Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-11-21 14:52:41
Lượt xem: 275
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Nhược Nam , đây chính là phu quân của nàng: An Viễn Hầu và quý họ Vu sủng ái. Dẹp bỏ ân oán cá nhân sang một bên, thì hai quả là kim đồng ngọc nữ, xứng đôi!
A của Hầu phủ tới mặt Hầu gia quỳ xuống hành lễ, cất tiếng vấn an: “Hầu gia, di nương.”
Nghe thấy hai từ “di nương”, nụ mặt Vu di nương cứng , nhưng ngay lập tức khôi phục như cũ. Tưởng Nhược Nam bên thấy, thoáng mỉm , xem con gái ý với phận quý của !
Tưởng Nhược Nam cũng đưa đám a theo lên hành lễ với Hầu gia.
An Viễn Hầu Cận Thiệu Khang khi lạnh lùng Tưởng Nhược Nam một cái, bèn đưa Vu di nương viện tử, chẳng buồn với nàng câu nào.
Phương ma ma Hầu gia, Tưởng Nhược Nam, vẻ mặt để lộ những nét buồn bã. Sắc mặt đám a còn cũng chẳng hơn là bao, lượt cúi thấp đầu. Rất nhiều a trong viện tử của lão phu nhân đều thấy màn , chẳng thể hiện gì, nhưng những ánh mắt khi len lén liếc về phía Tưởng Nhược Nam đều vài phần coi thường.
Tưởng Nhược Nam theo bóng lưng của Cận Thiệu Khang khẽ hừ một tiếng, thầm nghĩ, kiếp, tối qua thương, hôm nay gặp chẳng buồn một câu, còn bày cái bộ mặt thối đó, định giở trò gì? Đến phép lịch sự tối thiểu cũng !
Tưởng Nhược Nam đưa a trong viện, một a mặt mày thanh tú ở cửa chính phòng vén rèm lên, hướng trong thông báo một tiếng: “Tân phu nhân đến .”
Tưởng Nhược Nam, Phương ma ma và Hồng Hạnh , Liên Kiều và Hoa Anh ở trong viện tử.
Trong phòng, đông .
Một phu nhân chừng bốn mươi tuổi ngay ngắn ở ghế chính, khuôn mặt dài, làn da trắng muốt, lông mày , thời trẻ chắc chắn là một mỹ nhân. Bà mặc một chiếc áo dài tay bó màu tím nho, một chiếc váy dài màu tím nhạt, tóc búi tròn quanh đầu, cài nhiều trâm phỉ thúy vàng, cả toát lên một cảm giác cao quý lạnh lùng,
Thì Thái phu nhân trẻ thế , thế , nhưng tuổi còn trẻ mà mất chồng, thật là đáng thương, Tưởng Nhược Nam thầm nghĩ.
Hầu gia và Vu di nương bên cạnh Thái phu nhân đang khẽ trò chuyện gì đó với bà, Thái phu nhân thấy con trai , vẻ mặt lạnh lùng cuối cùng cũng để lộ ý .
Đứng phía Thái phu nhân là một vị phu nhân tuổi tác tương đương với bà, phụ nữ cũng khá xinh , điều cho dù luận về ăn mặc, trang điểm khí chất đều thể bì với Thái phu nhân.
Phía bên Thái phu nhân là một nam tử chừng hơn hai mươi tuổi, khuôn mặt hao hao Hầu gia, nhưng tổng thể vẻ tuấn như . Bên cạnh là một nữ tử hai mươi tuổi, mày thanh mắt to, đôi môi mỏng, lúc đang Vu di nương , bộ dạng rõ ràng là thiết. Ngồi đầu gối nữ tử đó là một đứa trẻ tầm hai, ba tuổi, đôi mắt tròn xoe Tưởng Nhược Nam, Tưởng Nhược Nam nó chớp chớp mắt, thằng bé bèn toét miệng .
Phía bên tay trái Thái phu nhân là một cô bé gái mười ba, mười bốn tuổi, mặt trái xoan, mắt hạnh[1], sống mũi cao, vô cùng xinh , ăn mặc trang điểm đều hoa lệ cao quý, điều ánh mắt Tưởng Nhược Nam vài tia khinh miệt, khóe miệng nhếch lên một nụ chế nhạo, thấy Tưởng Nhược Nam , bèn hừ khẽ một tiếng, đầu sang bên cạnh chuyện với Hầu gia.
[1] Mắt hạnh: Mắt hình quả hạnh đào, là kiểu mắt tròn và phần đuôi mắt dài, hình mẫu mắt lý tưởng của các cô gái.
Những còn thì là vài a , ma ma.
Tưởng Nhược Nam quan sát lâu như , nàng phát hiện rằng, bộ những trong phòng bao gồm cả Thái phu nhân, dường như ai nàng bằng ánh mắt thiện cảm. Ồ, ngoài thằng bé con …
Bi thảm, nhân duyên của “thể xác” kém đến thế ư?
