Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 212: Cá Sấu Biến Dị Xuất Hiện

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:38:10
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người đàn ông gầy gò như khỉ Kiều Hòa vặn gãy cánh tay sống sờ sờ.

 

Hắn hét lên một tiếng t.h.ả.m thiết, hoảng sợ tột độ chằm chằm Kiều Hòa:

“Á á á! Tha mạng! Tha mạng cho !!!”

 

Trên gương mặt của Kiều Hòa chút biểu cảm nào, cô lạnh giọng :

“Ngươi là dị năng giả đúng ? Trong tay thể b.ắ.n tên.”

 

Người đàn ông sững sờ, ngờ Kiều Hòa năng lực của , càng ngờ cô còn đoán trúng khả năng “bắn tên lạnh” của chính là từ lòng bàn tay phóng .

Sắc mặt tái mét, mồ hôi to như hạt đậu túa đầy trán, đau đến run rẩy, dám thêm lời nào, chỉ quỳ gối cầu xin.

 

dám nữa! Không dám cướp vật tư của khác nữa… xin !

Xin ! Là chúng mắt tròng, mắt tròng áaaa!”

Hắn , giọng run rẩy.

Cả sắp phát điên vì đau.

 

Kiều Hòa thầm nghĩ:

Chỉ mới thương chút xíu kêu gào như thế , còn đ.á.n.h dài dài nữa đây.

 

Chắc chắn những kẻ sẽ ngờ , thế giới sẽ trở nên đáng sợ đến mức nào.

Cô cũng chẳng buồn thêm, chỉ đơn giản dạy cho bọn chúng một bài học.

 

“Được , cút .”

Kiều Hòa lạnh giọng lệnh.

 

Bạc Thời Vụ cũng gì thêm, chỉ cần bọn họ giở trò, chuyện đều dễ . nếu còn dám tiếp tục đ.á.n.h lén…

Ánh mắt lạnh , đến lúc đó, diệt sạch.

 

Được tha mạng, gã to con lập tức chạy nhanh hơn cả thỏ, sợ chỉ chậm một bước là c.h.é.m bay đầu.

Những tên còn thấy đại ca bỏ chạy, cũng vội vàng kéo chạy trối c.h.ế.t.

Sau khi bọn chúng chạy mất, Kiều Hòa phát hiện những mũi tên lạnh rơi vương vãi đất cũng biến mất theo, lẽ là do năng lực của tên dị năng giả , một khi rời , dị năng liền mất hiệu lực.

 

Kiều Hòa và Bạc Thời Vụ quan sát kỹ xung quanh, xác nhận còn nguy hiểm mới tiếp tục lên đường.

Đáng tiếc, đường cao tốc phía vẫn chẳng thể nổi, đa phần đều xe cộ chất đống, nơi còn thấy xác giẫm đạp c.h.ế.t, thậm chí là t.h.i t.h.ể trôi dạt từ dòng nước lũ tới.

 

Cảnh tượng vô cùng thê lương.

Mùi hôi thối khiến buồn nôn.

May mà họ chuẩn khẩu trang, còn cả loại chống độc cao cấp.

, hiện giờ vẫn cần dùng đến loại đó, họ chỉ đơn giản bịt miệng tiếp tục .

 

Vì đường quá khó nên tốc độ di chuyển chậm.

Theo lời của Kiều Phi và Kiều Cận, xung quanh nơi chúng từng trốn thoát ngoài đều là rừng núi nối tiếp . Từ hướng tới, chỉ khu vực F thành là nhiều dãy núi như .

 

Để nhanh chóng tìm Kiều Tư, họ quyết định đến F thành thử vận may.

Nếu tìm phòng thí nghiệm ngầm từng giam giữ đám mèo con, lẽ sẽ tìm thấy manh mối, từ đó tung tích của nhóm nghiên cứu .

 

Kiều Hòa linh cảm rằng, những đó tuyệt đối sẽ để họ dễ dàng tìm thấy Kiều Tư.

Dù con đường phía nguy hiểm thế nào nữa, cô nhất định , cứu Kiều Tư ngoài.

 

Không bao lâu, bọn họ một vùng nước lũ chặn mất đường.

