Tái Sinh, Cùng Tám Mèo Con Khuấy Đảo Tận Thế - Chương 218: Ấn Bản Truyện Tranh Của Kiều Hòa
Cập nhật lúc: 2025-12-17 10:39:26
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/805iDnuGEr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chỉ là linh cảm thoáng qua của cô mà thôi.
Kiều Hòa luôn cảm thấy một đôi mắt nào đó đang lặng lẽ theo họ từ phía , một cảm giác khiến cô vô cùng e ngại.
Một ngọn núi…
Cũng thể sinh mệnh ?
Kiều Hòa bắt đầu hoài nghi chính suy nghĩ của , nhưng nhanh, ý nghĩ rằng ngọn núi sinh mệnh nữa chiếm lấy tâm trí cô.
Không hiểu , Kiều Hòa xổm xuống, đào một nắm đất sườn núi, còn lấy thêm mấy mầm cỏ đuôi ch.ó non.
Cô đem tất cả nhét gian Huyết Ngọc, nghĩ rằng lẽ ngọn núi và đám cỏ đuôi ch.ó sẽ ích trong tương lai.
Xét cho cùng, chúng năng lực, đặc biệt là cỏ đuôi chó, thể đùng để đối phó với kẻ thù, khiến chúng mất cảnh giác.
Giờ cô hiểu rõ cơ chế dị năng của loài cỏ , chính là thứ mùi hương kỳ lạ mà chúng tỏa , khác còn kịp phản ứng thì trúng chiêu.
Quả thật là thể phòng !
Kiều Hòa tổ chức bắt Kiều Tư tuyệt đối đơn giản, nên chuẩn thật kỹ, kẻo đ.á.n.h cho trở tay kịp.
Sau đó, tiếp tục lên đường.
Đường cao tốc quả thật khó , Kiều Hòa máy bay riêng. Lúc cô kênh nào để mua, mà cho dù , một chiếc máy bay riêng cũng tốn cả đống tiền, lúc cô nghèo rớt mồng tơi khả năng nên cũng đành thôi.
Cô từng nghĩ, đợi khi thiên tai giáng xuống, xã hội hỗn loạn thì tìm cơ hội “mua 0 đồng”, tiếc là dịp...
Kiều Hòa cũng từng nghĩ đến việc vẽ một chiếc máy bay, nhưng sử dụng dị năng của hôm nay hết. Thợ máy vẫn đang theo phía bọn họ, khi hết thời gian thì cô cũng sẽ biến mất.
Cô thể dùng dị năng thêm nữa.
Haiz… thật phiền. Bao giờ thì dị năng của cô mới lên cấp đây?
Mà dù vẽ máy bay, cô cũng lái, nhỡ rớt xuống thì tiêu đời.
Khụ, kỹ năng lái xe của cô còn chẳng gì nữa là…
Không khéo đưa mấy nhóc con và Bạc Thời Vụ, Lâm Xảo xuống hào mất.
lúc , hệ thống Bỏ Mặc lạnh nhạt lên tiếng:
【Tự cô nhận thức việc dị năng của đang tiến bộ chậm chạp đến mức nào ?】
Kiều Hòa: “???”
Hệ thống c/h/ế/t tiệt!
Học câu ở thế?
Hệ thống khẩy:
【Đương nhiên là học mạng . kết nối với thế giới mạng của loài , kiến thức trong đó đúng là vô cùng vô tận, thú vị cực kỳ. À đúng , còn tìm mấy cuốn truyện BL mà cô từng vẽ…】
Chưa để nó hết câu, Kiều Hòa vội vàng bịt :
“Cẩu hệ thống, im miệng! Đều là lịch sử đen đó, lịch sử đen!!”
Hệ thống lạnh nhạt:
【Không cần hổ, dù cũng chỉ là dữ liệu, Bạc Thời Vụ.】
【Hơn nữa, thật sự thể ngờ , thế giới nội tâm của cô phong phú đến thế, những chỗ thể dùng để ‘chơi’, cô đều vẽ hết nhỉ…】
Hệ thống bật :
【Còn mấy kiểu chơi thật sự ngờ đến, ví dụ như kiểu ‘nuôi nhốt’ chẳng hạn…】
Kiều Hòa đỏ bừng mặt, giận dữ hét:
“Aaaaaaa im miệng! Cẩu hệ thống! Cậu đổi ! Cậu còn yêu nữa, chỉ mấy thứ kiểm duyệt thôi!”
Hệ thống thản nhiên đáp:
【Dù thì cũng là Bạc Thời Vụ, cô để ý kàm gì.】
Kiều Hòa nên lời:
“Liên quan gì đến Bạc Thời Vụ chứ! Chắc chắn sẽ chẳng bao giờ từng vẽ mấy cái đó …”
Cô ho khan một tiếng, gượng:
“Dù cũng chỉ là một họa sĩ truyện tranh vô danh mà thôi, chút kỹ năng cơ bản thì mới sống . Ai bảo thích xem mấy cái thể loại đó cơ chứ, đúng .”
