Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 201: Có Ai Hiểu Cảm Giác Bị Một Nhóc Mèo Con Khinh Bỉ Không?

Cập nhật lúc: 2025-11-07 04:42:38
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qTxv2arfV

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Càng Kiều Hòa, Thẩm Hoài càng thấy thiết, kìm phận của :

“Máu của là t.h.u.ố.c độc thượng hạng đấy, xem thử là m.á.u lợi hại hơn, dịch hạch lợi hại hơn nhé!”

 

“Đương nhiên, đây chỉ là biện pháp cuối cùng thôi, đến mức bất đắc dĩ thì tuyệt đối thể dùng, vì sợ cơ thể cô chịu nổi, sẽ c.h.ế.t ngay tại chỗ.”

Thẩm Hoài khẽ thở dài, đó lén liếc sang Bạc Thời Vụ, quả nhiên, sắc mặt em còn khó coi hơn cả Kiều Hòa.

Nhìn cứ như sắp g.i.ế.c đến nơi.

 

Thẩm Hoài vội vàng chữa :

“Ấy, nếu mà chịu , chẳng ai cũng vui mừng !”

 

Kiều Hòa khẽ khổ:

“Chỉ thể thôi…”

 

mà, Kiều Hòa…”

Bạc Thời Vụ cau chặt mày, thật sự thấy cô chịu khổ như thế.

 

Thẩm Hoài ho nhẹ một tiếng:

“Được , t.h.u.ố.c ?

bốc t.h.u.ố.c cho cô , nếu thì theo ngoài tìm.”

 

Bạc Thời Vụ trầm giọng :

“Cần t.h.u.ố.c gì, .

Để tìm xem.”

 

Tuyệt đối thể để lộ với ngoài chuyện gian, Bạc Thời Vụ định tìm t.h.u.ố.c , đó dựa theo chỉ dẫn của Thẩm Hoài mà dùng.

Liều lượng và cách phối t.h.u.ố.c thể bừa, nếu sai một chút thôi cũng thể mất mạng.

 

Vì thế, họ mới cần bác sĩ.

Người tên Thẩm Hoài giống bác sĩ, thật sự bản lĩnh, chỉ mới bắt mạch hiểu rõ tình trạng trong Kiều Hòa, chuyện  bình thường thể .

 

Thẩm Hoài lấy giấy bút, nhanh   xong danh sách thuốc, đưa cho Bạc Thời Vụ.

Sau khi tìm đủ thuốc, liền mang đến đặt mặt Thẩm Hoài.

 

Thẩm Hoài sững :

“Ghê nha, còn tưởng các mấy loại chứ, ngờ đầy đủ quá!”

 

Kiều Hòa khẽ :

“Bà thường xuyên ốm… nên trong nhà chuẩn nhiều thuốc.”

 

Bạc Thời Vụ phụ họa:

“Phải, xem , cần dùng bao nhiêu.”

 

Thẩm Hoài thao tác một hồi, đó chuẩn truyền dịch cho Kiều Hòa.

Ban đầu còn tưởng tiêm, ngờ thuần thục, một kim là chọc trúng mạch m.á.u ngay.

 

Bạc Thời Vụ hỏi:

“Anh thật sự học y ?”

 

Thẩm Hoài bật :

“Thật mà! Chỉ đôi chút thôi.”

 

Bạc Thời Vụ tin lắm, đông y, tây y đều , “đôi chút”?

Rõ ràng là khiêm tốn .

 

“Xong , truyền dịch .

À đúng , cho cô uống chút nước đường nhé, yếu đến mức cũng xót xa.”

Thẩm Hoài nhăn mặt .

 

Kiều Hòa: “…”

 

Bạc Thời Vụ vội pha nước đường cho cô.

 

Kiều Hòa Thẩm Hoài, khàn giọng hỏi:

“Anh… tên gì?”

 

Thẩm Hoài mỉm , ngũ quan như tranh vẽ:

“Thẩm Hoài, còn em thì , cô bé?”

 

“Kiều Hòa.”

Cô khẽ đáp.

 

Thẩm Hoài lẩm nhẩm:

“Kiều Hòa… Ừm, tên thật, hợp với em lắm.”

 

Kiều Hòa bật , nhưng đau đến co giật, chỗ nào trong cũng đau, đau đến mức đầu cô như sắp nổ tung.

 

Thẩm Hoài xuống bên giường, khẽ cô:

“Rất đau ? Nếu thật sự chịu nổi, cứ hét lên.

Không ai chê .”

 

Kiều Hòa yếu ớt :

“Anh đeo đồ bảo hộ… sợ lây cho ?”

 

Thẩm Hoài ha hả:

“Không , Tiểu Kiều Hòa , đây từng mắc bệnh !

Nếu m.á.u quá độc, khi còn lấy kháng thể đấy.”

 

“Thế nên mới , nếu đến lúc em thể chịu nổi nữa, sẽ cho em m.á.u của .”

Nụ sáng rỡ, đôi mắt cong cong.

