Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 79

Cập nhật lúc: 2024-11-21 23:18:49
Lượt xem: 166

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

A bên cạnh Lưu Tử Đồng là Mai Hương Tưởng Nhược Nam đáp: “Hầu phu nhân, phu nhân cuối cùng cũng đến, ngày nào bọn nô tỳ cũng mong ngóng phu nhân! Lần khi phu nhân cạo gió cho tiểu thư, chỉ mấy ngày là tiểu thư kinh trở . Thật đúng là thần kỳ! Hầu phu nhân, xin nhất định chữa khỏi cho tiểu thư, Mai Hương dập đầu !” Nói ngay lập tức quỳ xuống đất dập đầu ba cái kêu Tưởng Nhược Nam.

Lưu Tử Đồng giậm chân : “Mai Hương, ngươi cầu xin cô gì?” Rồi đó Tưởng Nhược Nam hừ một tiếng, kéo tay Cận Yên Nhiên chạy phòng.

Mai Hương dậy với Tưởng Nhược Nam: “Hầu phu nhân, phu nhân đừng trách tiểu thư. Thực tiểu thư nhà nô tỳ trong lòng cảm kích phu nhân, mấy ngày nay còn nhắc phu nhân mãi!”

Tính khí của trẻ con, nàng so đo chứ. Tưởng Nhược Nam vỗ vỗ tay Mai Hương, bước trong.

Vân Mộng Hạ Vũ

Trong phòng, hai tiểu cô nương đang rì rầm chuyện, nàng Cận Yên Nhiên hỏi: “Tử Đồng, thật là tẩu tẩu chữa khỏi bệnh cho cô ?” Trong giọng chứa đựng sự hồ nghi.

Lưu Tử Đồng gật đầu với vẻ cam tâm tình nguyện lắm.

Cận Yên Nhiên kinh ngạc: “Sao thể, từng tẩu trị bệnh cứu !”

“Ta cũng dám tin mà, nhưng đúng là khi chị cạo cạo vài cái, mấy hôm bệnh của liền khỏi…”

Hai tiểu cô nương mắt tròn mắt dẹt .

Tưởng Nhược Nam rửa tay xong, bèn : “Lưu tiểu thư, bắt đầu thôi!”

Lưu Tử Đồng lời lên giường, như nhớ điều gì, sang với Mai Hương: “ tới thái y viện báo cho ca ca một tiếng, Hầu phu nhân đến !”

Tưởng Nhược Nam xức dầu lên lưng cô hỏi: “Sao thế.”

Lưu Tử Đồng đáp: “Ca ca việc liên quan tới cạo gió thỉnh giáo cô, dặn nếu cô đến thì báo cho một tiếng.”

Lúc Tưởng Nhược Nam mới nhớ , nàng hứa với sẽ đến Lưu phủ, nhưng bận rộn việc ban thưởng của Thái hậu nên quên khuấy chuyện , tận hôm nay mới đến .

Mai Hương một tiếng .

Lúc , Cận Yên Nhiên bước lên phía , mở to hai mắt như khẩn cầu với Lưu Tử Đồng: “Ta thể bên cạnh xem ?”

“Cô ở đây chuyện với cũng , khi cạo gió thấy đau, cô trò chuyện sẽ phân tán sự chú ý của .” Lưu Tử Đồng đáp.

Cận Yên Nhiên chuyện với Lưu Tử Đồng kinh ngạc bàn tay Tưởng Nhược Nam thuần thục cạo gió. Trông bộ dạng chăm chú chuyên tâm của nàng, đột nhiên cảm thấy Tưởng Nhược Lan lúc cũng đến nỗi đáng ghét lắm.

Sau đó thấy những vết đỏ bắt mắt hằn lên Lưu Tử Đồng, bất giác bịt chặt miệng, vẻ mặt hoảng sợ.

Lưu Tử Đồng thấy thế, vội vàng vỗ vỗ tay cô an ủi: “Không , đây là hiện tượng bình thường, vài ngày nữa sẽ tự động hết thôi.”

Tưởng Nhược Nam dừng tay: “Lưu tiểu thư, hôm nay cô chịu phối hợp như , lát nữa sẽ thưởng!”

