Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 68
Cập nhật lúc: 2024-11-21 23:14:56
Lượt xem: 187
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lý trí thì nghĩ thế, nhưng tình cảm thể chấp nhận, “ đầu tiên” của cả hai kiếp , cứ thế mà trao cho ? Thật quá thiệt thòi!
Phải nghĩ cách mới !
Nàng tấm bình phong, cởi y phục, nhanh chóng bước chiếc thùng gỗ lớn cho cả hai cùng tắm. Vừa nhanh nhẹn tắm rửa dỏng tai lên ngóng động tĩnh bên ngoài.
Hình như chẳng bất kỳ động tĩnh gì.
Bên ngoài, Cận Thiệu Khang thỉnh thoảng thấy tiếng nước tấm bình phong vọng , đầu óc bất giác tưởng tượng tới cảnh nàng đang tắm rửa. Phía bụng đột nhiên cử động quen thuộc.
Hắn kinh ngạc giật thót , hôm nay vẫn đến kỳ hạn năm ngày, đến đây căn bản cũng chẳng định gì, chỉ là đối phó với mẫu mà thôi. Trước nay đối với chuyện phòng the chẳng nhiệt tình, cũng khả năng khống chế bản .
hôm nay xảy chuyện gì thế , còn cả hôm đó nữa… Tại dễ dàng nàng kích thích như ? Hắn hít một thật sâu, vận khí để nén cơn “bạo loạn” phía .
tiếng nước vang mãi ngớt đó như đang thử thách thần kinh , khiến mấy xông phía tấm bình phong.
Hắn kiềm chế bản , nhưng kìm dướn phía , nghển cổ, về phía góc của tấm bình phong …
Chỉ thể thấy một góc của tấm bình phong…
Bóng nàng thấp thoáng in bề mặt họa hình chim .
Nàng cầm gáo múc nước dội từ đầu xuống, đó cả ngụp xuống thùng tắm, một giây , nàng đột ngột dậy.
Cận Thiệu Khang cũng mở to mắt, trong đầu nổ ầm một tiếng.
Trên tấm bình phong hiện lên những phác họa của cơ thể nàng, đường nét cao ngất ngạo nghễ của bộ ngực, sống lưng thẳng mượt, phần eo thon gọn cùng đôi vai mềm mại, mỗi đường nét đều mỹ như thế, khiến cảm nhận vẻ tràn trề sức sống của nàng!
Tim đập thình thịch, miệng lưỡi khô rát.
Nàng thò chân, bước khỏi thùng tắm, để lộ đôi chân thon dài miên man…
Huyết dịch trong dường như đều đổ dồn về một chỗ, cảm giác phía đó nóng hừng hực, một cảm giác mà từng .
Hắn hít một thật sâu, ngoắt xuống, đầu dựa lưng ghế, ngước mắt trần nhà, há miệng thở dốc, tim vẫn đập loạn lên, giống như vọt khỏi miệng .
Hắn cuống quýt vận khí, nén ngọn lửa trong cơ thể xuống, nhưng chân khí trong hỗn loạn, chịu theo sự khống chế của bản nữa…
Hắn ngẩn ở đó, n.g.ự.c thở mạnh phập phồng, để mặc cho ngọn lửa đột kích hết trận tới trận khác, cảm giác khiến kìm mà khẽ rên lên một tiếng.
Trong khí, hương thơm càng lúc càng nồng đượm, nhiệt độ càng lúc càng nóng hơn…
Có do tắm xong ? Tại càng lúc càng thấy nóng? Tưởng Nhược Nam mặc chiếc áo trong bằng tơ do Ánh Tuyết chuẩn thầm lẩm bẩm, làn da mềm mại trắng nõn của nàng thoáng hồng, cứ như lỗ chân lông mở to hết cỡ để tìm cách thoát .
Ngay tắm đầu tiên khi xuyên tới đây, nàng phát hiện rằng, da nàng trắng hơn da mặt. Nàng nghĩ chắc do Tưởng Nhược Lan thường xuyên chạy chơi bên ngoài, hứng chịu nắng gió, mà ở thời đại đồ dưỡng da , vì da mặt mới đen và thô như thế. thời gian ngày nào nàng cũng ở trong phủ , da bắt đầu hồi phục, mịn màng hơn. Vốn nàng định chế một chiếc mặt nạ trắng da để dùng hằng ngày, nghĩ, cho lên để gì? Ngộ nhỡ khiến nào đó nổi “thú tính” thì chẳng biến thành tự tự chịu ?
Tưởng Nhược Nam mặc y phục xong, vòng qua tấm bình phong, thấy Cận Thiệu Khang dựa ghế, mắt nhắm hờ, bộ dạng như đang ngủ, lẽ do gần ánh nến nên mặt khá hồng hào.
Mắt nàng quanh lên giường, chỉ thấy một chiếc chăn trắng ngần kéo lên một góc, để lộ một tấm vải màu trắng ngay ngắn phía . Tưởng Nhược Nam , đấy chính là chiếc khăn tay chứng minh sự trong trắng của con gái, ngày mai dâng lên cho Thái phu nhân kiểm tra.