 

Kiều Hòa mơ màng :

“Tại … m.á.u độc, còn… tại cứu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-201-co-ai-hieu-cam-giac-bi-mot-nhoc-meo-con-khinh-bi-khong.html.]

 

Thẩm Hoài híp mắt:

“Vì hợp ý chứ .

cảm thấy hợp ý với Bạc, với em cũng .

Chắc là những giống thì dễ thu hút thôi, ha ha!”

 

Hàng mi của Kiều Hòa khẽ rũ xuống,  giống ư?

 

Lúc , Bạc Thời Vụ bước đến, lập tức chen Thẩm Hoài sang một bên, đó nhẹ nhàng đỡ Kiều Hòa dậy, cho cô uống nước.

 

Thẩm Hoài: “…”

Rồi , bắt đầu phát cơm ch.ó đây?

 

Chó thì vẫn , nhưng phát cơm ch.ó nhiều cũng đau lòng lắm đó!

 

Thế là Thẩm Hoài lặng lẽ rút lui, phòng khách .

Vừa xuống, bụng “ọc ọc” vang lên.

 

Lâm Xảo thấy liền ân cần hỏi:

“Đói ,  bác sĩ, để lấy ít đồ ăn cho .”

 

Thẩm Hoài chớp chớp đôi mắt to:

“Thật ? Còn đồ ăn ?

Bà đúng là , mấy ngày nay ăn bữa nào hồn…”

 

Anh với vẻ đáng thương, như con ch.ó nhỏ bỏ rơi.

 

Lâm Xảo bật bất lực:

“Có đồ ăn, nhưng chỉ tạm no bụng thôi.”

Nói , bà lấy cho ít thức ăn.

 

Thẩm Hoài ngoan ngoãn ghế sofa, đối mặt với bảy nhóc mèo con đang chằm chằm.

Dường như đàn mèo tò mò về , đám nhóc con chớp mắt, dán ánh .

Hai con gan to còn lén tiến đến gần, ngửi ngửi mùi .

 

Thẩm Hoài hì hì:

“Các bé mèo ~ chào nhé.

Các em là mèo con của Kiều Hòa ?

Trời ơi, đáng yêu quá , cho sờ một cái nha, chỉ một cái thôi nhé~”

 

Anh định giơ tay sờ đầu Kiều Ly, mèo con lập tức né sang một bên với tốc độ cực nhanh, đó còn liếc bằng ánh mắt khinh bỉ.

 

Thẩm Hoài: “…”

Có ai hiểu cảm giác  một nhóc mèo con khinh bỉ ???

 

Trời ơi, đám mèo con hiểu tiếng ?

Chúng thông minh quá!

 

Anh đáng thương sang cô mèo tam thể xinh xắn, Kiều Hoa phản ứng chậm chạp, trông vẻ dễ dụ.

Còn là “đại mỹ nhân” trong giới mèo nữa chứ, đáng yêu cực kỳ!

 

Thế mà kịp đưa tay, Kiều Phi và Kiều Bộ  đồng loạt bật dậy chắn mặt, bộ dạng chúng giống như những hiệp sĩ nhỏ, chỉ cần dám chạm là sẽ lao đến cào một trận.

 

Thẩm Hoài: “…”

Muốn nước mắt.

 

Thôi, đành chịu.

Mấy bé mèo đáng yêu , sờ nổi .

Nhịn .

 

Lúc Thẩm Hoài thở dài, trong phòng, Bạc Thời Vụ vẫn nhẹ nhàng Kiều Hòa, thỉnh thoảng kiểm tra tốc độ truyền dịch, hỏi cô ăn chút gì .

 

Kiều Hòa khẽ lắc đầu, chẳng ăn gì cả.

Cô nhẹ nhàng nhắm mắt:

“Cảm ơn .”

 

Bạc Thời Vụ khẽ :

“Cảm ơn gì.”

 

“Anh cứu mạng …”

Giọng Kiều Hòa nhỏ đến mức run rẩy, cô dám khuôn mặt tuấn mỹ , sợ bản sẽ kiềm mà bật nữa.

 

Thật Kiều Hòa ghét , nhưng khi bệnh, con trở nên yếu đuối đến lạ.

Chỉ cần một chuyện nhỏ thôi cũng thể khiến cảm xúc vỡ òa, .

 

, cô cố tránh .

 

Giọng Bạc Thời Vụ mang theo sự dịu dàng tự giác:

“Em cũng từng cứu mạng .”

 

Kiều Hòa nên lời.

Thực lúc đó, cô định cứu .

do sự trớ trêu của phận, cuối cùng cô đưa về.

Cô xử lý sơ qua vết thương, xét cho cùng, chỉ là cô  trong nhà xác c.h.ế.t.

 

Không ngờ, cái “sai lầm” trở thành đúng đắn nhất.

 

Kiều Hòa c.ắ.n chặt răng, cố chịu cơn đau:

mệt ngủ một lát.”

 

Bạc Thời Vụ gật đầu:

“Được, nếu đau quá thì c.ắ.n tay .”

Loading...