Phía vốn là cây cầu bắc qua đường núi, giờ nước lũ và mưa lớn cuốn sập, chỉ còn dòng nước mênh m.ô.n.g cuồn cuộn.

 

Họ chắc phía sâu bao nhiêu, điều thật rắc rối.

Không thể liều mạng bơi qua, vì nước đục ngầu, dơ bẩn, chẳng bên xác thứ gì ghê tởm .

 

Kiều Hòa suy nghĩ một lát, đó lấy từ gian một chiếc xuồng cao su nhỏ cô từng tích trữ để phòng ngừa những tình huống thế .

 

với :

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-212-ca-sau-bien-di-xuat-hien.html.]

“Lên , chúng dùng cái qua bên .”

 

“Không nước sâu cỡ nào, cách là an nhất.”

Kiều Hòa mỉm .

 

Lâm Xảo gật đầu:

“Được, an hơn nhiều.”

 

“Đi thôi, các bảo bối, chúng lên nào.”

Lâm Xảo dẫn theo mấy bé mèo nhảy lên xuồng.

 

Bạc Thời Vụ là cuối cùng lên. Khi tất cả yên vị, họ bắt đầu vượt “sông”.

 

Tốc độ nhanh nhưng cũng chậm.

Đi nửa đường, bỗng gì đó trong nước đang chậm rãi tiến đến gần họ.

Ánh mắt của Bạc Thời Vụ lạnh . Anh giao tay lái cho Kiều Hòa, đó cúi xuống quan sát quanh dòng nước.

 

mãi vẫn thấy thứ gì lạ.

Chẳng lẽ là ảo giác?

 

Bạc Thời Vụ còn đang nghi hoặc, Kiều Hòa bỗng hét lên:

“Không ! Có thứ gì đó đang trồi lên từ nước!”

 

Giây tiếp theo, họ đều thấy một bóng đen khổng lồ nổi dần lên mặt nước, mà thứ đó… giống một con cá sấu?

 

Bạc Thời Vụ quát lớn:

“Kiều Hòa! Giữ vững hướng thuyền!

Con cá sấu để xử lý.”

 

Nói , định dùng dị năng để đối phó.

 

Kiều Hòa lập tức rút một khẩu s.ú.n.g trường từ gian:

“Dùng cái ! Nên dành dị năng cho lúc cần thiết, đừng phí sức con cá sấu .”

 

để tâm lắm, trong suy nghĩ của Kiều Hòa, giờ vẫn là giai đoạn đầu của thiên tai, chắc là động vật biến dị nhanh đến thế.

Dù gì ở kiếp , xác suất động vật biến dị còn thấp hơn con , và thời điểm đó cũng muộn hơn nhiều.

Chính vì thế, cô xem nhẹ con cá sấu khổng lồ .

 

Bạc Thời Vụ bóp cò, viên đạn rít lên xuyên qua khí, lao thẳng xuống nước.

Một luồng nước b.ắ.n tung tóe.

 

kỳ lạ là, đạn b.ắ.n trúng mà con cá sấu vẫn chẳng hề hấn gì, ngược còn nhanh chóng áp sát họ.

 

Đôi mắt Bạc Thời Vụ co rút:

“Không ! Kiều Hòa, tăng tốc ?”

 

Kiều Hòa thoáng sững, lập tức điều khiển xuồng đổi hướng.

May mà kịp né khỏi cái miệng khổng lồ đang há to của con quái vật.

 

Con cá sấu trừng mắt họ, thể nó phủ kín một lớp giáp màu đen ánh vàng, trông vô cùng cứng cáp.

Nó chẳng hề sợ Kiều Hòa Bạc Thời Vụ, thậm chí còn xem họ gì.

 

Trong mắt con quái vật , ba con cùng mấy bé mèo con đáng yêu xuồng đều chỉ là bữa tiệc tươi sống.

Đã lâu ăn sinh vật sống nào.

 

Bạc Thời Vụ thấy thế, b.ắ.n thêm một phát trúng ngay đầu cá sấu.

khoảnh khắc đó, chuyện kỳ dị xảy .

Viên đạn rõ ràng b.ắ.n trúng đầu nó, đáng khiến óc vỡ tung…

Thế mà, thấy rõ ràng, làn da của con cá sấu bật ngược viên đạn ngoài.

Loading...