“Ta cần ngươi thưởng!” Lưu Tử Đồng bĩu môi.

“Ta chế một loại thuốc bôi cho những nốt mặt của cô, cô cũng cần?”

Trong lúc phấn khích, Lưu Tử Đồng vội đầu , hai mắt sáng lấp lánh: “Thật ?” Rồi ngay đó như ngượng ngùng sự phấn khích của , “Ta cũng !”

Tưởng Nhược Nam phì , cô bé thật là, “Coi như cho cô, cô giúp kiểm tra hiệu quả của thuốc, ?”

Tiểu cô nương tỏ vẻ miễn cưỡng, gật đầu: “Thôi . Coi như giúp cô !”

Sau khi cạo gió xong, Cận Yên Nhiên nhân lúc Tưởng Nhược Nam ngoài rửa tay, hạ giọng hỏi Lưu Tử Đồng: “Tử Đồng, cảm giác cô chẳng hận chị chút nào thế, chính chị đẩy cô ngã xuống nước mà!”

Lưu Tử Đồng Tưởng Nhược Nam đang rửa tay bên ngoài một cái, trề trề môi, đáp: “Ban đầu cũng hận…” Rồi đầu , Cận Yên Nhiên, “ nghĩ kĩ thì chị cũng đáng thương, chúng đều cha , nhưng chị chẳng gì cả… Mẹ , những đứa trẻ thật đáng thương, tính một chút cũng khó trách. Giờ đây, khi gả cho ca ca của cô , đều nhận chị đổi. Có thể thấy chị vẫn . Lần chị tìm cách chữa bệnh cho , cũng chẳng thấy hận thù gì nữa!”

Lưu Tử Đồng thấy Cận Yên Nhiên im lặng, tiếp: “Ta thể nhận , cô cũng chẳng ưa gì tẩu tẩu của …”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-79.html.]

Cận Yên Nhiên bĩu môi, “Cô , ở nhà chị ức h.i.ế.p tiểu tẩu tử của ghê lắm.”

Lưu Tử Đồng lắc lắc đầu đáp: “Ta cảm thấy mặc dù Tưởng Nhược Lan tính, phép tắc, nhưng cảm giác ! Hơn nữa…” Lưu Tử Đồng ghé sát tai Cận Yên Nhiên nhỏ: “Đám di nương chẳng tử tế gì, bệnh tình của đa phần đều do đám di nương , bọn họ quỷ quyệt!” Sau đó thở dài: “Ta thật sợ đối mặt với những chuyện như thế, nhưng cách nào chứ, ngay ca ca của cũng thông phòng , gì tới những đàn ông khác!”

cảm thấy, tiểu tẩu tử của …”

Lưu Tử Đồng che miệng , “Yên Nhiên, cô thật thú vị, lẽ nào trán cô khắc hai chữ ‘ ’ ư?”

Cận Yên Nhiên thấy Lưu Tử Đồng thì tức giận hừ một tiếng.

Lưu Tử Đồng thấy cô giận, bèn khoác cánh tay cô : “Được , sai , chúng những chuyện nữa, sang chuyện khác , gần đây gì thú vị ? Tháng nếu khỏe hơn, cũng thể sẽ cùng cung chúc mừng sinh nhật của Hoàng hậu nương nương, đến khi mà lơ ngơ gì, nhất định sẽ c.h.ế.t mất!”

Lúc Cận Yên Nhiên mới dịu sắc mặt, kể cho cô những chuyện ở các phủ khác.

Tưởng Nhược Nam rửa tay xong phòng, đưa cho Lưu Tử Đồng lọ kem chiết xuất từ hoa đào do chính nàng , : “Đây là loại kem dưỡng da mặt từ hoa đào, bí ngô, bạch đinh hương và mật ong, mỗi ngày hai , buổi sáng và buổi tối bôi lên mặt tầm một khắc đó rửa sạch. Thành phần trong đó cũng cho cô , cô cứ yên tâm mà dùng! Loại mặt nạ dưỡng da dùng để chữa trị vết thâm của mụn !”

Lưu Tử Đồng vui mừng nhận lấy, bộ hờ hững quan tâm, đáp: “Ta chỉ là giúp ngươi thử hiệu quả thôi đấy!”

