Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 62
Cập nhật lúc: 2024-11-21 23:13:17
Lượt xem: 158
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Người đến tầm ba mươi tuổi, mặt tròn, mắt mày thanh tú, khí độ bất phàm, chính là cung nữ cận kề bên cạnh Thái hậu - A Diệp.
Tưởng Nhược Nam thấy bà thể vui chứ? Diệp cô cô đương nhiên vô duyên vô cớ mà đến đây, nhất định là Thái hậu đến nhắc nhở nàng, chừng còn triệu nàng cung!
Nàng vòng qua bàn ăn, đến bên cạnh A Diệp, hai mắt sáng long lanh, : “Diệp cô cô, cô cô đến đây?”
Lúc , Thái phu nhân cũng dậy, khách khí : “Thì Diệp cô cô đại giá quang lâm, hoan nghênh, hoan nghênh.” Thái hậu hiện giờ là đẻ của Hoàng đế, còn A Diệp là cung nữ Thái hậu tín nhiệm nhất, đến Hoàng đế cũng tôn trọng gọi bà một tiếng Diệp cô cô, do đó, những quan viên nữ quyến đều gọi bà như .
A Diệp hành lễ với Thái phu nhân, cung kính đáp lời: “Thái Phu nhân như thế thật khiến nô tỳ tổn thọ!”
Thái phu nhân khách khí thêm hai câu, đó gọi Liễu Nguyệt mang ghế dâng .
A Diệp bèn thoái thác dám , đó với Thái phu nhân: “Thái phu nhân, nô tỳ hôm nay tới đây, một là Thái hậu phái đến thăm Thái phu nhân, hai là…” Bà đầu qua, Tưởng Nhược Nam mỉm : “Hai là Thái hậu nhớ Hầu phu nhân, Hầu phu nhân cung gặp mặt một chuyến!”
Trái tim Tưởng Nhược Nam giống như một con thỏ kéo , đập thình thịch loạn hết cả lên, nàng cố gắng lắm mới nén cảm giác kích động phá lên thành tiếng, nhưng tâm trạng vui sướng , vẫn hiện rõ qua ánh mắt sáng lấp lánh cùng nụ tươi roi rói của nàng.
Tốt quá ! Thái hậu bỏ mặc Nhược Lan nữa. Thái hậu vẫn còn nhớ Nhược Lan, bức tường vững chắc chống đỡ cho nàng vẫn còn kiên cố!
Tin giống như những tia nắng mặt trời sáng lạn, chiếu rọi xuống khiến trái tim nàng như nở hoa!
Có sự hậu thuẫn của Thái hậu, địa vị của nàng ở Hầu phủ sẽ càng thêm vững chắc. Cho dù Vu Thu Nguyệt sinh con trai thì ? Nếu cô ngoan ngoãn thì thôi, còn nếu dám ngấm ngầm giở trò ám hại nàng, thì nàng sẽ giành đứa con đó về để nuôi! Cho cô tức chết!
Thái phu nhân xong mặt mày sáng rỡ, đó điềm đạm đáp: “Thật đa tạ Thái hậu nhớ tới Nhược Lan, Thái hậu gần đây khỏe ?”
Nhắc đến chuyện , sắc mặt A Diệp trầm xuống: “Gần đây sức khỏe của Thái hậu , vẫn đang điều trị.”
Tưởng Nhược Nam thót tim, vội hỏi: “Thái hậu ạ? Thái hậu sống lâu trăm tuổi đấy!”
A Diệp ngập ngừng định thôi: “Vẫn bệnh cũ…” Thái phu nhân thấy bà như nhiều về bệnh tình của Thái hậu, bèn hỏi tiếp nữa, sang dặn Tưởng Nhược Nam chuẩn đồ cung cùng Diệp cô cô.
Tưởng Nhược Nam chuẩn một lúc, cùng Diệp cô cô khỏi Hầu phủ. Theo A Diệp đến đây còn hai cung nữ ăn vận cung trang, tiểu thái giám hai tay cầm phất trần, dọc đường đám của Hầu phủ thấy cảnh tượng , suy đoán phận của A Diệp qua trang phục, tuổi tác của bà, khi ánh mắt liếc sang Tưởng Nhược Nam bên cạnh bất giác vài phần kính nể.
Ngoài cửa Hầu phủ đỗ một chiếc xe ngựa xa hoa, A Diệp khi đỡ Tưởng Nhược Nam lên xe, tự trèo lên . Cung nữ và thái giám theo hai bên, cả đoàn tiến về phía nội cung.
Trong xe, Tưởng Nhược Nam đang lục tìm ký ức, hồi tưởng xem rốt cuộc là Thái hậu bệnh gì, nhưng trong ký ức của Tưởng Nhược Nam chỉ cảnh Thái hậu thường xuyên uống thuốc nghỉ ngơi, chút tư liệu nào liên quan tới bệnh tình của . Tưởng Nhược Nam bất giác trách mắng một tiếng, Nhược Lan thật chẳng quan tâm tới Thái hậu gì cả!
Thái hậu vẫn yêu quý nàng như thế, thật kỳ lạ!
Từ khi lên xe, A Diệp vẫn giữ sắc mặt ủ rũ , im lặng , bà đang nghĩ gì. Tưởng Nhược Nam bà, khẽ hỏi: “Diệp cô cô, hình như cô cô vui?” Trong ký ức của nàng, A Diệp là thương yêu Tưởng Nhược Lan.