Hệ thống bật :
【Cũng lý. Thôi , tặng cho cô một lượt thưởng.】
Mắt Kiều Hòa sáng rực:
“Thật ? Miễn phí ?”
【Tất nhiên , mau , cơ hội hiếm đó.】
Cô còn kịp kỹ, vòng xoay bắt đầu , Kiều Hòa thầm cầu mong “nữ hoàng may mắn”.
Xin đừng mấy thứ vô dụng nữa!
Vòng xoay một hồi, cô hoa cả mắt, đó dừng .
Giọng cơ giới vang lên:
【Cảm ơn tham gia.】(chúc bạn may mắn )
Kiều Hòa: “…”
Thật sự gì để .
Hệ thống ho khan:
【Tặng cô thêm một lượt nữa, thấy , thương cô đấy.】
Cô mỉa mai:
“ là thương thật. Người thì trúng đồ xịn, thì ‘cảm ơn tham gia’, thương hại tặng thêm một lượt. Cảm động luôn.”
【Thôi đủ , miễn phí còn đòi hỏi gì nữa?】
Kiều Hòa bĩu môi, bấm hai.
Vòng xoay vù vù trong đầu, đó dừng .
Cô mở mắt , hóa là…
【Chúc mừng ký chủ, trúng bộ bộ sưu tập truyện tranh của cô! Ấn bản kỷ niệm giới hạn! Cộng thêm một thẻ dị năng!】
Kiều Hòa sững sờ.
Lúc cô mới rõ phần thưởng, là mấy thứ quái dị.
Ví dụ như: “Dịch vụ massage một ngày trọn gói của Bạc Thời Vụ, xoa chỗ nào thì xoa chỗ đó, đảm bảo hài lòng!”
Hoặc “Set đặc biệt: đậu phụ thối + sầu riêng + cá trích hộp, phủ ớt bột thơm nức mũi, động lòng ?”
Kiều Hòa: “……”
Cô chỉ câm nín cấp độ vũ trụ.
Cái set đậu phụ thối đó rõ ràng phần thưởng! Là b.o.m sinh hóa thì !
May là sức công phá của nó đủ để thối c.h.ế.t kẻ địch, mỗi tội là chẳng phân biệt địch thôi.
Phần thưởng thật sự cũng xuất hiện, thẻ dị năng trong tay cô, bộ ấn bản truyện tranh sưu tầm đột nhiên rơi thẳng ngoài, khiến cô giật b.ắ.n .
Một đống truyện tranh dày cộp, bìa bóng loáng, đè thẳng lên Bạc Thời Vụ, khiến ngã xuống đất!
Cho dù phòng , vẫn bất ngờ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/tai-sinh-cung-tam-meo-con-khuay-dao-tan-the/chuong-218-an-ban-truyen-tranh-cua-kieu-hoa.html.]
Bạc Thời Vụ ngơ ngác:
“Kiều Hòa, đột nhiên lấy truyện tranh ?”
Vừa dứt lời, thấy vài quyển rơi tung tóe đất…
Chưa kịp xem kỹ, Kiều Hòa hốt hoảng gom :
“Ờ… lấy nhầm! Không gian chật quá nên bật mà, để dọn !”
Cô vội vã nhét hết gian, nhưng Bạc Thời Vụ vẫn kịp liếc thấy...
Ờ, là hai đàn ông đang…
Bạc Thời Vụ đỡ trán.
Lại còn mấy bức tranh nam nữ “diễn cảnh” tinh tế, phong cách vẽ quen mắt, y hệt nét vẽ của Kiều Hòa.
Nhìn tiêu đề truyện càng hổ hơn:
《Thiếu gia bá đạo cưng chiều đến tận trời》
《Vương gia, xin nhẹ tay một chút》
《Cô gái si tình và sếp chuyến tàu đêm》
《Ảnh hậu quyến rũ, tổng tài bá đạo đừng chiều 》
…
Tóm là, cực kỳ mất mặt.
Không thể tin nổi, bộ lịch sử đen tối của cô hệ thống gói ghém bóng bẩy đến thế , bìa sách còn long lanh sáng chói, cuốn cả đôi chính còn… “nude”.
Kiều Hòa suýt , may mà cô phản ứng nhanh, thì Bạc Thời Vụ xem hết.
Dù , cô vẫn lo lắng thấy gì .
Thực thì, Bạc Thời Vụ thấy hết, còn rõ.
Trong lòng thầm nghĩ: Đây là sở thích nhỏ của cô ?
Thích mấy thể loại ?
Sau tìm vật tư, để ý xem mấy cuốn tương tự, mang về cho cô giải khuây.
Mà vì chuyện , còn sinh một trận hiểu lầm lớn hơn, nhưng đó là chuyện phía .
Đoàn tiếp tục , tuy nhanh nhưng Kiều Hòa thể cảm nhận rõ, cách giữa cô và Kiều Tư đang dần thu hẹp.