Tưởng Nhược Nam chau mày, vô thức cách xa chiếc giường hơn, nàng lùi về phía hai bước, lùi tới tận chỗ cửa sổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-68.html.]
Hương thơm càng lúc càng nồng, cơ thể mỗi lúc nóng hơn, cảm giác như nhiệt lượng từ bên trong xông ngoài, khiến chỉ cởi sạch y phục cho đỡ vướng víu.
Cận Thiệu Khang nhúc nhích, nàng cũng im, khí trong phòng tĩnh lặng tới mức cả tiếng đập của trái tim .
Thế là thế nào? Chẳng lẽ nàng cứ ở đây cả buổi tối? Tưởng Nhược Nam về phía Cận Thiệu Khang, thấy vẫn nhắm mắt, nghĩ, ngủ ư? Nếu ngủ thật thì chẳng nàng thể lên giường ngủ ? Ngày mai thể với Thái phu nhân rằng, là con trai bà động nàng, thể trách nàng .
Nghĩ đến đây, nàng bước hai bước về phía giường, nhưng ngay lập tức dừng .
Không , nàng ngủ giường như thế, tưởng nàng ám thị cho thì ?
Lúc , Tưởng Nhược Nam bối rối tới mức chỉ đá bay Cận Thiệu Khang ngoài. Cũng thể trách nàng, kiếp nàng còn từng yêu, nàng đối mặt với tình huống như thế nào?
Cận Thiệu Khang ngủ, là xử lý tình huống kỳ dị thế nào, nên mới vô thức nhắm mắt để né tránh.
cảm nhận Tưởng Nhược Nam bước tới bước lui, cho rằng nàng buồn vì sự lạnh nhạt của . Nghĩ đến thời gian , nàng vì sự đón nhận của mà nỗ lực, sự nhẫn nại chịu đựng của nàng vì vui, tim bất giác trào dâng cảm giác xót thương.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thôi, còn kiên trì gì nữa, lấy thì cũng lấy về , nàng cũng chịu vì mà đổi, hà tất khiến nàng tổn thương? Làm một đôi phu thê chân chính với nàng, để nàng sinh con cho … Nghĩ đến đây, tim bỗng trở nên ấm áp, đột nhiên cảm thấy như thế cũng tệ…
Tảng đá trong lòng đặt xuống , ngọn lửa trong lòng như con ngựa hoang bứt dây cương lồng lên, đ.â.m ngang xé dọc cơ thể , khiến suýt nữa thì khống chế bản !
Đột nhiên bật dậy.
Bên , Tưởng Nhược Nam đang suy nghĩ, đột nhiên thấy Cận Thiệu Khang dậy, nàng giật lùi phía một bước, buột miệng : “Chàng định gì?” Lời thấy thể nhịn , câu thoại thật giống các cô gái ngây thơ trong phim của Châu Tinh Trì thế nhỉ?
Hắn định gì, chẳng rõ ràng ?
“Khuya , ngủ thôi!” Cận Thiệu Khang mặt biểu cảm , giọng khàn khàn, mà khiến trái tim Tưởng Nhược Nam buồn buồn.
“Hầu gia ngủ . Thiếp… Tóc còn khô…” Mãi mới tìm một cái cớ, để chứng minh lời , nàng còn cố ý hất mái tóc dài đang ướt.
nàng , đây là một động tác hết sức nữ tính. Mỗi nàng giơ tay lên, y phục nàng kéo lên theo, đường nét cơ thể nàng theo đó mà thoắt ẩn thoắt hiện, mái tóc dài đen láy thả vai, từng sợi từng sợi quấn , khiến nàng trông yêu kiều.
Cận Thiệu Khang thở dài thườn thượt, nếu nhờ chịu khó tu dưỡng một thời gian dài, thì lúc cũng sẽ giống các nam tử bình thường khác mà nhảy bổ nàng . Khó khăn lắm mới kiềm chế ý nghĩ , cơ thịt căng tới phát đau, Tưởng Nhược Nam dang hai tay , Tưởng Nhược Nam hiểu, là nàng nhào lòng ?
Nàng vội vàng , vờ như đang ngắm phong cảnh bên ngoài.
Còn lâu mới thèm, đừng mơ!
Cận Thiệu Khang bất lực, đành tự cởi áo, thầm lẩm bẩm, vấn đề quy tắc nàng còn học hành tử tế hơn nữa, đến cởi áo cũng …
Hắn cởi áo ngoài, áo ngủ , lên giường, khi thấy tấm khăn màu trắng trải giường, khóe miệng bất giác nhếch lên thành một nụ khá .
Tưởng Nhược Nam dựa cửa sổ, mong cho mau ngủ mong tóc cứ mãi thế đừng khô vội, bên tai đột nhiên vang lên giọng trầm, nhỏ của .
“Sau buổi tối đừng gội đầu, cho sức khỏe, sẽ đau đầu đấy.”
Tưởng Nhược Nam chớp chớp mắt. Hắn cũng những điều ? nàng đầu .
Mùi hương thơm trong phòng sực nức tới mức nàng bắt đầu thể chịu nổi, nàng xoay , tìm đến chỗ lò hương, đem chuyển cả phòng ngoài.
Lúc , nàng thấy Cận Thiệu Khang hỏi: “Nàng đang gì thế?”