Cận Thiệu Khang quỳ mặt Thái phu nhân, Tưởng Nhược Nam quỳ bên trái , Vu di nương Vu Thu Nguyệt quỳ bên , ba khấu đầu ba cái Thái phu nhân.
Sau khi khấu đầu xong, Tưởng Nhược Nam len lén Cận Thiệu Khang một cái, những đường nét khuôn mặt khi nghiêng vô cùng mỹ, mắt cụp, làn mi phủ một lớp ánh sáng, khe khẽ rung động, đôi môi với những đường nét rõ ràng, góc cạnh mím chặt, bộ dạng vô cùng nghiêm túc. Như cảm nhận ánh mắt của Tưởng Nhược Nam nên thoáng đầu, ánh mắt nhẹ nhàng liếc sang phía nàng, ở cự li gần thế , Tưởng Nhược Nam phát hiện đồng tử của màu nâu sẫm, tinh trong suốt, vô cùng , chỉ là ánh mắt cũng lạnh lẽo, càng đáng hận hơn cả là, trong cái lạnh lẽo đó bao gồm cả sự khinh bỉ và coi thường khiến khác chịu đựng nổi!
Lòng Tưởng Nhược Nam trĩu nặng, lập tức đầu , thêm nào nữa.
Lúc bên cạnh bà hầu già dâng tới, Cận Thiệu Khang đón lấy , dâng cho Thái phu nhân, Thái phu nhân nhận, ánh mắt con trai ngập ý , khi nho nhã nhấp một ngụm , bà đưa cho Cận Thiệu Khang một chiếc hồng bao.
“Giờ Hầu gia lấy vợ, mong rằng sớm hoa kết trái cho Cận gia, cũng là để phụ ở cửu tuyền yên nghỉ.” Giọng Thái phu nhân chầm chậm mà dịu đàng, sự thanh bạch của còn nhiều ham .
“Nhi tử .” Cận Thiệu Khang khi lời , mặt khẽ sang phía Vu Thu Nguyệt, Vu Thu Nguyệt lập tức hổ cúi gằm đầu xuống, nhưng miệng thoáng mỉm ngọt ngào.
Thái phu nhân thấy thế, ánh mắt thoáng tối , trong lòng khẽ thở dài một tiếng.
“Tẩu tẩu hổ !”
Tưởng Nhược Nam về phía phát giọng , nhận lên tiếng chính là tiểu cô nương diện mạo xinh bên tay trái Thái phu nhân, lúc cô bé đang Vu Thu Nguyệt che miệng , vẻ mặt vô cùng thiết. Nghe giọng điệu cô bé lẽ là của Hầu gia, chỉ là… “Tẩu tẩu”? Gọi quý là tẩu tẩu mặt nàng, thật chẳng còn coi ai gì nữa!
Điều đáng buồn hơn cả là, khi lời thốt , Hầu gia và Thái phu nhân đều phản ứng gì, trái tim Tưởng Nhược Nam thắt .
Căn bản chẳng ai quan tâm tới cảm nhận của nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-6.html.]
Bà hầu già dâng tới mặt Tưởng Nhược Nam, Tưởng Nhược Nam nhận ly , hai tay dâng lên Thái phu nhân, bà : “Mẫu , mời dùng .”
Thái phu nhân đón lấy, vẻ mặt điềm đạm, nụ cũng nhàn nhạt, trong mắt chỉ sự lạnh nhạt. Bà “ừm” một tiếng, đón ly , nhấp một hớp, đưa cho nàng một hồng bao.
“Đã bước chân cửa, là con dâu trong nhà, lời hành động đều đại diện cho Cận gia, nhất định giữ trọn đạo vợ, an phận thủ thường!”
Đến giọng điệu cũng nhàn nhạt.
“Vâng.” Tưởng Nhược Nam nén cơn giận trong lòng. Trước khi hiểu rõ chuyện, bất kỳ sự chuẩn nào, nàng chọn sự nhẫn nại.
Ngay đó là đến lượt Vu Thu Nguyệt dâng , Tưởng Nhược Nam đặc biệt chú ý đến vẻ mặt của Thái phu nhân, mặc dù tươi như hoa, nhưng so với khi nàng dâng , cử chỉ lời của bà dịu dàng hơn nhiều.
“… Có gì quen cứ đến với , cần gì thì tìm Liễu Nguyệt.”
Thật quá thiên vị!
Tưởng Nhược Nam thầm bất bình trong lòng.
vẫn để lộ bất kỳ biểu hiện nào ngoài mặt, môi nở một nụ mỉm nhẹ nhàng, thoáng qua thấy cần bao nhiêu hiền thục nàng ngay bấy nhiêu hiền thục mang .
