái phu nhân cùng Cận Yên Nhiên và một đám a đến, Tưởng Nhược Nam thấy vội vàng mỉm bước đón, đỡ lấy cánh tay trái của Thái phu nhân, còn bên tay Cận Yên Nhiên, Vu Thu Nguyệt đành theo , nền cho họ.

Các vị phu nhân thấy Thái phu nhân thì đều lượt lên chào hỏi, hành lễ vãn bối với bà, Thái phu nhân mời họ xuống.

Thái phu nhân kỉ dành cho chủ nhà, Cận Yên Nhiên và Tưởng Nhược Nam hai bên. Vu Thu Nguyệt phía Tưởng Nhược Nam. Vừa đây là vị trí của kẻ mang phận thất.

Sau khi Thái phu nhân xuống, bèn lên tiếng: “Hôm nay vô cùng cảm tạ nể mặt mà đến chung vui với bà già !”

Các phu nhân cũng lên tiếng, ý rằng đây là vinh hạnh của họ, họ vui khi đến khách ở Hầu phủ, vân vân và vân vân.

Sau lời mào đầu, bắt đầu chủ đề chính.

Ánh mặt trời đầu hạ quá oi bức, trong hậu hoa viên cây cối rậm rạp nên khá râm mát, gió thổi hiu hiu, khí tràn ngập hương thơm, khiến cảm thấy vô cùng sảng khoái và dễ chịu.

Thái phu nhân , : “Hôm nay, mời các vị phu nhân đến phủ, một là các tỷ nhân cơ hội gặp gỡ vui vẻ, hai là giới thiệu tân phu nhân của Hầu phủ chúng với các vị…” Nói , đầu sang Tưởng Nhược Nam bên trái , tiếp tục: “Nhược Lan, con hãy chào hỏi các vị phu nhân .”

Tưởng Nhược Nam một tiếng nhún họ, “Nhược Lan bái kiến các vị phu nhân.” Bất luận là về lễ tiết tư thế đều chính xác, Thái phu nhân mỉm , rõ ràng bà hài lòng.

Các vị phu nhân mặc dù kinh ngạc đổi của Tưởng Nhược Nam, nhưng vì đang mặt Thái phu nhân nên càng nể mặt bà mà hùa theo tán thưởng, khiến khí trở nên thiện náo nhiệt.

trong đám phu nhân một vô cùng khó chịu với Tưởng Nhược Nam, bà chính là phu nhân của Lưu thái y, hiện đang đầu thái y viện, là mẫu của Lưu Tử Căng - La thị.

Con gái của La thị là Lưu Tử Đồng Tưởng Nhược Lan đẩy ngã xuống nước, mặc dù bảo tính mạng nhưng để di chứng, đến nay vẫn thể chữa khỏi, ảnh hưởng tới hôn sự của con gái bà . Tưởng Nhược Lan là con gái của Uy vũ tướng quân, Thái hậu o bế, giờ là nhất phẩm cáo mệnh, bà chỉ là một mệnh phụ ngũ phẩm nên thể nàng. giờ tận mắt chứng kiến cảnh bà la sát nhờ giả bộ giả tịch mà nhận những lời tán dương của , nhớ đến con gái vì ả mà thể xuất hiện trong bất kỳ một cuộc gặp gỡ công khai nào, nén cơn giận trong lòng.

Trong lúc đang rì rầm trò chuyện, vui vẻ huyên náo, đột nhiên, một giọng lạnh lùng vang lên: “Hôm nay Hầu phu nhân thật khiến kinh ngạc, lão suýt chút nữa tưởng nhận nhầm cơ đấy!”

Không khí náo nhiệt bỗng chốc trầm hẳn xuống, đồng loạt sang về góc xa , chỗ của La thị - phu nhân quan Thái y đầu Thái y viện, bà mặc một chiếc váy dài màu xanh, vẻ mặt vô cùng nghiêm nghị.

n oán giữa Lưu Tử Đồng và Tưởng Nhược Lan sớm ồn ào tới mức đều , hiện các quý nhân trong Hoàng thành ai ai ! Ánh mắt của các vị phu nhân hẹn mà cùng sáng rỡ, kịch xem !

Khi Thái phu nhân mới những lời , sắc mặt của bà thoáng trầm xuống, thầm nổi giận. Là kẻ nào mà hiểu như ? Sau kĩ thấy là La thị thì cơn giận trong lòng bỗng dưng tan biến, bà Tưởng Nhược Nam bên cạnh một cái, khe khẽ thở dài, thần sắc chút vui.

Vân Mộng Hạ Vũ

Bao nhiêu năm nay vì mang bệnh tật mà bà đều nhờ đến sự chăm sóc của nhà họ Lưu, vì mỗi trong nhà tiệc, bà luôn cho La thị danh sách khách mời của . Lần mời khách quên hẳn chuyện xảy

Loading...