Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 216: Cô Ta Là Ai?

Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:38:59
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9fDwCq6fO5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không , lớp đá con chim nhỏ hóa đá bắt đầu nứt .

Kiều Hòa kinh ngạc, chuyện gì đang xảy ???

Tro của cỏ đuôi ch.ó thể phá giải hiện tượng hóa đá ?

Chỉ mấy giây , con chim nhỏ khẽ run một cái, những mảnh đá vỡ rơi xuống, đó, nó tung cánh bay lên trời.

 

Kiều Hòa vội với Thợ Máy:

“Đã tìm cách ! Mau lấy tro của cỏ đuôi ch.ó mang đến đây, rắc lên chúng !”

 

Thợ Máy đáp nhỏ:

“Rõ, chủ nhân.”

 

Hành động của Thợ Máy nhanh nhẹn, chẳng bao lâu mang về khá nhiều tro cỏ đuôi chó, chạy từ sườn núi bên tới.

 

Thợ Máy rắc tro lên Kiều Hòa .

Lúc , Kiều Hòa biến thành một khối giả sơn, qua chút quỷ dị.

 

Trên mặt Thợ Máy biểu cảm gì, chỉ lặng lẽ khối giả sơn đó, kiên nhẫn đợi hiện tượng hóa đá hóa giải.

 

Quả nhiên, tiếp xúc với tro cỏ đuôi chó, Kiều Hòa lập tức vang lên hàng loạt tiếng rắc rắc, như vết nứt đang lan .

 

Chẳng bao lâu , cô đầy những mảnh đá lớn nhỏ.

Chỉ cần chạm nhẹ, chúng liền vỡ vụn thành bột mịn, chỉ là bụi đá mà thôi.

 

Kiều Hòa vội với Thợ Máy:

“Có tác dụng ! Mau cứu những khác!”

 

Thợ Máy gật đầu, hành động nhanh nhẹn, rắc tro lên mèo con và những khác.

Lúc đúng là tranh từng giây từng phút, vì Kiều Hòa chắc mèo con và Lâm Xảo chịu đựng nổi .

 

Còn về Bạc Thời Vụ, Kiều Hòa mấy lo lắng.

mạnh, cho dù gặp chuyện như thế cũng sẽ cố gắng sống sót.

Huống hồ, thức tỉnh dị năng, dù nín thở, chắc cũng chịu lâu hơn thường.

 

Kiều Hòa và Thợ Máy cùng cứu mèo con và Lâm Xảo.

Chỉ mấy giây , tro cỏ đuôi ch.ó rắc đầy họ.

Cô căng thẳng họ, trong lòng tràn ngập lo lắng và hi vọng.

Mong rằng đều bình an vô sự…

 

“Rắc…”

“Rắc rắc!”

 

Không lâu , lớp đá Bạc Thời Vụ và Lâm Xảo nứt vỡ thành bụi, tình trạng của mèo con cũng giống hệt.

 

Kiều Hòa thở phào một thật dài:

“Tốt quá chứ?”

 

Vừa định bước đến, cô thấy sắc mặt của Lâm Xảo trắng bệch, ngất xỉu ngay tại chỗ.

 

“Bà bà!”

Kiều Hòa hoảng hốt kêu lên, vội chạy đến kiểm tra.

 

Sau khi dò thở và kiểm tra mạch đập, cô nhận nghiêm trọng lắm, hô hấp tuy yếu nhưng vẫn đều, giống như đang ngủ, nhịp tim cũng trong phạm vi bình thường.

 

Kiều Hòa cau mày gọi:

“Bà bà? Bà thấy con , tỉnh !”

 

Lâm Xảo vẫn đáp, dường như chìm giấc ngủ sâu.

Kiều Hòa hiểu rõ, tuyệt đối bà đang ngủ.

 

Thợ Máy khẽ:

“Trước hết nên xem những khác , còn cả mèo của cô nữa.”

 

“Những khác” chính là ám chỉ Bạc Thời Vụ.

 

Đàn mèo con dần tỉnh , ngơ ngác Kiều Hòa.

Kiều Ẩn nhanh chóng biến thành hình , tò mò hỏi:

“Ma ma, chuyện gì xảy ạ?”

 

“Sao bà ngất thế? Với cả, trong xe bẩn thế ? Sao ngọn núi phía to và cao như nữa?” 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-216-co-ta-la-ai.html.]

