“Ông bạn già, ông thực sự  manh mối về Tiểu Dịch ?”
Ông cụ Tề cũng   nhảm, ông   hiệu cho Tề Lôi đưa tư liệu tìm  cho ông cụ Trương, ông cụ Trương cũng cầm lấy tư liệu và mở  xem vài trang,   nội dung   đó, ông cụ Trương càng  càng sốc và càng tức giận.
Ông   ngờ cháu trai của    chịu khổ sở như  ở một nơi mà chính bọn họ cũng   thấy, mấy năm nay   nó  thể chịu đựng tới hiện tại!
Cha Trương và  Trương  lo lắng khi thấy ông cụ Trương cầm lấy tư liệu một lúc lâu mà   một lời nào, bọn họ đều thực  sốt ruột nhưng bọn họ   thể tới giành  , chỉ mong ông cụ Trương  nó nhanh hơn một chút!
Không  qua bao lâu, ông cụ Trương hít một  thật sâu, để kìm nén cơn tức giận sắp bộc phát trong lòng. Lúc , khuôn mặt của ông  trở nên khó coi đưa tư liệu mà Tề Lôi điều tra  cho cha Trương và  Trương.
Quay  , ông  về phía Tề Lôi với ánh mắt tràn đầy cảm kích, “Lần   thể đến gặp  Tiểu Dịch   ,  ,  gọi là Tiểu Hùng mới đúng,   thật sự cảm ơn   nhiều vì  điều tra   tin tức của Tiểu Hùng! Nếu    tra  , chúng  còn   khắp thế giới tìm thằng bé!”
Tề Lôi  ông cụ Trương  với ánh mắt tràn đầy cảm kích,  chút   tự nhiên. Ông  liên tục xua tay, “Ông , ông  cần cảm ơn cháu, đây đều là việc mà cháu nên !”
Ông cụ Trương chỉ mỉm   lời  khiêm tốn của Tề Lôi, cũng  nhiều lời, ông sẽ luôn ghi nhớ ân tình  ở trong lòng!
“ , trong tư liệu  rằng Tiểu Hùng  kết hôn, vợ chồng thằng bé   ?” Thực , trong lòng ông cụ Trương  thấp thỏm, ông  sợ cháu trai duy nhất của gia đình. Bởi vì chuyện xảy  mấy năm nay mà đối với bọn họ  đó   ghi hận trong lòng, bọn họ cảm thấy  hổ khi đối diện với đứa trẻ đó, nhưng bọn họ    thế nào để bù đắp  những năm qua!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-136.html.]
Tề Lôi   trong lòng ông cụ Trương đang nghĩ gì, khi  về Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam hai  vọn họ,  mặt Tề Lôi vô thức lộ  vẻ mặt tự hào.
“Đôi vợ chồng trẻ  đều là những đứa trẻ ngoan,  khi cháu trở về đây, cháu    rằng cả hai đều thi đậu đại học ở Kinh Thành,  lẽ bọn họ sẽ sớm xuất phát đến đây ngay thôi.”
Tề Lôi  theo dõi chuyện   một thời gian, ông  chỉ   hai   thi đậu đại học ở Kinh Thành, ông  còn   về việc bọn họ đột ngột lên đường đến Kinh Thành để mua nhà.
“Ha ha,  quá, thật  quá! Ông trời đối xử với nhà họ Trương cũng  tồi!” Ông cụ Trương  hai tiếng, một tiếng cảm thán  thở dài, một giọt nước mắt rơi xuống  khuôn mặt già nua của ông,   ông  dấu vết lau .
Vào thời điểm , cha Trương  Trương   xong tài liệu của Trương Hùng trong hơn hai mươi năm qua,  Trương ngã  lòng cha Trương  như mưa, con trai bà    thể   mệnh khổ như , chịu  nhiều năm như !
“Anh Dũng, cha chúng  chạy nhanh  đưa Tiểu Dịch trở về !” Mẹ Trương đột nhiên từ trong lòng cha Trương ngẩng đầu lên, hai tròng mắt tràn đầy chờ mong.
Ông cụ Trương tuy rằng cũng  ý đó nhưng vẫn lắc đầu từ chối. “Thằng bé  chịu khổ nhiều năm như , trong lòng cũng  chút oán hận, hiện tại trong mắt thằng bé chúng   khác gì những  xa lạ, tùy tiện đến đó chỉ sợ là  thích hợp, chi bằng chờ một thời gian   tìm. Chờ đến khi bọn họ đến Kinh Thành  tìm một cơ hội để gặp mặt .”
Sau khi suy nghĩ một lúc, ông cụ Trương vẫn cảm thấy rằng  như  sẽ  thỏa hơn. Ít nhất mặc kệ Trương Hùng  thái độ như thế nào, bọn họ cũng     đắc tội với .
Mấy  bọn họ cũng   biện pháp nào cả, đây cũng là cách duy nhất  lúc ,  đó bọn họ cùng  thương lượng khi gặp Trương Hùng và Hứa Mỹ Lam thì nên chú ý những gì, ít nhất ấn tượng đầu tiên  cho bọn họ thoải mái.
Tề Lôi thậm chí còn bọn họ một chiêu là đối xử  với Hứa Mỹ Lam, tuy rằng ông  tiếp xúc với hai vợ chồng bọn họ  quá nhiều, nhưng cũng  thể thấy Hứa Mỹ Lam  vị trí quan trọng trong lòng Trương Hùng!