Tưởng Nhược Nam gì.

Lúc , Lưu Tử Đồng xuống giường, lấy một vật màu trắng từ trong rương , chậm rãi bước về phía Tưởng Nhược Nam, nàng, mà chỉ giơ tay đưa đồ: “Cho ngươi!”

Tưởng Nhược Nam tay cô , thấy cô cầm một con búp bê bằng vải màu trắng cao tầm một thước, khuôn mặt con búp bê đó thêu bằng đủ thứ chỉ màu cùng với bộ trang phục bắt mắt. Nhìn thì cũ, nhưng vẫn nhận tinh xảo.

Lưu Tử Đồng chỗ một cái liếc chỗ một cái nhưng quyết thẳng Tưởng Nhược Nam: “Đây chính là con búp bê ngày , cho ngươi đấy!”

Tưởng Nhược Nam thấy lòng ấm áp, đón lấy con búp bê, cổ họng như thứ gì chặn . Hai kiếp , nhận một món quà của tình bạn thế , mà là từ một tiểu cô nương kém nàng gần mười tuổi nữa…

Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Lưu Tử Đồng, nghẹn ngào : “Tử Đồng, cảm ơn.”

Lưu Tử Đồng vùng vằng mấy cái, để yên, lâu , cô đầu , Tưởng Nhược Nam , những vết thâm mặt cũng đỏ hồng lên.

Không lâu , Lưu Tử Căng vội vội vàng vàng bước .

Có lẽ do nhiệt độ bên ngoài quá cao nên da của Lưu Tử Căng cũng trở nên ửng đỏ, trán lấm tấm mồ hôi, vài lọn tóc đen nhánh dính bết má, bộ dạng chút nhếch nhác, nhưng cũng chẳng tổn hại tới khí chất vốn tuấn của y.

Lưu Tử Đồng thấy ca ca bèn : “Ca ca, tóc bết mồ hôi thế , chắc là vội vàng lắm ?”

Người vô tình, ý, Lưu Tử Căng mặt càng đỏ hơn, lát mới ấp a ấp úng đáp: “Ta… Ta sợ Hầu phu nhân đợi lâu.” Nói cúi chào Tưởng Nhược Nam, nhân cơ hội đó để che giấu vẻ ngượng ngùng mặt. Tưởng Nhược Nam đáp lễ, “Ta thì , vẫn còn sớm mà.”

Cận Yên Nhiên Lưu Tử Căng, tiến lên hành lễ chào y. Lưu Tử Đồng thấy trưởng mặt mướt mồ hôi, bèn sai Mai Hương đem nước cho ca ca rửa mặt.

Lưu Tử Căng rửa mặt xong, tinh thần rõ ràng sảng khoái hơn.

Tưởng Nhược Nam , hỏi: “Lưu thái y chuyện hỏi ?”

Lúc , Lưu Tử Đồng cạnh xen : “Ca ca, chuyện với Hầu phu nhân thì phòng ngoài , Cận tiểu thư đang ở đây đấy.” Cận Yên Nhiên mặc dù Lưu Tử Căng nhưng dù cũng vẫn là một cô nương xuất giá, lâu cùng một nam tử e tiện lắm.

Lưu Tử Căng hiểu ý, vội vàng mời Tưởng Nhược Nam gian ngoài.

Bên phòng ngoài cửa sổ mở rộng, thẳng đình viện, ít a đó chờ hầu, vì Tưởng Nhược Nam và Lưu Tử Căng dù cô nam quả nữ đây chuyện cũng vấn đề gì to tát lắm.

Bên ngoài cửa sổ vọng tiếng của a và những tiếng như “ ngừng vang lên, mặc dù ồn ào nhưng tại , lòng Lưu Tử Căng hề cảm thấy phiền muộn buồn bực, ngược y thấy vui vui.

Hai đối diện qua chiếc bàn nhỏ, lâu a dâng .

Tưởng Nhược Nam nhận với y : “Hai hôm do Thái hậu ban thưởng nên bận cung tạ ơn, tế tổ, vì đến đúng hẹn, mong Lưu thái y đừng trách.”

Loading...