Giọng non nớt ngây thơ vang lên.

 

Kiều Hòa ngạc nhiên:

“Ẩn Ẩn bảo bối, con nhớ xảy chuyện gì ?”

 

Kiều Ẩn mơ màng cô:

“Không nhớ ạ, con chỉ cảm thấy buồn ngủ… khi tỉnh dậy thấy , xung quanh cũng khác hẳn.”

 

Thái dương Kiều Hòa giật giật, chuyện ?

Chẳng lẽ là do mùi hương của cỏ đuôi ch.ó gây ảnh hưởng, khiến tác động ở mức độ khác ?

Bà bà ngất xỉu, còn mèo con thì ngủ say, chẳng nhớ gì hết.

Có lẽ cô cũng ảnh hưởng, chỉ là biểu hiện khác bọn họ?

 

Nghĩ mãi mà , khi thấy Bạc Thời Vụ tỉnh, Kiều Hòa liền hỏi ngay:

“Cái đuôi nhỏ, lúc đó cảm thấy điều gì lạ ?”

 

Bạc Thời Vụ cau mày, sắc mặt vẫn tái, nhưng hơn nhiều so với Lâm Xảo.

 

Anh trầm ngâm một lát:

“Lúc sắp hóa đá, phát hiện ngọn núi bỗng nhiên xuất hiện mặt, chắn ngang đường cao tốc.

Rồi khi định thần , hóa thành một tảng đá, thể , thể động.

nhớ từng cố gọi cô, nhưng cô thấy. Giờ nghĩ , chắc là lúc đó thành đá , nên dù kêu lên, cô cũng chẳng thể .”

 

Nghe , Kiều Hòa hiểu , tình cảnh của và cô gần như giống hệt .

 

Cô thở dài, hỏi tiếp:

“Sau đó thì , gì kỳ lạ ?”

 

Bạc Thời Vụ trầm tư một lúc, đó khẽ:

“Có.”

 

Kiều Hòa vội hỏi:

“Là gì?”

 

Anh cô, giọng trầm thấp:

cảm thấy một thế lực đang tước đoạt ý thức của .

Có một giọng cứ lặp trong đầu , ‘ngươi là núi, ngươi là dãy núi bất tận’.”

 

Kiều Hòa chớp mắt:

“Núi?”

 

Anh nhíu đôi mày rậm:

, giống như thôi miên , liên tục lặp lặp , ‘ngươi là núi, ngươi là núi, ngươi chính là núi’.”

 

“Hễ ý định phản kháng, lập tức sẽ một luồng ý chí mạnh mẽ tấn công .”

Giọng trầm hẳn xuống:

nghĩ vấn đề ở cỏ đuôi chó… mà là ở chính ngọn núi .”

 

Kiều Hòa lạnh cả sống lưng:

“Chẳng lẽ… thật sự là do ngọn núi ?”

 

Cô sững sờ, một ngọn núi thể thức tỉnh dị năng chứ?

Đã còn kéo theo vô sinh vật núi cùng biến dị?

c.h.ế.t sững.

 

Đáng sợ hơn nữa là, những thứ trong ngọn núi mạnh, cỏ đuôi ch.ó thì tầm thường, dị năng kinh khủng như .

Chỉ bằng mùi hương thôi cũng thể mê hoặc và hóa đá khác.

 

Kiều Hòa cau mày ngọn núi mặt.

Nói là “núi lớn” cũng hẳn, tuy nó cao thật nhưng cũng đến mức hùng vĩ đến đáng sợ.

 

cúi xem tình trạng của Lâm Xảo, bà vẫn hôn mê, nhưng sắc mặt hơn.

“Không bao giờ bà mới tỉnh… Mọi cứ đeo mặt nạ phòng độc , xem thể ngăn mùi hương do cỏ đuôi ch.ó tỏa .”

 

Vừa , Kiều Hòa lấy mặt nạ từ trong gian , chia cho từng , kể cả mấy nhóc mèo con, mặt nạ đều là loại cô tự cải tiến, chuẩn sẵn cho những tình huống như thế .

 

lúc , Bạc Thời Vụ thấy phụ nữ máy móc xinh lưng Kiều Hòa.

 

Anh khẽ nhíu mày:

“Cô là ai?”

Loading...