Lúc , A Diệp mới bừng tỉnh , Tưởng Nhược Nam mỉm : “Tiểu thư Nhược Lan… Không, giờ nên gọi là Hầu phu nhân, phu nhân , Thái hậu những việc gần đây của phu nhân, vui.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-62.html.]
Tưởng Nhược Nam xuống cạnh A Diệp, thiết nắm tay bà, : “Diệp cô cô, cô cô cứ gọi con là Nhược Lan , Hầu phu nhân Hầu phu nhân xa lạ lắm. Diệp cô cô giống như của con , con thích cô cô gọi tên .”
“Ha ha…” Diệp cô cô bất ngờ bật , “ là khác thật, mồm miệng cũng ngọt ngào hơn !” Nói xong mật nắm tay nàng.
Tưởng Nhược Nam hỏi tiếp: “Thái hậu những gì ạ?” Đột nhiên nhớ nàng mà triệu nàng cung.
“Hôm qua, mấy vị phu nhân đến thăm Thái hậu, trong lúc chuyện phiếm nhắc tới cô, trong bữa tiệc ở Hầu phủ tiến bộ nhiều, lễ nghi phép tắc chu đáo, như trở thành một khác . Còn cô lên nhận mặt , những vị phu nhân đó khen ngợi cô lắm! Thái hậu vui mừng, bữa trưa ăn thêm nửa bát cháo là lắm … Thái hậu còn với , gặp cô, bảo đưa cô cung.”
Nói tới đây, A Diệp thở dài, Tưởng Nhược Nam thấy bộ dạng của bà, cuối cùng kìm hỏi: “Diệp cô cô, cô cô vui như , vì sức khỏe của Thái hậu?”
A Diệp đột nhiên hai mắt đỏ hoe, nắm tay nàng chặt, khiến trái tim Tưởng Nhược Nam cũng thắt , lẽ nào bệnh tình của Thái hậu nghiêm trọng? “Tiểu thư Nhược Lan, giấu gì cô, mấy hôm nay sức khỏe của Thái hậu lắm, trời nóng nực, thỉnh thảng run lẩy bẩy, toát mồ hôi, cả ngày chỉ mơ mơ màng màng ngủ. Hai hôm nay buổi sáng tới giờ dậy, gọi thế nào cũng tỉnh, lạnh toát khiến sợ tới mức…” Nói tới đây, A Diệp lau nước mắt, bộ dạng vẫn buồn bã như thế.
Tưởng Nhược Nam cũng , nàng thể xui xẻo như thế, khó khăn lắm Thái hậu mới chịu chỗ dựa cho nàng, giờ bà lâm bệnh nặng! Thái hậu còn trẻ nữa, y thuật ở thời chẳng , thể cứ thế mà…
Tưởng Nhược Nam dám nghĩ tiếp nữa.
Tưởng Nhược Nam hỏi rốt cuộc thì Thái hậu mắc bệnh gì, nhưng đó Diệp cô cô là bệnh cũ, nếu nàng cứ truy hỏi, thế chẳng thể hiện rằng nàng căn bản chẳng quan tâm gì tới Thái hậu ? Như thế khác nào tự để lộ .
Nàng thầm rủa Tưởng Nhược Lan một trận.
“Thái y thế nào?” Tưởng Nhược Nam hỏi bằng cách khác.
“Thái y khẩu vị của Thái hậu , là vì uống thuốc trường kỳ, nhưng bệnh của Thái hậu cần uống thuốc lâu dài, uống thuốc chứ?” Thần sắc A Diệp bỗng trở nên lo lắng.
Tưởng Nhược Nam cũng lo lắng, cô cô xem Thái hậu bệnh gì chứ!
“Thái hậu vẫn luôn thương cô, khi nào tới, cô hãy khuyên Thái hậu ăn thêm chút đồ, lẽ Thái hậu vui lên, khẩu vị cũng sẽ hơn.” A Diệp với nàng.
Tưởng Nhược Nam gật gật đầu: “Diệp cô cô, cô cô yên tâm, con nhất định sẽ khiến Thái hậu vui vẻ để ăn ngon miệng.” Thôi , đành đợi gặp Thái hậu xong sẽ nghĩ cách rõ rốt cuộc là mắc bệnh gì, xem xem những kiến thức về dinh dưỡng của nàng thể giúp .
Diệp cô cô Tưởng Nhược Nam, đầy ý nhị: “Tiểu thư Nhược Lan lớn thật , hiểu chuyện, cô thích cung, thường kêu trong cung quy tắc nhiều, vui.”
Tưởng Nhược Nam phì : “Diệp cô cô, Tưởng Nhược Lan hiểu chuyện, nhất định khiến Thái hậu đau lòng!”
Vân Mộng Hạ Vũ
Diệp cô cô vỗ vỗ tay nàng, đầu tấm màn chắn ở cửa xe tung bay theo gió, khẽ : “Thái hậu… thực sự giận cô …”
Trong lúc hai chuyện, xe ngựa cung đến thẳng Từ Ninh cung.
A Diệp đỡ Tưởng Nhược Nam xuống xe, bước nội điện thì thấy bên trong đang hỗn loạn, cung nữ thái giám chạy tới chạy lui, mặt lộ vẻ kinh hoàng.
A Diệp kéo một cung nữ , run rẩy hỏi: “Chuyện… chuyện gì thế?”