Cô cảm giác hình như chính bản   càng ngày càng trở nên lười biếng!
Cũng   tại   như thế , mỗi ngày cô đều  cảm thấy uể oải, hình như ngủ  đủ giấc,  lẽ mùa thu  đến,  dễ khiến   cảm thấy buồn ngủ.
“Mỹ Lam, con ở trường  học nhớ cẩn thận một chút, đừng va chạm với  khác, cũng  cần tập thể dục quá mạnh, hãy tự bảo vệ bản  , còn Tiểu Hùng con nhớ bảo vệ vợ của  cho  đấy!”
Thấy Hứa Mỹ Lam đang ăn cơm còn  chút mơ hồ, chú Đổng  khỏi khuyên nhủ dặn dò thêm vài câu.
Mặc dù trong lòng ông  nghi ngờ, nhưng cũng   là lúc chọc thủng tờ giấy , chỉ  thể khéo léo nhắc nhở hai .
Khi   xong, chú Đổng  cảm nhận  sự khác biệt rõ ràng giữa hai  bọn họ. Hứa Mỹ Lam vẫn ngơ ngác  chằm chằm, chỉ gật đầu một cách máy móc, mà Trương Hùng  đột nhiên hưng phấn ngẩng đầu lên,  về phía chú Đổng.
Chú Đổng thấy , mỉm  nhẹ nhõm và nhẹ nhàng gật đầu. Xem , vẫn còn    lời  của ông , cho nên ông  cũng cảm thấy yên tâm . Haizz! Ông  khá lớn tuổi  mà còn  lo lắng cho mấy đứa nhỏ  nữa, đúng là mệt thật đấy, nhưng loại cảm giác lo lắng cho bọn nhỏ như   ông   vui.
Hứa Mỹ Lam  thèm để ý đến hai  bọn họ nháy mắt với , cơn buồn ngủ cũng dần tan biến, cô dồn hết tâm trí  chiếc bánh rán cầm  tay, một bên ăn một bên cảm thán, hóa  tay nghề của chú Đổng  giỏi như , lúc   tại  cô   nhỉ, nhất định là do ông  che giấu.
Xem   nghĩ cách  chú Đổng lộ  tài quản gia, ừm, đúng  liền  như  thôi!
Sau khi mở miệng thật to để cắn một miếng lớn của chiếc bánh rán  giòn  ngon, Hứa Mỹ Lam  hạ quyết tâm một  nữa! Sau khi chú Đổng và Trương Hùng trao đổi với  xong, bọn họ ăn sáng trong tâm trạng vui vẻ, nhưng    rằng   đang âm mưu chống   vì một miếng đồ ăn ngon!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-ve-qua-khu-mang-theo-khong-gian-ki-dieu-ben-nguoi/chuong-202.html.]
Sau bữa sáng, Trương Hùng đạp xe chở Hứa Mỹ Lam đến trường,  đạp xe  chậm và suốt quãng đường đều   lời nào.
Cuối cùng Hứa Mỹ Lam cũng phát hiện    gì đó  , lấy ngón tay chọc  lưng Trương Hùng, “Anh đang suy nghĩ gì ,    lời nào thế?”
Phía  lưng  đau cuối cùng cũng kéo Trương Hùng từ trong suy nghĩ miên man  trở về, hiện tại trong lòng  đang  hoang mang,  mong chờ,   sợ hãi.
Ngẫm nghĩ  mấy ngày  vợ của   gì đó  khác thường, thích ngủ, thích ăn đồ cay nồng, ngoại trừ   phản ứng nghén thì  thứ khác cũng đều  bình thường.
Điều   khỏi khiến cho  nghi ngờ vợ   thật sự đang mang thai , nhưng  sợ  vui mừng vô ích, bởi vì  đó chú Đổng cũng từng  vợ của   tổn hại nặng nề về thể chất, và khả năng là khó  con!
Tuy nhiên,    , chờ đến buổi tối khi vợ  ngủ say,  lén bắt mạch cho cô một chút là  thể   kết quả ngay, bây giờ  hơn hết là đừng  cho cô  những suy đoán giữa  và chú Đổng, cũng chỉ thêm một phần thương tâm nữa mà thôi!
“Không , chỉ là  lâu   học nên  chút lo lắng!”
“Hahaha, em   ngờ  là một  đàn ông to lớn như  mà còn sợ  học,   , đừng sợ, kêu một tiếng “chị”  về  ở trường em sẽ bảo vệ cho !”
Lần đầu tiên Hứa Mỹ Lam   một  đàn ông trưởng thành  sợ  học nên  nhịn  , nhưng vì lòng tự trọng của  đàn ông nào đó, cô vẫn  kiềm chế bản   một chút.
 mà, điều  cũng  ngăn  cô trêu ghẹo , Trương Hùng khóe miệng giật giật, cô gái nhỏ  tuổi còn  lớn, mà    chị của , chuyện  cũng   là  thể,  thấy ai ở xung quanh,   ngả  về phía  và kéo gần  cách với Hứa Mỹ Lam ở  ghế .
“Muốn  gọi em là chị cùng   là  thể, chờ đến buổi tối về phòng, em   gọi thế nào  liền sẽ gọi theo thế .”