Trên đường, cô suy nghĩ xem nên dùng thẻ dị năng cho ai.
Đây là thẻ thăng cấp, thẻ thức tỉnh.
Thẻ cực kỳ hiếm, mấy cô nó tiêu hết vận may cả đời , giờ xui xẻo là điều dễ hiểu.
Không , cô vốn “nữ hoàng may mắn”, với trong xã hội đổ nát bây giờ, gì còn trò thưởng nào nữa.
Cô nghĩ, nếu Kiều Tư thể thức tỉnh dị năng thì quá, thể dùng thẻ cho nhóc.
Tiếc là Kiều Tư vẫn chỉ là một chú mèo nhỏ.
Vậy nên dùng cho Kiều Bộ Kiều Phi?
Một con hệ ảo giác, một con hệ thổ.
chúng một điểm yếu, chúng vẫn là mèo con, vẫn khó khăn khi đấu với con , con quá gian xảo.
Dùng cho Bạc Thời Vụ ?
Cũng là một ý , nhưng cô vẫn thấy yên tâm.
Nghĩ nghĩ , Kiều Hòa quyết định dùng cho chính .
Vì cô phát hiện tốc độ năng lượng của quá chậm, mỗi dùng dị năng xong là năng lượng sẽ cạn sạch, thể dùng thêm.
Hơn nữa, cô dám triệu hồi những giấy quá mạnh, vì nếu chép năng lực thật của họ, một là tiêu hao tinh lực cực lớn, hai là khiến sức mạnh của họ giảm.
Đó là quy luật mà cô tổng kết :
Vạn vật đều giới hạn, dị năng nào là vô địch tuyệt đối.
Quan trọng là tìm điểm yếu, và đ.á.n.h bại đối phương thật nhanh.
Sau khi quyết định, Kiều Hòa lập tức dùng thẻ.
Một luồng khí ấm chảy khắp cơ thể, cô cảm giác dị năng của thăng cấp!
Cô mở bảng thông tin:
[Dị năng: Thần Bút Mã Lương
Kỹ năng: Mỗi ngày thể sử dụng hai dị năng.
Hiệu ứng phụ: Người giấy hoặc sinh vật giấy tạo thể kế thừa 5 - 15% sức mạnh gốc. Năng lực của nhân vật càng mạnh, phần trăm kế thừa càng thấp.]
Kiều Hòa kinh ngạc, chỉ thăng một cấp mà mỗi ngày dùng hai dị năng?
Vậy chẳng thể triệu hồi hai giấy cùng một lúc !
Cô phấn khích suýt reo lên, thật quá tuyệt!
Sau khi thăng cấp, cô còn quá lo lắng nữa.
Giờ việc cần là nghĩ xem nên vẽ nhân vật nào, cân nhắc cả tỷ lệ kế thừa kỹ năng.
Nếu vẽ nhân vật quá mạnh, hiệu ứng sẽ yếu . tính toán thật kỹ.
Ngay khi bọn họ sắp đến nơi, đường cao tốc phía đột nhiên chặn .
Trước mặt là một bức tường khổng lồ, cao ngất như chắn tất cả bên ngoài.
Kiều Hòa sững sờ:
“Chuyện gì thế ?”
Thành phố vốn là thành phố B, mà lối bịt kín bởi bức tường cao đến cả chục mét, trông giống công trình do bình thường xây nên.
Xung quanh còn nhiều bức tường tương tự, như thể bao kín cả thành phố .
Cô cảm thấy chuyện đang xảy khác xa với kiếp .
Mới vài ngày mà tình hình kỳ quái thế , dường như bệnh dịch cũng lan tràn dữ dội hơn.
Bạc Thời Vụ trầm giọng :
“Mọi ở đây, xem thử.”
Kiều Hòa kéo tay , lắc đầu:
“Đừng . Cứ đợi xem . Biết bên trong đang mai phục, thể là dị năng giả khác.
Bức tường cao thế , hoặc là do xây bằng công trình lớn, hoặc là dị năng giả dựng nên. Có lẽ họ ngăn ngoài, bảo vệ trong thành phố.”
Cô nheo mắt lên, bức tường cao sừng sững khiến cảm thấy khó chịu, như thể bên trong đang thứ gì đó dõi theo họ.
Kiều Ly, Kiều Phi và Kiều Bộ chạy chắn mặt cô.
Tuy ba đứa nhóc bé xíu nhưng sức chiến đấu cực mạnh, hai con còn dị năng, thể bảo vệ cô.
Kiều Hòa mềm lòng, mỉm vuốt đầu chúng:
“Ngoan nào, , lợi hại lắm, ai gì .”
Bạc Thời Vụ thấp giọng:
“Không xem thử thì bên trong thế nào?”
Kiều Hòa tinh nghịch:
“Đừng nóng, quên là cả đống đồ trong gian ? Cứ xem như cái rương báu .”
“Đợi xem nhé, để lấy cho xem một món bảo bối lớn !”
Cô nháy mắt một cái, trông đáng yêu tinh ranh.