“Không Ánh Tuyết đốt hương gì, mùi ngọt sực cả lên khiến đau đầu quá!” Tưởng Nhược Nam đáp.
Hương?
Cận Thiệu Khang bỗng lóe lên một ý nghĩ, đột nhiên hiểu .
Đều tại mùi hương đó tác quái, nhất định là do mẫu sai tới thắp, lẽ bà sợ thể động phòng thuận lợi với Tưởng Nhược Lan nên mới đốt loại hương !
Chẳng trách bản những cảm xúc như , thì là do mùi hương đó kích thích.
Cận Thiệu Khang đột nhiên hiểu, thì định lực của vấn đề gì.
Sau khi chuyển lò hương ngoài, mùi hương trong phòng cũng dần thông qua cửa sổ nhạt bớt , khí trở nên trong lành hơn, Cận Thiệu Khang vận khí để đè nén ngọn lửa đang bùng bùng trong lòng xuống.
“Ngủ , ngày mai còn dậy sớm lên triều!”
Cận Thiệu Khang xong bèn xuống, phía trong, lưng ngoài.
Có ý gì đây? Tưởng Nhược Nam lưng , thầm nghĩ, là , sẽ nghĩ đến chuyện gì khác ?
Tưởng Nhược Nam cũng mệt. Nàng dịch từng bước từng bước về phía chiếc giường, thầm đoán ngủ .
Nàng đến bên giường, khe khẽ trèo lên, nhẹ nhàng kéo chăn qua, lật xoay lưng về phía .
Cận Thiệu Khang cảm nhận nàng đang áp sát gần, cảm nhận nàng xuống cạnh , đó thứ mùi thơm thanh nhẹ chỉ nàng quện khí quấn quýt lấy , xộc cả trong thở của , khiến ngọn lửa ở phía bụng bắt đầu rục rịch bốc lên.
Thêm nhiệt độ từ cơ thể nàng truyền sang, như nhắc nhở sự tồn tại của nàng. Trái tim bắt đầu đập điên cuồng.
Trong đầu bỗng xuất hiện cảnh hình dáng in lên tấm bình phong khi tắm…
Cơ thể bốc cháy bùng bùng!
Mùi hương c.h.ế.t tiệt. Lại tác dụng mạnh như thế!
Cận Thiệu Khang thầm rủa một tiếng, nhưng thể chịu đựng thêm nữa, lẳng lặng , vòng tay ôm eo nàng…
Tưởng Nhược Nam vốn lơi lỏng cảnh giác, mơ màng sắp chìm giấc ngủ, nhưng sự đụng chạm đột ngột khiến nàng chợt mở trừng mắt, cơn buồn ngủ bỗng dưng tan biến!
Vân Mộng Hạ Vũ
Bàn tay đó giống như thăm dò, thấy Tưởng Nhược Nam phản ứng gì, bèn bắt đầu di chuyển một cách vô kỷ luật, ngay đó lồng n.g.ự.c nóng hổi áp sát lưng nàng, mùi đàn ông nồng đượm bủa vây.
Tưởng Nhược Nam thể khẳng định rằng nàng , nhưng tại , trái tim nàng chịu tuân theo sự chỉ huy của đại não mà đập điên cuồng loạn nhịp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-69.html.]
Bàn tay đó chầm chậm di chuyển lên phần n.g.ự.c của nàng, lòng bàn tay lớn nóng rẫy ôm chặt lấy phần nhô lên, mềm mại , nàng thấy cả tiếng rên khe khẽ, giống như khát vọng lâu ngày đạt niềm vui sướng của sự thỏa mãn…
Cơ thể nàng bắt đầu nóng lên, thở cũng gấp gáp hơn. Đồng thời não nàng cũng suy nghĩ nhanh.
Làm thế nào? Làm thế nào đây? Lẽ nào cứ thế ăn sạch ? Trở thành một trong những thê của , để ngủ với khác xong đến ngủ với ?
Không , , mặc dù nàng thể rời khỏi Hầu phủ, nhưng cũng thể để hưởng lợi dễ dàng thế !
Lẽ nào nàng thật sự giống như những phụ nữ cổ đại , chia sẻ chồng với những phụ nữ khác? Còn vì chồng ngủ với nhiều hơn mà đánh sứt đầu mẻ trán với họ?
Thật quá đáng sợ, quá ghê tởm!
Lúc , Cận Thiệu Khang ở lưng nàng từ từ ngẩng đầu lên, hít một thật sâu lên mái tóc của nàng.
Tóc nàng mùi dầu thơm đậm đặc, mà mang một thứ mùi nhè nhẹ thanh khiết, khi ngửi cảm thấy thật dễ chịu, khiến say đắm tới tận đáy lòng.
Hắn kìm nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên tóc nàng, đó thuận theo mái tóc dài, hôn đến tai nàng, ngậm vành tai đó bắt đầu nhâm nhi, đùa bỡn, cảm nhận cơ thể nàng khẽ run rẩy.
Lúc lòng nóng như lửa, nhưng cũng dịu dàng như nước. Cảm giác nước lửa giao khiến một cảm nhận nay từng .
Hắn nhẹ nhàng lật nàng ngửa , để mặt nàng đối diện với , nhưng thấy nàng cụp mắt, mí mắt ngừng run rẩy, hai má ửng hồng, giống như đang sợ giống như đang hổ.
Hắn từng nghĩ nàng cũng lúc đáng yêu, xinh như thế .
“Nhược Lan, đừng sợ, sẽ đối xử với nàng.” Hắn vuốt tóc nàng, khẽ .
Giọng nhẹ, dịu dàng, gian yên tĩnh, thời khắc mê khiến trái tim nàng bất giác rung động.
Nàng chầm chậm ngước mắt lên, , hai mắt đen, sáng, giống như đốm lửa nhỏ đang nảy múa trong trung. Hắn chăm chú nàng, môi thoáng mỉm , đôi môi cong lên thành một đường cong mỹ, lúm đồng tiền bên má trái vui vẻ xuất hiện.
Thật là một khuôn mặt khiến phụ nữ thể rung động, nhưng khuôn mặt , nụ , cái ôm , bao giờ chỉ thuộc về một nàng…
Nàng thể cảm nhận thành ý của , nàng cảm nhận thành ý trong câu .
…
“Đối xử ” mà hứa, tuyệt đối cách đối xử mà nàng mong đợi, thứ thể cho nàng là một phần tư, hoặc nhiều hơn, hoặc sẽ ít hơn một chút, vĩnh viễn bao giờ đầy đủ.
Nàng chớp chớp mắt, giây phút , trái tim nàng đột nhiên rắn như đá.
“Vậy sẽ đối với hơn là đối với Vu Thu Nguyệt hơn?”