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng hề rằng, phản ứng của nàng khiến tất cả những mặt trong phòng lúc đều thoáng bất ngờ. Cận Thiệu Khang lén liếc mắt nàng một cái, đôi nam nữ phía bên Thái phu nhân nhân lúc chú ý cũng kìm sang thì thầm to nhỏ với , cho đến khi vị phu nhân xinh Thái phu nhân trừng mắt lườm bọn họ một cái, họ mới lấy vẻ nghiêm túc của .
Sau đó liền một a mặc bộ y phục màu xanh lá, tướng mạo đoan trang, cử chỉ phóng khoáng tới bên cạnh Thái phu nhân, mở một chiếc hộp gỗ nhỏ , để lộ vật bên trong chiếc hộp cho Thái phu nhân . Thái phu nhân lập tức nở một nụ hài lòng, ánh mắt dành cho Vu Thu Nguyệt càng thêm dịu dàng.
Tưởng Nhược Nam nhanh mắt, thấy một miếng vải màu trắng trong chiếc hộp gỗ nhỏ đó, bên một chấm đỏ loang, đương nhiên nàng hiểu điều đó nghĩa là gì.
Đấy là nguyên mạt[2], chứng minh sự trong trắng của con gái.
[2] Nguyên mạt: Chiếc khăn lụa dính m.á.u của con gái trong đầu tiên đêm động phòng.
Tưởng Nhược Nam thầm nhạt một tiếng, đàn ông khi đánh ngất chính thê, còn tâm trạng ái ân với con gái khác, mặc kệ đó là vì nguyên nhân gì, thì kẻ cũng chỉ là một tên khốn mà thôi!
Trở thành vợ của một kẻ như , thật quá bi thảm!
Tiếp theo đó Thái phu nhân bắt đầu giới thiệu những mặt trong phòng với con dâu mới. Người phụ nữ Thái phu nhân là thất của lão Hầu gia quá cố, Triệu di thái thái. Đôi nam nữ phía bên tay bà chính là con trai Cận Thiệu Đường và con dâu Vương thị của bà . Đứa bé trong tay Vương thị là con trai họ, tròn hai tuổi. Còn thiếu nữ xinh bên tay bà chính là của Cận Thiệu Khang, Cận Yên Nhiên.
Khi chào hỏi Tưởng Nhược Nam, Triệu di thái thái giả tạo, vợ chồng Cận Thiệu Đường ngông nghênh, nhưng Cận Yên Nhiên chẳng buồn mất thời gian trò với cơ mặt, thèm gọi một tiếng tẩu tẩu ngoắt đầu .
Đối với Thu Nguyệt khác, Triệu di thái thái nịnh bợ, vợ chồng Cận Thiệu Đường thiết, còn Cận Yên Nhiên kéo tay Thu Nguyệt gọi liền mấy tiếng tẩu tẩu. Vu Thu Nguyệt miệng thì dám, nhưng vẻ mặt thực sự vui mừng.
Về phần Vu Thu Nguyệt, Tưởng Nhược Nam quan sát kĩ một hồi lâu, nàng từ đầu tới cuối chẳng thèm liếc nàng lấy một cái, cho dù thỉnh thoảng ánh hai chạm , thần sắc của cô vô cùng bình tĩnh, nhận bất kỳ tâm tư nào, đắc ý, càng khoa trương, rõ ràng cao thâm khó dò vô cùng.
Một cảnh thật phức tạp. Tưởng Nhược Nam thầm thở dài, ai nàng với vẻ mặt dịu dàng cả! Nàng là của ai, nhưng tuyệt đối là của Tưởng Nhược Nam nàng! Dựa cái gì mà nàng ở đây chịu đựng những ấm ức đó?
Vô nghĩa, sống trong một cảnh như thế thì ý nghĩa gì, bản là một cái gai trong mắt !
Đầu óc Tưởng Nhược Nam nhanh nhẹn nảy mấy suy nghĩ, tìm cách xem thế nào để thoát khỏi tên đàn ông khốn kiếp , trong ấn tượng của nàng, ở thời cổ đại hình như cũng chuyện hai bên đồng ý ly dị, mà cho dù ly dị trong hòa bình, thì để bỏ nàng cũng chứ ?
những lời đó của Thái phu nhân giống một trái l.ự.u đ.ạ.n nổ ngay bên tai nàng.
Thái phu nhân : “Cuộc hôn nhân là do Hoàng thượng ban tặng, lát nữa các con hãy cung tạ ân !”
Hôn nhan ban tặng…
Tưởng Nhược Nam đột nhiên nghẹn ngào.
Chưa từng hôn nhân Hoàng thượng ban thể tự ý bỏ .
Cũng từng vợ chỉ hôn bỏ rơi bao giờ!
Đầu óc Tưởng Nhược Nam đột nhiên biến thành một đống hồ dán, nghĩ bất cứ cách giải quyết nào.